TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:47:12
Lượt xem: 1,658

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một , tự tay một đôi đệm giày tặng cha nhân dịp Tết. 

Cha nhận , khen thêu

Tối hôm đó, Phương Tư Huyền và đích mẫu bảo quỳ xuống, cầm cây tre đánh tay

Không đánh bao lâu, tay thể nắm trong suốt nửa tháng. Ta sợ cô đến tận đáy lòng. 

vẫn ngẩng đầu lên, thẳng mắt cô , :

"Giáo thư quá khen ."

 

còn định gì, Vương Dực Xuyên tới.

"Lý cô nương, kỹ năng đánh cầu của cô thật xuất sắc, Tại hạ thể đến lĩnh giáo học hỏi ?"

 

"Lý Tư e sợ, chỉ chút ít thôi."

 

Vương Dực Xuyên gật đầu: 

"Là Tại hạ quấy rầy, cô sợ.”

"Hôm nay vui, Tại hạ cũng một phần quà, sẽ gửi tới phủ ."

 

Khi Vương Dực Xuyên , Phương Tư Huyền cũng rời

Giang Uyển theo bóng Tề Vương, khóe miệng nhếch lên, với : "Không ngờ , ông chú của quan tâm đến cô như ."

 

"Công chúa cẩn thận lời ."

Ta cảm thấy đầu căng lên, vội vã mất.

 

Tạm biệt Công chúa, khi chờ xe về phủ, Tạ Thính Trúc cũng ngoài.

"Chào Tạ đại nhân."

 

"Không cần khách sáo, ngày mai về Thái học, sớm nghỉ ngơi."

 

Chàng ý định thêm gì với , xong liền về xe của . Đột nhiên một tiếng "Thính Trúc, đợi " vang lên, Phương Tư Huyền đuổi theo, kéo váy chạy đến.

 

với giọng trách móc: 

"Sao ? Không sẽ đưa về ?"

 

Tạ Thính Trúc lạnh lùng: "Ta ."

 

Phương Tư Huyền sắc mặt tái, nhanh chóng một cái, rõ ràng ngờ Tạ Thính Trúc công khai mất mặt.

Sau đó cô

"Chắc là nhớ nhầm, Thính Trúc đành đưa một đoạn đường ."

 

Lần hầu ngăn , hầu giải thích:

"Phương giáo thư, xin , chủ nhân của cung gặp Hoàng Thượng, thể trì hoãn."

 

Nói xong, Tạ Thính Trúc dường như cũng gì thêm với Phương Tư Huyền, tự lên xe. 

Xe lăn bánh, để Phương Tư Huyền đó ngẩn

 

Ta nhịn , tranh thủ khi ánh mắt sắc bén của Phương Tư Huyền đổ dồn , nhanh chóng lên xe ngựa, chạy mất.

 

Cười thì đấy, nhưng hiểu cảm giác chút kỳ lạ. Không bảo đây là một câu chuyện ngọt ngào

Tạ Thính Trúc xem cũng chẳng vẻ gì là chiều chuộng nàng

 

Thôi , hệ thống còn điều khiển , họ thì cũng chẳng ảnh hưởng tới nữa.

 

Trở về nhà, quà từ phủ Tề Vương cũng đến. Là một bộ trang phục cưỡi ngựa tinh xảo. 

 

Phụ mẫu khi Tề Vương gửi quà, sắc mặt đều chút đổi.

Phụ

"Tề Vương đây luôn ở vùng đất của , Hoàng Thượng nhớ vương gia nên mới gọi về. Nghe về kinh, Hoàng Thượng sẽ chọn vợ cho ngài .

"Cha chức quan cao, nếu Tề Vương thực sự ý với con, e là chỉ thể , thật sự quá thiệt thòi."

 

Ta ngớ , chuyện gì thế

Mới gặp vài , Tề Vương ý với ?

 

Mẫu cũng thở dài: 

"Không , chi bằng sớm cho A Tư đính hôn."

Sau đó hỏi

"Con gái, con ý với Tề Vương ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-12.html.]

Ta vội vàng lắc đầu.

 

Bà mỉm

"Vậy thì , thấy Hành Giản , con ....."

 

Ta lập tức bỏ chạy. Ra ngoài suýt đ.â.m Triệu Hành Giản, vội vã kéo chạy xa nhất thể.

 

"Chuyện gì , chạy mệt đổ mồ hôi!" 

Khi dừng , Triệu Hành Giản đưa khăn cho lau mồ hôi.

 

"Xong , sư , phụ mẫu ..." - Chúng …. thành ….

 

20.

Ta gì thêm với Triệu Hành Giản nữa. chỉ hỏi :

"Huynh tìm ?"

 

Triệu Hành Giản lắc đầu:

"Chúng thể xem xét hồ sơ vụ án, sai đến nhà của Trần Lộ, nhưng thu gì."

 

Ta gật đầu, cảm thấy thất vọng. Không chức tước, tham gia vụ án thật sự khó. 

Nhìn xuống đất, tránh khỏi cảm giác chán nản.

 

Triệu Hành Giản một cái:

"Thế nhưng, hỏi thăm xung quanh. 

Người , Trần Lộ, là thủ quỹ ở một cửa hàng gạo, việc ở đó năm năm, tiếng tăm cũng tệ lắm.

Sau đó mới chuyển sang một hiệu thuốc, nhưng đầy một năm, lén lấy tiền của chủ, và khi bỏ trốn, ngã ngựa, c.h.ế.t ngay tại chỗ."

 

Ta trầm ngâm một lát, đưa một giả thuyết:

"Ta hỏi Trần Thị Vệ, là một sống đạo đức, hơn nữa lúc đó gia đình chuyện lớn gì cần đến tiền bạc. 

Anh thực sự cần mạo hiểm, lấy hai trăm lạng bạc.

Ta nghĩ thể vu oan. 

Nếu theo giả thuyết của , ai thể vu oan cho một thủ quỹ? 

Không chủ hiệu thuốc gặp vấn đề, thì là đồng nghiệp của Trần Lộ."

 

Mọi chuyện quá phức tạp và căn cứ rõ ràng, chỉ thể đoán mò.Triệu Hành Giản tiễn về đến cửa, chào tạm biệt và rời .

 

Trần Lý đợi sẵn ở bên ngoài, thấy , cúi chào:

"Thưa tiểu thư, ngày mai cô đến trường học, cần theo cùng ?"

 

Ta lắc đầu:

"Không cần, Trần Thị Vệ thể ở cùng cháu trai tại Từ Tâm Đường thêm vài ngày. 

Trong đó cũng thầy dạy học, thể giảng thêm."

 

Từ Tâm Đường là nơi nuôi dưỡng trẻ mồ côi và những đứa trẻ nơi nương tựa ở ngoại ô Vân Kinh.

 

Trần Lý chào một nữa, chỉ nhẹ gật đầu rời .

 

Ngày hôm , cùng Triệu Hành Giản đến Thái Học Viện. 

Hắn vốn giúp mang sách, ngay khi chúng gặp Vương Minh, chào:

"Tham kiến thế tử."

 

Vương Minh ngẩng đầu "hừ" một tiếng, khô khốc :

"Miễn lễ, miễn lễ."

 

Sau khi Vương Minh rời , Triệu Hành Giản vẫn giữ vẻ mặt ngạc nhiên:

"Hôm nay gây chuyện."

 

"Sư , quan trường, kết bạn sẽ hơn là kết thù."

 

Triệu Hành Giản thấy như , liền bật :

"Đa tạ sư chỉ dạy."

 

Ta gần như tự mãn vểnh đuôi, ngờ lúc đó tiếng chuông đồng của trường vang lên.

Triệu Hành Giản kéo tay , :

"Không mau chạy !"

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

 

Loading...