TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:46:44
Lượt xem: 1,545
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ta cảm thấy cái c.h.ế.t của ca ca Trần Dã điểm bất thường."
"Vì nghĩ ?"
Triệu Hành Giản , bóc vài hạt dẻ nóng hổi đặt dĩa mặt .
"Huynh nghĩ mà xem, nếu thật sự phạm tội, chắc chắn sẽ chết, còn gửi gắm vợ con đến Vân Kinh?"
Ta khách khí cho hạt dẻ miệng, uống một ngụm .
"Cũng thể là nghĩ phát đạt , đón vợ con lên hưởng phúc."
Cũng hợp lý. …
"Vân Kinh nơi yên .
Nếu là , thà gửi tiền về quê còn hơn."
Triệu Hành Giản im lặng, đẩy thêm một hạt dẻ.
"Muội định điều tra ?"
"Cũng ý định đó.
theo lời Trần Dã, chứng vật chứng đầy đủ, chuyện trai biển thủ là đinh đóng cột."
Cả hai cùng lắc đầu.
Triệu Hành Giản chợt mỉm :
"Đừng nản. Nếu tra, giúp."
Lúc , đang định cầm hạt dẻ đưa.
Nghe , ngón tay chạm tay , kịp rút .
"Sư , thật ."
Gương mặt Triệu Hành Giản dần ửng đỏ, vành tai cũng nhuộm hồng.
Hắn bật ngón tay búng trán : "Giả tạo quá !" cuống quýt rụt tay .
Hôm , đến phủ Quận chúa theo lời mời.
Quận chúa Giang Uyển nhiệt tình nắm tay , kéo giới thiệu với các tiểu thư khác.
Phủ quận chúa rộng rãi, phía còn trường cưỡi ngựa, màn trướng lụa nhẹ nhàng lay động trong gió. Sau đó, thị nữ đưa đến chỗ . Rảnh rỗi nên dậy dạo quanh.
Tình cờ thấy một quen – biểu tỷ họ Lý, con gái của đại bá – Lý Như.
Tỷ đang e lệ trò chuyện với một nam tử tuấn tú, đoán chừng là vị hôn phu nhà họ Lưu. Chỉ là, ánh mắt vị công tử hề lộ vẻ hân hoan khi đối diện trong lòng.
Đang suy nghĩ thì hai tiếng chó sủa khe khẽ.
Quay đầu, liền thấy... kẻ quen mặt – chủ nhân của Vương Phú Quý.
Hắn vận áo lụa tím nhạt, tóc cài ngọc trâm, cả toát lên vẻ cao quý.
"Lại gặp cô nương ."
Hắn mỉm . Hẳn là do con ch.ó dẫn đến.
Con chó thật là...
Ta đang nghĩ nên xưng hô thế nào, thì Quận chúa Giang Uyển chạy đến:
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
"Thập Thất thúc!"
Ta giật .
Hóa là vương gia nhỏ tuổi nhất của hoàng thất – Tề Vương Vương Dực Xuyên?
Giang Uyển chạy tới định giới thiệu, Tề Vương :
"Không cần , gặp nữ lang nhà họ Lý."
Hóa phận của .
Nghĩ cũng , Vương Dực Xuyên tra xét một , dễ như trở bàn tay.
"Tham kiến Vương gia." Ta nén cảm giác kỳ lạ trong lòng, ngoan ngoãn hành lễ.
"Vẫn như đây là , cần đa lễ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-11.html.]
Giọng điệu ôn hòa, nhưng lời khiến nghĩ ngợi.
Trước đây? Ta và ... đến mức ?
Mọi xung quanh vẻ mặt khác . Giang Uyển , đầy ẩn ý.
Không... cái gì mà !
"Chốc nữa cô nương lên chơi đánh cầu ?"
Ta vốn định từ chối, nhưng đồng ý với Giang Uyển từ , giờ lên .
"Tiểu nữ "
"Vậy thì cùng đội với cô, chứ?"
Cái gì? Cảm giác kỳ quặc càng lúc càng rõ rệt.
Ta nào dám từ chối, đành gật đầu: "Vinh hạnh cho tiểu nữ."
Trong lòng chỉ trốn.
Mất hết hứng thú vui chơi, chống cằm ngẩn .
Lúc , ánh mắt hút một ảnh giữa đám đông.
Tạ Thính Trúc về!
Áo trắng như tuyết, giữa muôn gần trong gang tấc xa tựa vầng trăng cao, lạnh lẽo vô tình.
Bên cạnh còn quen cũ – Phương Tư Huyền.
Giang Uyển nhíu mày:
"Một lát Phương nữ quan sẽ ở đội đối thủ, A Tư, nhớ giúp đánh bại nàng nhé!"
19.
Trước đây, đính ước với Phương Tư Huyền là một tiểu tướng quân, vốn là mà chị họ của Giang Uyển hết mực yêu thương.
Sau khi tiểu tướng quân qua đời, Phương Tư Huyền hề tỏ buồn bã, ngược còn bình thản.
Giang Uyển và chị họ thù hận với cô , thế nên ác cảm với Phương Tư Huyền.
Trận đấu đánh cầu bắt đầu, những ai tham gia chia thành sáu đội. Mỗi đội đối đầu với , cuối cùng phân định thắng bại.
Tề Vương chủ động mời lập đội, và trong đội còn Giang Uyển.
Lúc , đội của lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Trận đấu diễn sôi nổi, cố tình bạn với Giang Uyển, vì Phương Tư Huyền chút nương tay.
Cuối cùng, đội của giành chiến thắng.
Phần thưởng là một bộ mặt nạ đá quý ban tặng bởi cô mẫu của Giang Uyển, Giang Quý Phi. Ngoài , giải thưởng cũng trao cho các đội hạng hai và ba.
Ta giữa sân, vô tình về phía Tạ Thính Trúc.
Ta từng tham gia một cuộc thi đánh cầu với Tạ Thính Trúc, khi đó, các tiểu thư quý tộc đều mời gia nhập đội của họ, nhưng chỉ đỏ mặt từ chối. Không lý do gì, chỉ vì chơi.
Phương Tư Huyền khi đó cũng mặt, cưỡi ngựa, như đang giúp giải vây, nhưng thực càng thêm hổ.
"Muội của chẳng cưỡi ngựa, nhát gan, chúng chơi cùng nhé."
Các cô gái xì xào bàn tán, Tạ Thính Trúc văn võ tài, cưới một như .
Ta cúi đầu, tay nắm chặt khăn tay, sắp sửa xé nát nó.
Không ngờ, Tạ Thính Trúc từ lúc nào dẫn một con ngựa đến:
"Không thì học, sẽ dạy nàng, đừng sợ."
Giọng điệu bình thản, nhưng với ngoài thì thiết. Chàng bao giờ để mất mặt .
Vì , luôn tưởng tượng rằng, Tạ Thính Trúc lẽ chút thích .
Thôi , bây giờ, thật sự với Tạ Thính Trúc rằng, chơi đánh cầu khá giỏi. Ta học nhanh. Nhân tiện hỏi một câu, nếu thể vợ , liệu là học trò giỏi nhất của ?
mà, hình như cũng chẳng ý nghĩa gì.
Phương Tư Huyền qua bên cạnh , :
"Ta lầm, A Tư, cô thật tầm thường."
Lại là giọng điệu đó. Không hiểu cảm thấy chút lạnh lẽo.
Ở nhà Phương gia, mỗi gì khen ngợi từ cha, Phương Tư Huyền đều nhạt.
Mỗi câu "A Huệ, thật giỏi" của đều chịu vài trận đói, hoặc phạt quỳ.