TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:48:34
Lượt xem: 1,461

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta âm thầm gọi thuê căn nhà đó, và vật trong nhà đều hề động đến.

Trần Dã trong nhà, thấy vài đồ vật của trai, liền đỏ mắt. 

Căn nhà trang trí đơn giản, khác gì những gì Triệu Hành Giản và

Đã qua lâu như , cho dù chút dấu vết nào, cũng biến mất. Cảm giác tâm mà thể gì thật sự khó chịu, định an ủi vài câu thì thấy cầm lấy chiếc gậy và .

 

"Đây là?"

 

Trần Dã lau nước mắt:

"Anh trai đau chân, đây là dùng gỗ đào cho ."

 

Chờ

Một đau chân, trốn chạy mà mang theo gậy

Việc thể hiểu, mà quan phủ

nếu sự thông đồng giữa quan và thương gia, thì chuyện đều thể giải thích

 

Giờ rõ chuyện

Chuyện là do Đại Lý Tự trực tiếp xử lý, phân cho Huyện Uyên của Vân Kinh? Có thể sai sót ở khâu nào trong quá trình điều tra.

 

Ta nhiều với Trần Dã, chỉ hỏi , với khả năng của , liệu thể giúp theo dõi tiệm thuốc Lưu Ký mà phát hiện

Trần Dã mặc dù hiểu tại như , nhưng vẫn nhận lời ngay. 

Ôi, nếu bây giờ chức quan, việc cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

 

Sau đó, mỗi ngày hoặc là đến Thái Học Viện học, hoặc là nghỉ ngơi ở nhà, cuộc sống cứ thế trôi qua bình lặng. 

Chỉ là hiểu , Phương Tư Huyền Thái Học Viện, vẫn tiếp tục giữ chức vụ Giáo Thư. 

Xem , gia đình Phương bỏ ít công sức.

 

Một thời gian trôi qua, đến Trung Thu, mẫu dẫn đến chùa thắp hương. Lễ hội trong chùa náo nhiệt, bà bên cạnh khiến tiện chơi đùa. Kéo Triệu Hành Giản , bảo bà một câu chạy .

 

Trong tay là một chùm kẹo hồ lô, tay nắm bánh quế, thật ngọt! 

Triệu Hành Giản hỏi dạo gần đây xem qua những câu chuyện nào, liền chọn vài câu chuyện nhỏ kể cho .

 

Dưới gốc cây ước nguyện, những sợi chỉ đỏ rủ xuống. 

Hắn phía , vén các dải băng đỏ , mở đường cho .

 

"Thử ước nguyện một ?"

Triệu Hành Giản đề nghị, dẫn đến chỗ tiểu sa di nhận lấy hai dải băng đỏ rực rỡ.

 

Trên những dải băng, rõ nguyện vọng và treo lên cây, cầu nguyện thần linh sẽ thấy

Ta đơn giản chỉ hai chữ "An Lạc". 

Khi Triệu Hành Giản giúp treo lên, cẩn thận, gió thổi sang một bên.

 

"Triệu Hành Giản, ngươi thật là vụng về!"

 

Lúc cần lời ngọt ngào nữa, trực tiếp mắng

Ta đuổi theo nhặt thì một bàn tay trắng như tuyết nhanh hơn một bước, nhặt lấy dải băng đỏ. 

Không ngờ là Tạ Thính Trúc. 

Áo trắng như tuyết, khí chất cao quý. Khí thế lạnh lùng, xa cách, tách biệt hẳn với đám đông vui vẻ.

 

"Để treo giúp nhé?" Chàng hỏi.

 

Giọng tuy dịu dàng, nhưng cảm thấy một chút gì đó khác thường. Sau đó những gì , một cái thật sâu, dường như gì đó. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-16.html.]

Triệu Hành Giản vội vàng chạy đến, giơ tay lấy dải băng.

"Đa tạ đại nhân, học trò tự ." - Có vẻ bất lịch sự.

 

Tạ Thính Trúc để ý đến những điều nhỏ nhặt đó, cũng lấy một dải băng đỏ treo lên cây. 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Trên đó, chỉ vẽ vài nét đơn giản hình con thỏ tai dài.

 

"Đại nhân cầu nguyện gì ?" Triệu Hành Giản tò mò.

Ta cũng tò mò, là con thỏ mà Phương Tư Huyền yêu thích ?

 

"Muốn cầu nhiều điều, nhưng chỉ hy vọng thần linh, để vợ quá cố của thấy vật .

Vì nàng giỏi thêu thỏ, nếu thấy vẽ , thể sẽ mộng giúp sửa ."

Tạ Thính Trúc như .

 

"Đại nhân và phu nhân quả thật ân ái."

Triệu Hành Giản nhất thời gì, chỉ đành câu lịch sự.

 

Ta ngây Tạ Thính Trúc, trong lòng trăm ngàn suy nghĩ. 

Chàng, mộng

Vào mộng, thì sẽ gì đây? 

 

Tạ Thính Trúc khẽ cong môi:

"Chết mới ân ái, chẳng là lừa gạt quỷ thần ..."

 

24.

Một buổi lễ hội chùa, chỉ gặp Tạ Thính Trúc, mà Vương Dực Xuyên cũng mặt. 

Vương Dực Xuyên hôm nay mặc bộ trường bào xanh lá trúc, thắt lưng đeo túi hương tặng.

 

"Thật trùng hợp, hôm nay bản vương ở thành phố mời dựng sân khấu hát kịch, định mời các vị thưởng thức, gặp ở đây, đỡ để chạy thêm một chuyến."

 

Tạ Thính Trúc xong lời, chào hỏi lẫn , bắt đầu về những chuyện gần đây.

 

Không , câu chuyện chuyển sang túi hương của

Vương Dực Xuyên :

"Nhờ túi hương A Tư tặng, muỗi và côn trùng đều dám gần."

 

Trời ơi, chuyện

 

Triệu Hành Giản Vương Dực Xuyên, bỗng nhiên :

"Muội , thích mấy thứ thủ công lắm. 

Trước cho phụ mẫu và mấy chị em xong còn thỏa mãn, tặng mỗi bạn trong phòng, đến hôm nay mới thời gian ngoài chơi."

 

Mỗi bạn thiết, đều tặng một món. 

Ta vô thức về phía Tạ Thính Trúc, nhận đang chú ý đến túi hương của Triệu Hành Giản, ánh mắt sâu lắng như điều suy nghĩ. 

Xui xẻo, chỉ nhận

chẳng lúc nào mới cơ hội để tặng.

 

Vương Dực Xuyên ngừng , sắc mặt đổi.

"A Tư thật là vất vả."

 

Thực , chỉ bốn túi hương còn là do ma ma trong phủ hộ.

Bốn chiếc thì tặng cho phụ mẫu và Triệu Hành Giản, còn túi hương cho Tạ Thính Trúc thì kịp tặng.

 

Loading...