Trái tim ta hướng về chàng - 3

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:00:04
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5

 

Căn phòng chìm trong tĩnh mịch.

 

Không ai ngờ, giờ phút Tạ Dực quấn đến mức y phục xộc xệch, mất hết vẻ uy nghi của một đế vương.

 

Một tiếng “cộp” vang lên, là chiếc bàn rượu hất đổ. Kỷ Thừa loạng choạng bước tới: “Bệ hạ, nữ tử là…”

 

Ta hoảng hốt, lạnh toát, cúi đầu ôm chặt lấy Tạ Dực. Hơi thở nóng hổi phả lên cổ , mùi long diên hương khẽ lan trong khí.

 

Chợt, chiếc trâm vàng tóc lỏng , mái tóc đen buông xõa xuống vai. Tạ Dực đưa tay giữ chặt đầu , khẽ siết, vòng tay bảo vệ kín kẽ hở.

 

“Kỷ tướng quân, ngươi vượt lễ .”

 

Kỷ Thừa vẫn lùi bước: “Thỉnh bệ hạ cho , cô nương bao nhiêu tuổi? Là ai trong tộc thần?”

 

Nghe , Tạ Dực nhạt, giọng điềm nhiên: “Sao? Kỷ tướng quân mối cho trẫm? Hay… lấy danh trưởng mà đòi gả cho trẫm ngay hôm nay?”

 

Kỷ Thừa nghẹn lời, miễn cưỡng đáp: “Thần chỉ e kẻ lợi dụng danh thần, hại đến bệ hạ.”

 

Hắn cúi đầu: “Xin Người rộng lượng, cho thần thấy rõ dung mạo nữ tử .”

 

Các lão thần lập tức hùa theo: “Kỷ tướng quân lý, bệ hạ, xin Người thận trọng.”

 

Lòng rối loạn, tim đập dồn dập.

 

Tạ Dực tâm tư khó lường, thể chỉ đang trêu chọc , mà khi chán , ắt sẽ ném như một quân cờ.

 

Tạ Dực cúi đầu, giọng thấp: “Nghe thấy chứ? Họ trẫm giao nàng ngoài. Nàng trẫm đồng ý ?”

 

Ta run rẩy đáp nhỏ: “Không …”

 

“Không ?” Hắn cong môi : “Vậy thì vài lời dễ . Trẫm vui, trẫm sẽ theo ý nàng.”

 

“Lời… dễ ?”

 

Tạ Dực khẽ nheo mắt: “Nàng cầu xin trẫm .”

 

Ta khẽ : “Cầu .”

 

Hắn nhướng mày: “Chỉ thế thôi? Mạng của nàng đáng giá hơn vài lời mật ngọt đó.”

 

Ta gì, nhưng căng thẳng đến nghẹn lời.

 

Tạ Dực bật , ngẩng đầu: “Hôm nay tiện, các khanh lui cả .”

 

Mấy vị lão thần vẫn cố can ngăn: “Bệ hạ, xin hãy để chúng thần yên tâm.”

 

Kỷ Thừa chắn mặt, kiên quyết tránh.

 

Tạ Dực lạnh giọng , đột nhiên véo nhẹ hông .

 

Ta giật , buột một tiếng thở gấp.

 

Tiếng ồn ào lập tức im bặt.

 

“Nghe rõ ?”

Hắn hờ hững quét mắt qua đám : “Có cần tân phòng của trẫm xem cho rõ ? Trẫm e là đợi nổi nữa.”

 

Các đại thần, thì đỏ mặt, thì cúi đầu, kẻ run giọng: “Có tổn phong hóa quá…”

 

Lại thở dài: “Thật phụ lòng tiên đế…”

 

Tạ Dực chẳng hề bận tâm. Hắn bế lên, đường hoàng bước khỏi điện, giữa ánh mắt sững sờ của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/3.html.]

Ra đến nơi vắng, Tạ Dực dừng : “Được , còn định trốn đến bao giờ?”

 

Ta gỡ khỏi vòng tay , loạng choạng lùi . Chưa vững bỏ chạy.

 

“Vân Thường!” Tiếng quát lạnh như gió đêm.

 

Hắn bước nhanh tới, nắm lấy tay kéo : “Nàng chạy cái gì?”

 

Ta say đến mơ hồ, hoảng hốt nên lời: “Thần ... thần sắp dìm lồng heo …”

 

Tạ Dực bật , phần bất lực: “Dìm nàng để gì?”

 

Ta nước mắt lã chã, giọng nghẹn ngào như oan hồn nơi suối vàng: “Thần ... thần còn trong sạch… thần gian phu …”

 

Sắc mặt chợt sầm xuống: “Nàng chê trẫm bẩn?”

 

Hắn bóp cằm , ép ngẩng lên: “Nhìn rõ , nàng ai là gian phu?”

 

Ta nấc một tiếng, giọng run rẩy: “Bệ hạ… xin tha mạng…”

 

Tạ Dực dỗ dành, chỉ mỉm , nụ lạnh đến gai : “Nếu , trẫm cùng nàng xuống địa phủ, uyên ương quỷ ?”

 

Lời dứt, thái giám và cung nữ xung quanh đồng loạt quỳ rạp: “Bệ hạ là thiên tử, thể lời đại nghịch như !”

 

Tạ Dực như , ánh mắt vẫn dán lên .

 

Thấy còn do dự, cúi thấp giọng, gần như thì thầm: “Nghĩ kỹ , trẫm ở ngay đây, nàng đưa tay là chạm . Còn hơn kẻ phụ tình , gấp trăm .”

 

Nhớ đến đêm xuân , từng cơn nóng rực như lửa, lòng khẽ lay động. nhanh, lắc đầu: “Không … thần hòa ly với Kỷ Thừa .”

 

Tạ Dực nhướng mày: “Nhất định hòa ly?”

 

“Vâng…”

 

“Quả là… nguyên tắc lớn nhỉ.” Hắn khẽ “chậc” một tiếng, phất tay: “Ngự bút .”

 

Thái giám vội mang giấy mực đến.

 

Tạ Dực cúi đầu, vài nét bút lạnh lùng trượt qua giấy, ném bút, đóng ấn ngọc.

 

“Xong. Nàng hòa ly.”

 

Hắn giao thánh chỉ cho thái giám, kéo : “Giờ thì thể cùng trẫm ?”

 

Ta ngẩng đầu, ngơ ngác: “Thần tự do ?”

 

“Phải.”

 

Hắn đáp ngắn gọn, dắt lên kiệu.

 

Suốt dọc đường, đầu vẫn ong ong, cứ cúi tay thái giám, dường như vẫn tin .

 

Vào đến tẩm điện, hỏi: “Thánh chỉ của hiệu lực hơn hòa ly thư ?”

 

“Ừ.”

 

Tạ Dực cúi đầu, từng động tác ung dung, thong thả gỡ đai lưng . Ta kịp mỉm , thì bàn tay lùa bên trong lớp áo mỏng.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

“Thường nhi…”, giọng trầm thấp: “bao giờ nàng mới chịu cho trẫm một danh phận?”

 

Ta gương mặt tuấn mỹ đến nguy hiểm , đưa tay khẽ chạm: “Gian phu…”

 

Chữ “phu” dứt, ép ngã giường, thở nóng rực tràn xuống.

 

“Đừng nữa.”

 

Loading...