TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:52:38
Lượt xem: 1,315
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sợ ngài đến chuyện hôn nhân, vội chuyển chủ đề, lấy từ trong tay áo một viên khoáng thạch:
"Bệ hạ, đây là thứ thần nhặt trong núi ở biên thành. Trông vẻ là quặng sắt.
Thần ngu dốt, nhưng theo thần suy đoán, trận lụt khiến núi sạt lở, thể bên trong vốn địa đạo."
Lời suy đoán bừa.
Triều đình quản lý nghiêm ngặt về khai thác sắt nhưng thị trường vẫn ít sắt vụn lưu thông, mà chủ yếu đều đến từ Lộ Châu và biên thành.
Hơn nữa, dân về quái vật núi đầy sợ hãi, chẳng cũng giống như đang cố ý dọa , ai đến gần ?
Hoàng đế viên quặng, bảo Phúc công công cầm lấy xem kỹ. Hồi lâu, ngài trầm ngâm:
"Ý ngươi là đang khai thác mỏ trái phép?"
Ta cúi đầu:
"Thần chỉ đoán thôi."
Lão hoàng đế khẽ:
"Thầy ngươi từng , trong đám học trò của , ngươi là xuất sắc nhất.
Xem quả thực sai."
Thầy?
Ngài đang về Tạ Thính Trúc ?
Ta dám suy đoán lung tung, chỉ ngoan ngoãn quỳ bệ rồng.
Hoàng đế thêm gì, phất tay hiệu cho lui xuống.
Ra khỏi cung, chạm mặt Phương Tư Huyền và Tĩnh Vương.
Tĩnh Vương trung niên, dáng vẻ đẫy đà, nhưng đôi mắt sắc lạnh như sói, giận mà uy.
Ta cúi hành lễ, Phương Tư Huyền tươi, còn Tĩnh Vương thì ngẩng cằm , giọng điềm đạm:
"Lý đại nhân vì cứu Thập Thất mà suýt bỏ mạng.
Thập Thất quản ngàn dặm, hộ tống lương thực cứu trợ biên thành.
là một mối nhân duyên ."
Ta ngớ .
Phương Tư Huyền càng sâu hơn:
"Chúc mừng Lý đại nhân, hỉ sự sắp đến ."
Hả?
Sao chuyện rơi xuống vách núi với Vương Dực Xuyên năm ngoái giờ lôi ?
Cũng bên ngoài truyền thành cái dạng gì. Lòng thấp thỏm yên…
Cho đến Lập Hạ năm nay, chính thức nhận chiếu chỉ tứ hôn của hoàng đế.
Tề Vương cầu hôn, hoàng đế ban hôn.
Lý thị nữ, Lý Tư, trở thành Tề Vương phi.
Tin tức truyền , đến chúc mừng gần như phá vỡ cánh cửa nhà .
Cầm thánh chỉ trong tay, như sét đánh trúng, một đường lao thẳng đến Tề Vương phủ, tìm Vương Dực Xuyên hỏi cho lẽ.
Hắn như sẽ đến, thản nhiên chờ.
"Vương gia!
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Thần rõ ràng ! Vì ngài vẫn thỉnh cầu bệ hạ tứ hôn?"
Giọng căng đến mức thể duy trì nụ , gần như là chất vấn.
Vương Dực Xuyên yên lặng vị trí cao nhất, hôm nay vẫn mặc bộ trường bào màu tía đầu gặp . Tuấn mỹ, cao quý, một vương khí ai sánh bằng.
Tim dần dần lạnh xuống.
Ta thể quên là hoàng quốc thích.
Bằng hữu?
Không cần hồi đáp tình cảm?
Tất cả chẳng qua chỉ là một trò chơi mà hứng thú mà thôi.
Chơi chán , , cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hắn , giọng khàn khàn:
"Ta cứ nghĩ thể buông tay.
khi tin nàng vây khốn ở biên thành, lập tức màng tất cả mà lo lắng.
Nếu thúc đẩy, ngân lượng và lương thực thể đến kịp.
Nếu , ai nàng còn chịu khổ bao nhiêu nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-27.html.]
Gả cho , từ nay ai dám khinh thường nàng. Ta chỉ ở bên nàng, bảo vệ nàng."
Hắn tha thiết như .
chỉ thấy bi thương.
Hắn chỉ thấy một khổ cực, nhưng thấy nỗi thống khổ của bách tính.
Đây chính là hoàng quý tộc sinh nơi cao quý, từng đến bùn lầy.
Khi yêu thì nâng niu trân trọng, nếu hết yêu, cũng vứt bỏ như giày rách ?
35.
Dẫu thế nào, triều vẫn chầu.
Không ít đại nhân đến chúc mừng , chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Cúi đầu bước , bất giác đụng trúng một .
Ngẩng lên, là Triệu Hành Giản.
Mắt chợt cay xè, giọng cứng :
"Huynh cũng chúc mừng tìm lương duyên ?"
Hắn lắc đầu.
"Không ? Nếu hiểu lầm, kịp thời rõ.
Ta , tình ý với Tề Vương."
Ta suýt nữa bật .
Hắn tiếp tục :
"Hôm đó ở biên thành, lúc lao tới ôm , Tề Vương ở ngay bên cạnh.
Ánh mắt lúc là mất mát, liền hiểu, từng thật sự buông tay.
Ta sớm thư về nhà, thỉnh cầu phụ mẫu đến bàn chuyện hôn sự của chúng .
Không ngờ Tề Vương tay nhanh đến ."
Ta hít hít mũi:
"Hôn sự của chúng ?"
"Ừ, hôn sự của chúng ."
Thánh chỉ tứ hôn ban xuống, bây giờ cung hôn ước. Đó là khi quân phạm thượng, gia tộc như thể gánh vác.
Triệu Hành Giản bảo đừng lo. Hắn nguyện dâng hôn thư lên hoàng thượng. Nếu tội, một chịu hết.
Thật ngốc, quá ngốc.
Mẫu của Tạ Thính Trúc lâm bệnh, theo tình theo lý, và Triệu Hành Giản đều đến thăm.
Vốn nghĩ sẽ ở nhà, hoàng thượng lệnh cho kiêm nhiệm chức Hữu thừa, mỗi ngày bận đến mức thấy bóng dáng.
Không ngờ, lúc đến, mặt.
Thăm bệnh xong, cáo từ về.
lúc xoay , Tạ Thính Trúc đột nhiên gọi .
Chàng hỏi về chuyện tứ hôn.
Người đời vẫn , phúc khí mấy kiếp mới gả vương phủ. Bảo rằng trèo cao. từng ý định bám víu quyền quý.
"Đại nhân cũng cho rằng đây là một mối hôn sự ?" – Ta hỏi.
"Ta vốn xứng với Tề Vương, nên ơn vì gả ?"
Tạ Thính Trúc lắc đầu:
"Những gì nàng theo đuổi, vốn là vinh hoa.
Chỉ là bình yên mà thôi.
Nàng là một nữ tử , xứng đáng với bất cứ điều gì."
Chàng xong, bảo đừng lo lắng quá.
Liệu chuyện vẫn còn cơ hội xoay chuyển?
Hôm , định thông qua Quận chúa Giang Uyển để tìm gặp Hoàng hậu. Không ngờ, trong cung gặp Tạ Thính Trúc.
Chàng thấy hôn thư trong tay , hỏi vì chuyện tứ hôn mà đến.
Thấy gật đầu, :
"Chuyện kết thúc .
Tề Vương chủ động thỉnh cầu bệ hạ thu hồi thánh chỉ."
Ta trợn tròn mắt.
giải thích gì thêm, chỉ xoay rời .
Lại thêm một bí ẩn mà thể .