Trái tim ta hướng về chàng - 1
Cập nhật lúc: 2025-10-04 10:59:26
Lượt xem: 47
Phu quân từ chiến trường khải trở về, mang theo cả công chúa địch quốc.
“Hoàng hậu, vì đại cục giao hảo hai nước, đành để nàng chịu ấm ức.”
Chỉ một đêm, từ chính thê cao quý giáng xuống thất, trở thành trò trong mắt kinh thành.
Đêm vắng, đế vương cúi rạp bên tai , thở nóng rực phả vành tai, ngón tay chậm rãi lướt dọc bàn chân siết chặt mắt cá, giọng thấp khàn: “Tiểu phu nhân… so với phu quân của nàng, trẫm thế … nàng run rẩy hơn ?”
1
“Ngoan một chút, phu quân nàng còn đang ngoài cửa. Chẳng lẽ… nàng để trẫm gọi ?”
Trong đại điện dát vàng, hương thơm ám muộn, giày thêu và xiêm y vương vãi khắp đất.
“Đừng…”
Ta cẩn thận khẩn cầu, chỉ đổi một tiếng khẽ của đé vương.
“Nàng đoán xem, mà thì sẽ gì?”
Ta đáp.
Người ngoài chính là phu quân – Kỷ Thừa. Hắn đến để xin ngự y cho công chúa địch quốc.
Công chúa m.a.n.g t.h.a.i ba tháng, cứ dăm bữa nửa tháng bắt đến thỉnh ngự y bắt mạch.
Đột nhiên, ngoài bình phong vang lên tiếng Kỷ Thừa: “Bệ hạ, thần… còn một thỉnh cầu.”
Động tác của Tạ Dực khựng , song vẫn buông , giọng lạnh nhạt: “Nói.”
“Công chúa mang thai, chẳng chịu nổi kích động. Thần khẩn cầu bệ hạ hạ chỉ, ban cho nàng một danh phận.”
Tạ Dực nhướng mày, ý như như , ánh mắt ghim chặt lên : “Kỷ tướng quân, phu nhân cùng ngươi kết tóc mấy năm, ngươi thực sự nỡ bỏ?”
Giọng Kỷ Thừa nhạt lạnh: “Thần và Vân nương chẳng còn tình ý, nàng ở vị trí thất, cũng xem như bù đắp . Mong bệ hạ thành .”
Cả cứng đờ, khó tin bóng dáng ngoài tấm bình phong. Rõ ràng từng , với công chúa chỉ là giả vờ.
Tạ Dưc bật , gỡ từng ngón tay đang run rẩy cầu xin, cúi giọng: “Nghe chứ? Hắn nàng ... So với , trẫm mới là thể cho nàng thứ.”
“Không … nếu phát hiện, thần sẽ dìm xuống hồ…”
Tạ Dưc khẽ, áp sát tai : “Ngốc quá, trẫm đây, ai dám động đến nàng?”
Xưa nay vốn an phận thủ thường, chỉ lặng lẽ ôm chặt lấy cổ Tạ Dực. Hắn hiểu rõ ý , khóe môi cong lên thành nụ lạnh, hướng ngoài : “Chuẩn.”
Chiếc trâm vàng nơi tóc mai khẽ va chạm, phát tiếng lanh canh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trai-tim-ta-huong-ve-chang/1.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nửa đoạn , chỉ nức nở.
Tạ Dực dịu giọng dỗ dành: “Hắn mù mắt, cứ vứt là xong.”
“Vậy… thể lập thần hoàng hậu ?”
Lời hỏi, chỉ để chùn bước, thôi dứt ý niệm. Nào ngờ khẽ khinh miệt: “Chuyện nhỏ. Nàng gì, trẫm đều cho .”
Từ vốn lời đồn, Tạ Dực là kẻ điên loạn, từng g.i.ế.c cha hại , tàn độc khôn cùng. Ngôi trung cung bỏ trống bấy lâu, chẳng ai dám đem con gái gả cho .
Ta từng nghĩ, điên đến mức .
2
Cuối xuân, ngoài cửa sổ, hải đường nở rực, từng chùm sáng hồng như mây lửa. Ta ngất lịm trong phủ Tạ Dực, đến khi mở mắt, đưa về tướng phủ.
Công chúa Tố Ninh Hy cố ý đến thăm. Nàng dung mạo khác hẳn nữ tử Trung Nguyên: ngũ quan rõ ràng, một nét rực rỡ, lộng lẫy, mềm mại, yêu kiều, quả thực là một gương mặt khiến thể rời mắt.
Nàng mỉm , giọng ung dung: "Nghe năm đó, tướng quân vì cưới ngươi mà tốn ít công sức?"
Ta chỉ lặng lẽ nâng chén , đáp. Quả thật là .
Năm , Kỷ Thừa quỳ trời tuyết, chính phụ đ.á.n.h roi đến m.á.u loang khắp , chỉ để cầu hôn . Đêm khuya, ôm chặt , nghẹn giọng thề nguyền: "Cả đời , vĩnh viễn rời."
Tố Ninh Hy khẽ vuốt bụng, khóe môi cong lên: " nay, và tướng quân… ngay cả cốt nhục cũng ."
Nàng chậm rãi : "Lúc trẻ, bản thật sự gì. Giống như , đầu gặp chiến trường, còn g.i.ế.c nữa ."
Nói đến đây, nàng bật , nụ như gió xuân mà lồng lộng kiêu ngạo: “Tương ái tương sát, cuối cùng chẳng cũng chỉ hóa thành một đoạn duyên mong manh, vấn vít chẳng rời ?”
Tim như kim đâm, từng nhịp, từng nhịp, đau rút ruột gan.
Ngày đưa Tố Ninh Hy về, còn nghiến răng thề độc mặt : "Nếu vì bang giao hai nước, nhất định sẽ tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t tiện nhân !"
Thế mà chẳng bao lâu , tận mắt thấy ôm ấp nàng , nồng nàn triền miên. Hắn nhạt, giọng châm chọc: "Nàng hạ , còn mặt mũi lóc ?"
Ánh mắt dịu xuống, mang theo ý , còn chút căm hận nào của ngày .
Tố Ninh Hy ôm , nước mắt long lanh, nũng: "Tướng quân thích ư? Vậy g.i.ế.c , một kiếm dứt hết chuyện."
Hắn cúi đầu khẽ thở dài: "Làm nỡ …"
Rồi dìu nàng , ẩn trong biển hoa rực rỡ. Khi , mới hiểu, thật lòng yêu nàng .
Trước lúc rời , Tố Ninh Hy ở ngưỡng cửa, ánh mắt kiêu căng, giọng dõng dạc: "Sự kết hợp giữa và tướng quân là điều thiên hạ trông đợi. Mong ngươi hiểu, thế nào mới là vì chính nghĩa và vì đất nước."