Trái tim ta hướng về chàng - 2

Cập nhật lúc: 2025-10-04 10:59:52
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

 

Tết Thất Tịch, Kỷ Thừa đưa Tố Ninh Hy cung dự yến.

 

Ta một nơi sân giếng, ngẩng đầu trời . Đang mải ngắm, chợt đáp xuống bên cạnh. Hương long tiên nhẹ thoảng theo gió, tản mát từng vòng dìu dịu.

 

“Ngẩng đầu lên, Chức Nữ ở ngay lưng nàng.”

 

Giọng đặc biệt, trong trẻo mà mang theo uy nghi khiến dám khinh nhờn. Không cần đầu, cũng là ai.

 

Ta theo lời , chỉ cúi đầu, buồn bã nhỏ: “Nhìn Chức Nữ để gì? Dù thấy cũng vẫn chia xa thôi.”

 

Tạ Dực khẽ , giọng như mang ý trêu: “Chia , là do trẫm định.”

 

Ta im lặng lâu mới ngẩng lên, , khẽ hỏi: “Người thể đưa thần cung ?”

 

Hắn cau mày: “Vào gì?”

 

“Để gặp Kỷ Thừa.”

 

Ta nghĩ thông , và Kỷ Thừa đến hôm nay, duyên phận cạn. Có các quan chứng, cùng hòa ly, chính đêm nay là lúc thích hợp nhất.

 

Tạ Dực khẽ xoay chiếc ngọc giới ngón tay, ánh mắt trầm ngâm thật lâu, chợt nhếch môi : “Tốt thôi.”

 

Thế là lên xe ngựa tiến cung. Con đường từng qua vài , vốn quen. hôm nay, Tạ Dực dẫn rẽ sang một con ngõ lạ.

 

“Bệ hạ, đây là... ”

 

Cằm đột nhiên bóp nhẹ, nụ nơi môi lạnh lùng mà nguy hiểm: “Nàng tưởng trẫm sẽ để nàng tìm Kỷ Thừa tình ý ?”

 

Ánh mắt khẽ tối: “Nàng quên , khi nàng ngủ với trẫm, nàng những gì?”

 

Tim khẽ run, m.á.u dồn lên mặt, chỉ thấy nóng rát hổ. Hôm bắt gặp Kỷ Thừa và Tố Ninh Hy hoan lạc, trúng Hợp Hoan Tán. Thần trí mơ hồ, lầm tưởng khác là mà nhào tới. Người … chính là Tạ Dực.

 

Cảnh tượng đêm vẫn rõ mồn một trong đầu .

 

“Tiểu phu nhân, nàng nhận sai .”

 

“Người… đừng gì cả…”

 

“Nếu sáng mai tỉnh , nàng nhận thì ?”

 

“Không nhận thì nhận, với chẳng cần lý!”

 

Giờ đây, đôi mắt màu hổ phách của , thong thả, mà sâu thẳm như nuốt chửng.

 

“Lấy trẫm kẻ thế, nếm qua liền vứt bỏ, nàng gọi đó là gì? Chính là bội tình phụ nghĩa.”

 

Ta co trong góc xe, cảm nhận thở lạnh lẽo mà áp bức của bao quanh. Bàn tay vô thức đặt lên vai , run run: “Đợi …”

 

Khóe môi khẽ cong, giọng trầm thấp: “Trẫm … chính là để họ thấy.”

 

4

 

Giữa yến tiệc, Tạ Dực dựng riêng một tấm bình phong. Từ bên ngoài, các quan thần chỉ thấy bóng dáng mờ ảo bên trong. Hắn cứ thế, đường hoàng mang giữa cung yến.

 

Ta đó, lòng bàn tay rịn mồ hôi. Vừa định gì, đưa tay hiệu: “Suỵt… .”

 

Theo hướng ánh mắt , thấy Kỷ Thừa và Tố Ninh Hy ở phía . Sau tấm bình phong, truyền đến tiếng thở dồn dập. Giọng Kỷ Thừa khàn khàn: “Đừng loạn.”

 

Tố Ninh Hy khẽ, giọng như tơ: “Thiếp còn ăn xong.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/2.html.]

 

Kỷ Thừa thấp giọng: “Không hợp lễ nghi.”

 

Tuy là trách mắng, nhưng trong giọng đầy chiều chuộng và dung túng.

 

Tạ Dực vòng tay qua vai , cúi sát bên tai: “Muốn ăn gì, trẫm gắp cho.”

 

Lời dứt, khí bỗng trầm xuống.

 

Kỷ Thừa bật dậy, hành lễ: “Thần tham kiến bệ hạ.”

 

“Miễn lễ.”

 

Tạ Dực giọng nhạt như gió lạnh: “Hôm nay là gia yến, chư khanh cứ tự nhiên.”

 

Rồi, nghiêng đầu nhỏ: “Món cá nhiều xương, để trẫm gỡ cho.”

 

Câu rơi xuống giữa yến tiệc, lặng im như tờ.

 

Vài vị lão thần , dậy run giọng: “Bệ hạ… trong trướng là tiểu thư nhà ai?”

 

Tạ Dực khẽ : “Nói thì… cũng chút giao tình với Kỷ tướng quân.”

 

Một vị quan vội phụ họa: “Thì là đường của Kỷ tướng quân.”

 

Những lời khuyên lập hậu vang lên rời rạc.

 

Tạ Dực chẳng đáp, chỉ cúi đầu, kiên nhẫn gỡ từng chiếc xương cá, đặt bát , động tác trầm , thong thả như thấy thế gian ồn ào.

 

Ta sợ hãi, uống liền mấy chén rượu trái cây cho đỡ căng thẳng. Rượu ngọt mà say. Đến khi đầu óc choáng váng, mới nhận muộn.

 

Tạ Dực đỡ lấy , giọng thấp mà nặng: “Nàng quả thật chẳng sợ, sợ trẫm bỏ mặc ?”

 

Ta dựa n.g.ự.c , sống mũi cay xè, nước mắt kìm mà rơi.

 

Ngoài bình phong, Tố Ninh Hy hờn dỗi: “Thiếp cũng tướng quân gỡ xương cho.”

 

Kỷ Thừa vốn vụng về, mà hôm nay gỡ khéo.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tạ Dực , ánh mắt trầm tĩnh như nước sâu. Hắn nâng cằm lên, cúi đầu, c.ắ.n khẽ cổ, lực mạnh khiến bật kêu một tiếng nghẹn ngào.

 

Tiếng kêu vang lên, yến tiệc lập tức tĩnh lặng.

 

thấp giọng hỏi: “Bệ hạ… vị cô nương là…”

 

Tạ Dực thản nhiên đáp: “Không , nàng còn nhỏ, chịu nổi thôi.”

 

Kỷ Thừa khựng , im lặng hồi lâu xuống.

 

Ta chỉ vùi đầu trong n.g.ự.c Tạ Dực, sợ hãi đến dám ngẩng mặt.

 

Tạ Dực khẽ , giọng ôn hòa: “Trẫm về , chư khanh cứ tự nhiên.”

 

Hắn bế dậy.

 

Ngay khi xoay , tấm bình phong phát tiếng động. Kỷ Thừa ngẩng đầu, ánh mắt chạm về phía . Tim siết , vội cúi đầu thật thấp.

 

Một tiếng “rầm” vang lên, bình phong đổ sụp.

 

Khói bụi tản , giữa ánh nến lấp lóa, Tạ Dực ôm chặt , hiện rõ bao ánh mắt.

 

Loading...