TRẦM HƯƠNG TỰA CỐ NHÂN - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:46:27
Lượt xem: 1,522
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-04-18 07:46:27
Lượt xem: 1,522
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
“Giáo thư” là chức danh nàng đảm nhiệm ở Thái học, phụ trách thư viện.
Luật nữ quan mới ban hành bao lâu, nên thấy nữ quan đều ngưỡng mộ.
Phương Tư Huyền dường như cảm nhận ánh của , ánh mắt lướt qua đám đông, dừng .
Ta khẽ nhún gối hành lễ, nàng thêm một nào nữa.
Chỉ là đôi tay siết chặt nơi tay áo sớm tố cáo tâm trạng thật sự trong lòng .
Sống cái bóng của nàng suốt mười sáu năm, giờ đổi họ tên, cuối cùng cũng cần sắc mặt của nàng nữa.
Mẫu chọn cho một bộ váy vàng nhạt phối lục liễu, búi kiểu tóc thiếu nữ trẻ trung. Xoay một vòng, mẫu trông thật linh động, dễ thương.
Trang sức cũng chọn loại nhẹ nhàng, nhã nhặn.
Ta còn định chọn giúp mẫu vài món, thì Phương Tư Huyền thong thả bước tới.
“Ngươi là nữ sinh Thính Trúc tiến cử ?”
Nàng tươi, nhưng thấy trong giọng ẩn giấu gai nhọn.
Thính Trúc. Gọi mật thật đấy.
Ta chết, họ quả thật thành đôi.
Thôi , sống cuộc đời của là .
Nghĩ , ngoan ngoãn đáp:
“Tham kiến giáo thư, Tạ đại nhân tiến cử, chỉ .”
Nụ trong mắt nàng dần nhạt , trở thành nét u ám:
“Đừng căng thẳng, bài luận gần đây của ngươi, cũng tệ.
Có khi chẳng bao lâu nữa chúng sẽ là đồng liêu đó.”
Ta vội khiêm tốn đáp tạ. Mẫu tưởng nàng thật lòng khen ngợi , liền mỉm khách sáo đáp .
Trên đường về, thẳng với mẫu :
“Mẫu , nên tránh xa vị Phương giáo thư thì hơn.”
Đang trò chuyện thì bên ngoài tiếng cãi vã.
Ta vén rèm , thì từ một y quán ven đường vọng tới.
“Xin các , cứu lấy nó với! Thân thể nó còn ấm mà!”
Một thiếu niên rách rưới ôm một đứa bé đang lóc van xin.
Tiểu nhị của y quán khẽ đẩy đó , ánh mắt áy náy:
“Đứa bé tắt thở , giữ tiền mà lo hậu sự thôi...”
Ơ? Là thiếu niên bán mấy ngày gặp!
Mẫu cũng theo , khẽ "ồ" một tiếng.
Ta hỏi: “Người quen ?”
Mẫu gật đầu:
“Người hôm đó, là chiến đấu bảo vệ thuyền...”
“Là mà con giúp vợ sinh con đó. Con nhận ?”
Hồi đó chỉ mải cứu sản phụ và em bé, để ý đến khác.
Thiếu niên đang tuyệt vọng cầu cứu, và mẫu bước xuống xe.
Tới gần mới thấy đứa bé lẽ co giật vì sốt cao, nghi viêm phổi.
Có lẽ y quán cũng , nhưng trị liệu tốn kém, thấy nghèo túng nên mới khuyên giữ tiền.
Ta hiệu cho nha đưa thêm bạc, dặn dò vài câu. Chẳng bao lâu, đại phu từ y quán vén rèm gọi thiếu niên bế hài nhi trong.
Ta và mẫu cũng theo . Đại phu châm cứu, đứa bé trong tã cuối cùng cất tiếng vang trời, thoát khỏi hiểm cảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tram-huong-tua-co-nhan/chuong-10.html.]
Thiếu niên đỏ mắt cúi đầu cảm tạ đại phu, thấy thì tròn mắt:
“Tiểu thư cứu mạng cháu nữa!”
Hắn quỳ lạy, mẫu đỡ dậy:
“Tiểu võ nghệ tồi, dũng bảo vệ phụ nữ trẻ nhỏ thuyền, giờ chúng chỉ là báo đáp ân nghĩa ngày .”
“Phu nhân nhân hậu, tại hạ cảm kích vô cùng.
Xin theo hầu tại phủ, nô cũng cam tâm, chỉ mong tiểu thư cứu cháu !”
Mẫu còn đang lưỡng lự, khẽ ghé tai nhỏ:
“Mẫu thấy võ nghệ cao cường, chi bằng đừng thu nô, thuê hộ vệ cho con thì ?”
18.
Thiếu niên tên là Trần Dã. Nguyên là tiêu sư ở xã Thanh Thủy , còn trưởng của – Trần Lộ – việc sổ sách ở Vân Kinh.
Trần Dã trai nhờ đưa chị dâu kinh đoàn tụ.
Nào ngờ hai đến nơi thì tin Trần Lộ tư túi công quỹ, sợ tội mà tự vẫn.
Chị dâu khi tin, đêm đó treo cổ tự vẫn.
Trần Dã vốn định tìm chăm đứa bé, nhưng lừa sạch tiền bạc.
Cậu cũng chăm trẻ sơ sinh…
"May mà gặp cô nương, nếu , cháu trai e là cầm cự nổi."
Sau khi đưa phủ họ Lý, Trần Dã tắm rửa, y phục sạch sẽ.
Bộ y phục thị vệ sẫm màu mặc lên vô cùng vặn. Khuôn mặt thiếu niên tuấn tú, bởi còn nhỏ tuổi nên ánh mắt vẫn phảng phất vẻ non nớt ngây thơ.
Trải qua bao nhiêu ngày gió sương, cộng thêm liên tiếp chịu nhiều cú sốc, thần sắc nơi đáy mắt vẫn trống rỗng, khiến cũng thấy chua xót.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
"Ngươi cảm ơn nhiều , cần khách sáo."
Ta dậy khỏi bàn, hiệu cho thị nữ treo bức chữ luyện lên.
Trần Dã ngoan ngoãn buông tay cạnh , lặng lẽ như một cái bóng. Thấy vẻ già dặn, bật :
"Ngươi bao nhiêu tuổi ?"
"Mười bảy."
Bằng tuổi . Hỏi kỹ ngày tháng, mới còn nhỏ hơn vài tháng.
"Vậy tính ngươi còn nhỏ hơn , Trần thị vệ cần căng thẳng thế .
Bình thường , ngươi chỉ cần theo là ."
Trần Dã cúi hành lễ: "Tất cả đều theo cô nương phân phó."
lúc , báo: "Triệu lang quân đến".
Triệu Hành Giản mang đến vài quyển truyện quái đàm mới sưu tầm , liếc mắt thấy Trần Dã đang cạnh .
"Đây là thị vệ mà bá mẫu chuẩn cho đấy ?"
"Ừ." Ta gật đầu. "Chuyên để đối phó với ."
"Được lắm! Ta vất vả khắp nơi tìm sách hiếm cho ."
Hắn bộ giật lấy quyển sách trong tay .
"Ta sai ! Sư là nhất của , đối phó ai cũng , bao giờ đối phó ."
Nghe xong mới buông tay, vội cất sách chỗ an .
Nói chuyện một hồi, đề tài về Trần Dã.
Ta ngẩng đầu quanh, thấy , chắc lui việc riêng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.