Trái tim ta hướng về chàng - 5
Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:00:56
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:00:56
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Ta điên thật , chỉ nhục nhã.
Ánh mắt lạnh lẽo, giọng mỉa mai: “Thì ngươi vội hòa ly là vì thế, tiện nhân.”
Hai chữ khiến tát thật mạnh: “Ngươi mới là đồ hèn hạ!”
Hắn lạnh giọng: “Đừng bôi bẩn Ninh nhi.”
Ta nhổ nước bọt mặt . Thuộc hạ của cúi gằm, dám . Hắn dường như quên, vốn chẳng dễ dỗ.
Hắn khẩy, ánh mắt nguội lạnh: “Phủ nào mà hầu khách? Ta coi như ngươi ch.ó liếm, hợp với phận.”
Ta run lên, giơ tay tát thêm cái nữa.
Không khí nặng nề.
Hắn xuống nền đá, trầm giọng: “Từ nay, ngươi rời phủ nửa bước.”
Ta bật : “Nếu là hoàng quốc thích, ngươi dám g.i.ế.c ?”
Hắn khinh bỉ: “Vậy gặp bệ hạ, cho ngươi hết ảo tưởng.”
Hắn kéo xộc thẳng cung.
Tạ Dực đang bàn chính sự, thấy chỉ .
“Ô kìa, Kỷ tướng quân hôm nay vui thế, dắt phu nhân cung dạo ?”
Kỷ Thừa quỳ xuống: “Bệ hạ, xin xử công bằng!”
“Ồ, xử công bằng?” Tạ Dực nheo mắt, nhạt: “Nói thử xem nào.”
Kỷ Thừa đẩy tới mặt : “Vân thị tư thông với hoàng quốc thích, thần xin tra rõ tội gian phu.”
Tạ Dực khẽ : “Hoàng quốc thích? Nàng thế ?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Phải.”
“Thế mà hôm qua ngươi còn xin trẫm ban danh phận cho Tố Ninh Hy, giờ xen chuyện ?”
“Là của thần, tất nhiên giữ lễ.”
“Ngươi quả thật quản rộng.”
Tạ Dực tựa đầu lên tay, ánh mắt lười biếng: “Tiểu phu nhân, nàng thế nào?”
Ta c.ắ.n môi: “Thần hòa ly.”
Kỷ Thừa siết tay đến tím bầm: “Đừng mơ!”
Vút! Một lưỡi d.a.o bay qua, sượt tay , cắm cột phía .
Tạ Dực lạnh mặt: “Chuyện hòa ly, trẫm chuẩn.”
Kỷ Thừa giận dữ: “Nàng vết hôn cổ, bệ hạ xử công bằng, nếu tin truyền ... ”
“Truyền thì ?” Tạ Dực nheo mắt, khẩy: “Chỗ đó là trẫm cắn. Ngươi sợ chết, cứ truyền thử xem.”
8
Kỷ Thừa khựng một thoáng, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi về phía .
“Đêm qua…”
Tạ Dực thản nhiên : “Đêm qua ư… À, ngươi chuyện trẫm và Thường Thường ? Khoan khoái vô cùng.”
Ta cúi đầu, ngón tay siết chặt vạt váy, mặt mày tái nhợt, thốt nổi nửa lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/5.html.]
Tạ Dực khẽ : “Thường Thường lời ngọt, nũng. Kỷ Thừa, chẳng còn hơn công chúa man di của ngươi —”
“Bệ hạ!” Kỷ Thừa đột ngột cất cao giọng, mắt đỏ hoe, ẩn nhẫn nỗi nhục: “Nàng là thê tử kết tóc của thần!”
Ánh mắt Tạ Dực lạnh hẳn: “Đã là kết tóc, vì giáng ? Đêm qua ai bầu bạn cùng ngươi? Trong phủ, việc nội trợ do ai quản? Nếu ngươi thật sự coi nàng là thê tử, đến hạ d.ư.ợ.c ‘hợp hoan tán’ cũng điều tra ? Là tra , là tra?”
Một loạt lời chất vấn khiến Kỷ Thừa nghẹn họng, sắc m.á.u rút sạch khỏi mặt.
“Thần…”
Tạ Dực vẫn buông tha: “Kẻ ngươi khinh thường, trẫm quý trọng vô cùng. Chỉ là tính nàng cứng đầu, ngươi chẳng chịu hưu thư, nàng liền mấy phen chạy về. Thánh chỉ ban xuống cũng vô ích. Chọn ngày chẳng bằng hôm nay, Kỷ tướng quân, hưu thư . Từ nay nàng theo trẫm, chẳng còn quấy rầy ngươi nữa.”
Kỷ Thừa còn định mở miệng, Tạ Dực khẩy: “Trẫm thương lượng.”
Trong thoáng chốc, ánh mắt Kỷ Thừa lóe lên tia bất cam, cúi đầu, hai tay siết chặt, gân xanh nổi rõ.
“Thần… tuân chỉ.”
Cuối cùng cũng lấy hưu thư, cùng di vật của mẫu . Kỷ Thừa lưng rời , trong phòng chỉ còn và Tạ Dực.
Tạ Dực khẽ gõ lên mặt bàn, giọng trầm : “Thường Thường, đây.”
Ta ngoan ngoãn bước tới.
Hắn buông bút, kiên nhẫn hỏi: “Vừa , nàng định chạy?”
Ta lén : “Vâng…”
“Lo trẫm đủ quyền, bảo vệ nàng?”
Không đợi đáp, Tạ Dực bỗng nâng cằm , cúi đầu ngắm nghía.
“Sao trầy xước khắp thế ? Đánh , hửm?”
Hắn nhẹ nhàng bôi t.h.u.ố.c lên vết cào của đám bà tử, giọng vẫn thong thả.
Ta bàn tay , ngón tay dài thanh quý, đến đầu ngón cũng mang khí chất vương giả. Người như … trúng ?
Tạ Dực cụp mắt, nhàn nhạt : “An tâm, trẫm g.i.ế.c cả bọn họ cũng để họ chạm đến nàng.”
Ta im lặng thật lâu, ngoan ngoãn lời.
Hắn khẽ : “Hôm nay ngoan đấy. Hôn trẫm một cái, một ngày gặp, nhớ đến phát điên.”
“Bên ngoài …”
“Nàng họ thấy ? Vậy trẫm bế nàng cửa sổ.”
Ta lắp bắp khuyên can, bật : “Thật là đàn bà lắm lời.”
Nói xong, liền bế phòng trong.
Ta chẳng , Kỷ Thừa vẫn rời . Hắn ngoài cửa, rõ từng tiếng động, trong mắt chỉ còn bất cam và chua xót.
Hắn lặng lẽ rời , như kẻ mất hồn.
9
Hôm , long sàng của Tạ Dực, mê man đến trời đất cuồng.
Có lẽ vì mệt mỏi, phát sốt cao, suốt ngày chẳng tỉnh táo.
Tạ Dực tự chăm sóc, đến khi hồi phục, là mấy ngày .
Thấy vẫn ủ rũ, liền triệu văn võ bá quan theo săn thu.
Gió thu mát lạnh, núi non ngả vàng. Ta che khăn, đài cao, thấy Kỷ Thừa cùng Tố Ninh Hy. Tố Ninh Hy nay Kỷ Thừa nâng niu như mẫu đơn rực rỡ.
Ánh mắt và chạm , liền tránh , ân cần bóc tôm bỏ bát nàng .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.