Trái tim ta hướng về chàng - 4

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:00:32
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

 

Tỉnh dậy, mùi long diên hương trong phòng vẫn còn vấn vít. Ta lật , cảm giác như thể chẳng còn là của nữa.

 

Khi mặc y phục, vô ý đổ chén , tiếng vỡ khiến cung nữ ngoài cửa hoảng hốt chạy . Họ nối hành lễ, đồng thanh gọi là “nương nương.”

 

Ta dè dặt hỏi: “nương nương nào?”

 

Một đáp: “Sáng nay bệ hạ đích phong.”

 

Nhớ chuyện đêm qua, mặt nóng bừng, tim run lên từng hồi.

 

Ta vội hỏi: “Thánh chỉ ?”

 

Người khẽ đáp: “Thánh chỉ bệ hạ đêm qua Trung thư tỉnh bác, sẽ rung động lòng quân, bất lợi cho trị quốc. Vì thế sáng nay bệ hạ sớm Ngự thư phòng.”

 

Đầu óc rối loạn, cổ dường như sắp rơi xuống lưỡi đao. Không dám chậm trễ, khoác áo, về phía Ngự thư phòng.

 

Trên đường, nhỏ: “Giờ mấy vị đại thần cùng Kỷ tướng quân về phủ, nhất định tìm cho cô nương đêm qua.”

 

“Rồi tìm thì ?”

 

“Kẻ thế cao quý thì lập hoàng hậu, kẻ xuất thấp hèn thì diệt trừ để khỏi sinh hậu họa.”

 

Ta mà lạnh sống lưng, chân dám bước thêm nửa bước.

 

Người : “Ai dám trái ý tân đế?”

 

“Miệng tân đế một là một, nhưng quyền thực vẫn trong tay mấy lão đại thần, cũng vô ích.”

 

Mặt tái nhợt. Xong , thật sự xong . Tạ Dực căn bản thực quyền. Phải trốn thôi, càng sớm càng .

 

Vừa đầu, thấy thái giám cận của Tạ Dực đang lưng. Ta lập tức : “Ta vật quan trọng cần về phủ tướng lấy, phiền công công đưa giúp một chuyến.”

 

7

 

Người của Tạ Dực dám trái lời, lập tức đưa về phủ tướng.

 

Vừa kịp thở, Kỷ Thừa đến.

 

“Vân Thường, tối qua nàng ?”

 

Ta run tay, cố giữ bình tĩnh: “Ta… cả.”

 

Hắn chăm chú, đôi mắt đen sâu như vực.

 

Rồi chợt nhạt: “Là nghĩ nhiều .”

 

Hắn đưa tay nâng mặt lên.

 

“Vân Thường, dạo bận, đừng giận. Khi rảnh sẽ bù cho nàng.”

 

Giọng điệu bố thí khiến tim nhói.

 

Ta né : “Ngươi đổi lòng, hãy ly hôn . Ta rời khỏi kinh thành. Trả di vật của mẫu , chứ?”

 

Ngọc bội mẫu để , vẫn giữ bên .

 

“Nàng gì thế?” Kỷ Thừa cau mày.

 

“Giờ rảnh để tranh cãi, bệ hạ để ý đường của , các quan đang hối điều tra thế. Đừng gây chuyện.”

 

Nhớ tới lời ngoài sáng nay rằng thể giết, càng hoảng.

 

“Trả đồ cho , sẽ ngay.”

 

Kỷ Thừa khép mắt, giọng mệt mỏi: “Không ai lấy ly hôn. Với xuất của nàng, của cũng nhục.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/4.html.]

 

Ta nghẹn , nổi.

 

Ngày từng thề: “Nàng là vợ một đời của , lời nàng , đều .”

 

Giờ chẳng còn là nữa. Nói những điều thích, liền lưng bỏ .

 

Ta thu dọn hành lý, chuẩn rời khỏi nơi .

 

Vừa cửa, đụng Tố Ninh Hy.

 

Nha của nàng túm cổ áo , kéo , nhạt: “Đi thế?”

 

Nàng chút võ nghệ, sức mạnh.

 

Ta hất tay nàng : “Đừng chạm .”

 

Tố Ninh Hy khẩy: “Mấy cô nương Trung Nguyên các ngươi yếu như gà con, định chút nữa tướng quân ?”

 

Người hầu quanh đó xem, ai giúp .

 

Nha kéo mạnh, quẳng xuống đất.

 

Ta gắng gượng dậy, vai đau nhói.

 

Nàng nhấc chân, giày thêu đạp xuống vai , giọng lạnh: “Nghe ngươi ly hôn tướng quân? Một thất mà dám?”

 

Y phục nàng là của chính thất, sang trọng vô cùng.

 

Ta định đáp, nàng bóp cằm , cúi , khinh miệt: “Ngươi thấy thời thế ? Đường tướng quân bệ hạ yêu thích, sắp phú quý vinh hoa. Còn ngươi, chỉ kết cục đáng thương.”

 

Ta nghiến răng: “Ta thèm!”

 

Nàng khẩy: “Cởi áo nàng , để mai hầu khách quý cho tướng quân.”

 

“Đừng chạm !” Ta hét lên.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Chưa từng chịu nhục như thế, vùng vẫy, c.ắ.n , khiến mấy ả đau đến kêu thét.

 

cô độc giữa đông, chẳng chống nổi.

 

Lúc Kỷ Thừa về, đang ép xuống đất, áo xé rách.

 

“Dừng tay!” Hắn giận dữ quát.

 

Một cước hất kẻ đè , khí lập tức đông cứng.

 

Ta lăn qua một bên, thở dốc, tay vẫn nắm búi tóc nhổ .

 

Tố Ninh Hy yếu thế, lắp bắp: “Là… là nàng mắng .”

 

Mọi đều im lặng, sợ hãi.

 

Kỷ Thừa cúi đầu , ánh mắt dừng nơi cổ, sóng lòng dậy cuồn cuộn. Nơi còn vết hôn tan, dấu vết của Tạ Dực.

 

Tố Ninh Hy định thêm, lạnh nhạt: “Phu nhân khỏe, đưa nàng về phòng.”

 

Người của lập tức dọn sạch xung quanh. Cằm bỗng bóp chặt, ép ngẩng đầu.

 

“Ngươi , là ai?”

 

Ta ngẩng mặt, bật chua chát.

 

Đàn ông thể tam thê tứ , còn đàn bà giữ thứ gọi là “trinh tiết”.

 

“Kỷ Thừa, ngươi còn hỏi ? Nếu vợ ngươi cho uống hợp hoan tán, nông nỗi ?”

 

Loading...