Trái tim ta hướng về chàng - 6

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:01:10
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thường Thường, ăn thịt .” Tạ Dực gọi.

 

Ta cúi đầu, ngoan ngoãn ăn miếng thịt trong bát.

 

Những ngày , đều nghĩ là đường của Kỷ Thừa, còn tưởng sắp sủng ái, thi chúc mừng.

 

Kỷ Thừa nâng chén, nhạt: “Thần còn chúc mừng bệ hạ, cưới giai nhân.”

 

Hai ánh giao giữa trung, tựa hồ tóe lửa.

 

Tạ Dực khẽ : “Nếu trẫm và nàng sớm gặp vài năm, e giờ con .”

 

Kỷ Thừa khựng , gượng : “Thần cùng Vân nương ân ái nhiều năm, từng đôi mang thai, chỉ tiếc thể nàng yếu, chẳng giữ . Thật đáng tiếc.”

 

Tạ Dực khẩy: “Hay là Kỷ tướng quân kiểm tra thể của chính .”

 

Sau ba tuần rượu, phấn chấn, cưỡi ngựa tản rừng.

 

Tạ Dực ôm , cao giọng : “Ai săn gấu nâu, trẫm sẽ trọng thưởng!”

 

Rồi sang Kỷ Thừa: “Thường Thường thiếu một chiếc áo choàng. Nghe lông cáo mềm mượt, Kỷ tướng quân, phiền ngươi .”

 

Kỷ Thừa ánh mắt tối : “Thần nhất định dốc hết sức.”

 

Nói xong, một lao bụi rậm.

 

Tạ Dực , chỉ ôm , giương cung lắp tên.

 

Cung kéo căng, mũi tên nhắm thẳng lưng Kỷ Thừa.

 

Ta hoảng hốt: “Người định gì?”

 

“Đau lòng ?” Giọng Tạ Dực đầy ghen tuông: “Vừa nàng bao , còn uống thêm mấy chén rượu.”

 

“Thần thiêp... thần ...” Ta lắp bắp, đầu óc trống rỗng.

 

Tạ Dực buông tay.

 

Mũi tên lao vút , tim như ngừng đập. Nếu Kỷ Thừa chết, quân doanh át sẽ loạn.

 

“Kỷ Thừa!”

 

Một tiếng “phập” vang lên. Mũi tên sượt qua cánh tay , ghim sâu cây, xuyên qua cả một con thỏ chết.

 

Kỷ Thừa đầu, giọng lạnh lẽo: “Bệ hạ, ý là gì đây?”

 

Tạ Dực thúc ngựa gần, giọng nhàn nhã: “Thường Thường con thỏ, Kỷ tướng quân sợ .”

 

Ta sợ đến mềm nhũn, suýt ngã khỏi ngựa.

 

Tạ Dực nhanh tay đỡ, thở nóng rực phả bên tai: “Không chết, thì ngoan ngoãn dỗ trẫm.”

 

Trong cơn hoảng loạn, chộp lấy cổ áo , khẽ dâng môi.

 

Tạ Dực ban đầu chẳng động, chỉ để lúng túng. Đến khi sắp buông , mới ôm chặt, khẽ, cao giọng : “Kỷ tướng quân, con thỏ , trẫm thưởng cho ngươi.”

 

Dứt lời, kéo cương, cùng phóng ngựa rừng sâu.

 

10

 

“Chậm một chút …”

 

Ngoài tiếng thét kinh ngạc cầu cứu của , chỉ còn tiếng gió rít qua rừng.

 

Tạ Dực hề giảm tốc, ngược , càng chạy càng nhanh. Hẳn là thật sự giận vì tiếng thét của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/6.html.]

 

Hắn dẫn phi nước đại, đến một hồ nước. Trói ngựa gốc cây, tự nhảy xuống, về phía bờ hồ.

 

Ta vươn lưng ngựa, duỗi chân, quá cao, với tới bàn đạp.

 

“Bệ hạ.”

 

Tạ Dực hề .

 

Ta nghiến răng, lúng túng bò xuống lưng ngựa.

 

Vừa xuống, trẹo chân.

 

Rồi mới lê từng bước, dồn hết sức chạy theo .

 

“Người giận ?”

 

Tạ Dực liếc nghiêng : “Nàng nghĩ ? Dẫu trẫm tận tâm tận lực với nàng, nàng rốt cuộc về phía nào?”

 

Ta chớp mắt, : “Thần mong an .”

 

Tạ Dực nheo mắt: “Vân Thường, lời nhàn nhạt cũng dám ?”

 

Ta nắm lấy tay áo , trấn tĩnh: “Thần từ phương Bắc đến, hiểu lúc chiến loạn, dân chúng sống khốn khổ . Chỉ cần Kỷ Thừa còn tại, bình yên bắc biên còn một ngày, thì dân còn một ngày yên .”

 

Ánh mắt Tạ Dực chợt biến đổi: “Vậy là lý do nàng gây sự với Kỷ Thừa?”

 

“Vâng.”

 

Ta bâng khuâng: “Tình riêng và đại nghĩa quốc gia, nặng nhẹ, thần vẫn . Dẫu với thần , miễn với dân, thì thể chết.”

 

“Họ đều là bạo quân, nhưng thần xét tấu chương đến nửa đêm, vì việc nước hết lòng toan tính. Thần mong sống lâu, thọ ngàn năm.”

 

Tạ Dực cúi đầu, chạm tai , ánh mắt khó dò: “Nàng thật sự chịu đựng uất ức ?”

 

Ta nghẹn giọng: “Không chịu cũng chịu.”

 

“Nếu trẫm và Kỷ Thừa, chỉ sống một , nàng chọn ai?”

 

Ta nhíu mày, trầm tư lâu, đáp.

 

Sắc mặt vốn ôn hòa của chợt trở nghiêm trọng.

 

Hắn bế , quẳng lên ngựa: “Theo trẫm, hỏi nàng cũng vô ích, cứ điều thú vị với nàng .”

 

Ta nới cổ áo, sợ hãi níu lấy : “Đừng, đừng…”

 

“Thường Thường, bám chắc, rơi xuống, trẫm sẽ cứu nàng .”

 

 

Đêm , Tạ Dực đặc biệt tàn nhẫn. Liên tục so sánh với Kỷ Thừa. Cái gì cũng so, thể lực, dịu dàng, chịu đựng, đều hơn Kỷ Thừa.

 

“Không giữ con, đó là đủ, trẫm thì khác.”

 

“Thường Thường, yêu trẫm hơn Kỷ Thừa?”

 

Ta run rẩy giữ thăng bằng: “Người…”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Trong phòng nóng nực. Tay Tạ Dực lạnh, chạm lên mặt nóng hổi, nhẹ giọng:  “Ngẩng đầu, gọi tên trẫm.”

 

Ta như tan vì nóng: “Bệ hạ... ”

 

“Gọi tên.”

 

“Tạ, Tạ Dực…”

Loading...