TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:53:14
Lượt xem: 1,524

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy sắc mặt , Giang Uyển tiếp tục:

"Chuyện mẫu kể .

Tạ đại nhân giấu kín, vì năm đó lời đồn rằng, phu nhân của khi bắt phản tặc nhục, còn trong sạch.

Ngài vợ khuất chịu điều tiếng, nên mới bưng bít chuyện .

Bây giờ, đời chỉ nàng là nữ trung hào kiệt, thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục, cuối cùng tử nạn đao giặc."

 

Ta vẫn thoát khỏi cơn chấn động. 

Ta tưởng rằng kiếp chỉ một rơi xuống vực.

Không ngờ…

Chàng cũng nhảy theo .

 

Giang Uyển tưởng đang say sưa chuyện bát quái, giọng càng thấp:

"Muội , ai là tung tin đồn năm đó ?"

 

Ta rùng .

"Phương Tư Huyền?"

 

"Là Phương gia."

Giang Uyển thở dài:

"Mẫu cũng là công chúa, thể tra vài thứ.

Năm đó, vị phu nhân của Tạ đại nhân trông vẻ yếu đuối, nhưng thực chất kiên cường. Nếu còn sống, thật sự kết bạn với nàng."

 

Ta ngẩn . Năm đó, hình như quen Giang Uyển.

 

Nàng nhẹ:

"Tạ đại nhân từng thái phó của thái tử, là bạn sách của hoàng thất.

Ngài lúc nào cũng mang theo bài của phu nhân bên .

Ta may mắn qua. Văn phong cứng cỏi, bút lực mạnh mẽ.

Thật trùng hợp, vài phần giống ."

 

Ngay đó, ánh mắt nàng ẩn hiện nét thương cảm:

"Tiếc là, tình mà thể bên .

Ngày đó, Tạ đại nhân mỗi khi thấy mặc y phục mới, đều ngay đó là phong cách mới của Kinh thành, tự tay cắt vải may áo cho thê tử."

 

Y phục gấm vóc, châu báu ngọc ngà. Hóa , tất cả đều là do đích chọn lựa.

 

Trước cửa đại lao, và Giang Uyển dừng bước.

Bên trong, giọng Phương Tư Huyền chua chát, điên cuồng.

 

", bọn giặc vốn định bắt Phương Tư Huệ.

Chính đưa chúng đến chỗ ả trốn.

Ngươi giấu ả kỹ thật đấy. đáng tiếc, ả dám giấu bất cứ điều gì.

Ta ngươi giấu ả ở !"

 

Không Tạ Thính Trúc gì, Phương Tư Huyền phá lên, giọng the thé:

"Ngươi hỏi tại ?

Vì ả xứng!

Ngươi vốn thuộc về !

Một kẻ thấp hèn như ả, cũng dám vọng tưởng đến của ?!

Lúc đó, ngươi do dự, đúng ?

Ngươi thể phủ nhận, ngươi nhất định yêu !"

 

Yêu ?

Chỉ vì là “nam chính” và “nữ chính”, thì nhất định yêu ư?

Ta bước đại lao.

Phương Tư Huyền trói giá gỗ, cả đầy vết roi, dáng vẻ điên cuồng.

 

Tạ Thính Trúc tay cầm bút, giọng điềm tĩnh như cũ:

"Từ đến nay, chỉ chọn một Tư Huệ.

Năm đó, cung thủ phục sẵn hai bên, g.i.ế.c phản tặc chỉ là chuyện trong tầm tay."

 

Chàng buông bút, dậy.

"Vụ án thẩm tra xong.

Ngươi, chờ xử trảm mùa thu."

 

Phương Tư Huyền đau đớn hét lên:

"Không , ánh hào quang của nữ chính, ngươi sợ c.h.ế.t ?"

 

Tạ Thính Trúc thản nhiên đáp:

"Từ lâu ở trong cầm tù. Sống chết, gì khác biệt?"

 

37.

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Ta lập tức thu chân , vặn va Tạ Thính Trúc bước khỏi phòng thẩm vấn. 

Chàng đỡ lấy cơ thể đang lảo đảo của , ánh mắt lộ vẻ lo lắng, nhưng nhanh buông tay.

 

"Giang đại nhân, Lý đại nhân, xin cáo từ."

 

nhiều điều hỏi. hỏi với tư cách gì. Giống như cái túi hương may xong, nhưng chẳng lấy lý do gì để tặng.

 

Sau khi Tạ Thính Trúc rời , gặp Phương Tư Huyền. 

Nàng mất trí, miệng lẩm bẩm ngừng:

"Cốt truyện như . Ta một tiền tuyến, đáng lẽ cùng định tình ở chiến trường. Vì để ý đến ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-29.html.]

Nàng về chuyện năm đó, khi theo quân đội của Tạ Thính Trúc trở về.

"Tại ? Rốt cuộc sai ở ?"

?"

 

Phương Tư Huyền ngây dại , đột nhiên bật :

"Ta chết! Ta xóa sổ!"

 

Xóa sổ?

Thì , nàng cũng mang theo “nhiệm vụ” mà đến.

 

Không lâu , mẫu của Tạ Thính Trúc qua đời. 

Ta quỳ linh cữu một trận thảm thiết. Bà đối đãi với như con gái ruột.

Ta khẽ khàng gọi một tiếng “mẫu ”.

 

Tạ Thính Trúc thủ hiếu, từ quan, chuẩn đưa linh cữu hồi hương. 

Trước ngày rời , mời uống .

Chàng :

"Thời tiết nóng lên. Dọc đường hồi hương qua nhiều rừng núi, nàng thể một cái túi hương đuổi muỗi giúp ?

May một cái tai thỏ dài."

 

Ta đè nén những cảm xúc trong lòng, khẽ gật đầu. 

Chàng nhắc đến khúc ca năm đó từng hát, hỏi vì từ đó đến giờ từng hát .

Ta nhẹ giọng ngâm nga, quả thật chút lệch nhịp.

Chàng dối lòng khen ngợi.

 

Vụ phản loạn của Tĩnh Vương kết thúc, Vương Dực Xuyên trở về phong địa. Lúc , giao Vương Phú Quý cho nuôi.

Từ đây non sông cách trở, chẳng bao giờ mới gặp .

 

Trần Dã phong Tham quân Lộ Châu.

Lúc , :

"Chờ ngày về uống rượu mừng của hai ."

 

Ta vẫn tặng một tấm phù bình an, kèm theo một mảnh gỗ nhỏ, khắc bốn chữ:

"Bình an thuận toại, hỉ lạc vô ưu."

Trần Dã còn là thiếu niên liều lĩnh năm nào.

Hắn cầm lấy mảnh gỗ, mỉm hỏi:

"Tiểu thư lúc nào cũng sai hai chữ ‘An Lạc’, tại ?"

 

Tại ư?

Kiếp , tên của phụ và mẫu cả đời của Phương Tư Huệ đều hai chữ ‘An Lạc’. 

Vậy nên, mỗi khi đến, luôn cố tình sai nét, để tránh phạm húy.

Thói quen , từng đổi.

 

"Ầm!"

Tiếng sấm nổ trong đầu, chấn động cả tâm trí.

Ta bỗng nhớ đến năm , đêm Trung thu, khoảnh khắc Tạ Thính Trúc nhặt tấm lụa đỏ cầu nguyện của .

Ánh mắt khi đó: Trầm mặc sâu thẳm, tựa như thể xuyên qua thời gian, chạm đến trái tim .

 

Ta phi ngựa đến Tạ phủ. Cửa lớn đóng chặt.

Ta gõ cửa, gia nhân cung kính đáp:

"Lão gia nhà rời hai ngày , hộ tống linh cữu hồi hương.”

 

“Bao giờ về?"

 

"Không kỳ hạn."

 

Sau , tân hoàng kế vị, nhiều triệu Tạ Thính Trúc xuất sơn nhập triều, đều từ chối.

Nghe , nhận nuôi một nam một nữ trong tộc, coi như con .

 

Ta và Triệu Hành Giản thành tháng Hai. Tuyết rơi sáng rực trời, mười dặm tân trang, vui đón tân nương.

 

Trần Dã thật sự trở về uống rượu mừng. 

Vương Dực Xuyên thể Kinh, liền sai mang quà đến.

 

Tạ Thính Trúc đang trong thời gian thủ hiếu, tiện xuất hành. 

Yến Song đại diện đến dự tiệc, tặng và Triệu Hành Giản mỗi một món quà.

Của Triệu Hành Giản là một bộ thư họa hiếm còn của , là một tấm khế đất.

Sau xem thử, trong phòng chất đầy sách.

 

Hỏi thăm Yến Song về tình hình của Tạ Thính Trúc, : “Mọi thứ đều .”

Vậy là .

 

Chuyện xưa như khói mây, thể vãn hồi. Chúng đều đang bước về phía .

 

Hôn lễ viên mãn. 

Đêm tân hôn, Triệu Hành Giản chỉ chiếc đèn cá treo bên giường, hỏi :

"Muội tâm ý của từ khi nào?"

 

Ta ngây ngô, né tránh đáp.

Hai đùa giỡn, tấm màn lay động khẽ khàng.

 

Ngoài cửa sổ, trăng treo ngọn liễu, bóng hai sóng đôi. 

Thanh mai trúc mã. Trời ban nhân duyên.

 

Loading...