Trà Xanh Vượt Tiểu Thuyết - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-09-29 12:55:59
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vãn Huỳnh dùng ánh mắt bắt bẻ đ.á.n.h giá ảnh chụp của Văn Nghiên.
“Tống Vãn Huỳnh a Tống Vãn Huỳnh, cô thật là thấy qua trai mà, ánh mắt thiển cận như , trai chỗ nào chứ, cũng chỉ thế thôi, hiện tại còn hình dạng con , đến trung niên liền bắt đầu dầu mỡ béo phì, rụng tóc hói đầu, ỷ việc trong tay chút tiền liền ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, Tống Vãn Huỳnh, cô thật đáng thương, thế nhưng chấp nhận một đàn ông như .”
Sau một phen tẩy não, Tống Vãn Huỳnh rốt cuộc đem Văn Nghiên thuận mắt thành thuận mắt.
“Hừ, sớm muộn cũng đá !”
Vừa đầu .
“A a a ——” Tống Vãn Huỳnh đàn ông dựa cửa dọa sợ, giống như thấy ma . Cô , đầu trong đàn ông trong ảnh, hai khuôn mặt giống như đúc, độ tương tự 100%. Lúc cô mới lấy tinh thần.
Là Văn Nghiên về.
Dựa cửa, cũng bao lâu, bao nhiêu.
Cứu mạng.
Không gì hổ hơn so với việc lưng còn đương sự bắt .
Tống Vãn Huỳnh hít một thật sâu, mỉm giả tạo, “Anh về ?”
Văn Nghiên để áo khoác khuỷu tay, cổ tay buông thõng là một chiếc đồng hồ tinh xảo đơn giản.
Anh mới kết thúc chuyến công tác hai ngày một đêm, lẽ là bởi vì liên tục hai ngày ngủ, ngũ quan sắc bén lạnh lùng thâm trầm đè nặng một tia mỏi mệt cùng kiên nhẫn, cẩn thận quan sát thể thấy cái lạnh buốt giá ẩn giấu bên đôi mắt.
Văn Nghiên gì, mặt biểu cảm phòng đồ, thản nhiên đặt chiếc áo khoác tay lên ghế sofa.
Cô nhón mũi chân lặng lẽ đến cửa phòng đồ, yên lặng quan sát nhất cử nhất động của Văn Nghiên.
Trong tiểu thuyết, Văn Nghiên đối với “Tống Vãn Huỳnh” chính là một chút cảm tình cũng , cực kỳ phản cảm với cuộc hôn nhân sắp đặt , bao giờ cho “Tống Vãn Huỳnh”, luôn lấy lòng một sắc mặt .
Dù ngẫm cũng đúng.
Bị thiết kế cùng ngủ một chiếc giường, lấy cớ m.a.n.g t.h.a.i ép kết hôn, ai thể chấp nhận cuộc hôn nhân như . Làm thể đối với bạn đời như chứ?
“Anh…… về từ lúc nào ?” Cô chút chột , đáy lòng thầm cầu nguyện Văn Nghiên những lời tẩy não của cô.
Văn Nghiên với khuôn mặt tái nhợt, “Thời điểm cô lấy cô là niềm vui to lớn nhất đời .”
“……” Tống Vãn Huỳnh cảm thấy vận chính năm nay khẳng định là may mắn, phạm Thái Tuế, bằng vì cái gì chuyện một vụ tiếp một vụ phát sinh ở cô?
Văn Nghiên cởi đồng hồ tay xuống xoay , mặt biểu cảm cô, “Tống Vãn Huỳnh, cưới cô, đây hẳn là niềm vui to lớn nhất cuộc đời đúng ?”
Tống Vãn Huỳnh đáp một câu “Còn gì nữa? Anh còn ”.
lưng khác thực sự là chiếm lý, cô chỉ thể đem lời nuốt xuống, ý đồ sang chuyện khác nhằm giảm bớt hổ, “Công việc bận ? Sao đột nhiên trở về?”
Văn Nghiên lạnh, “Nếu đột nhiên trở về thì thể trong lòng cô đáng thương như , vô liêm sỉ chiếm đoạt một đàn ông như , một lòng nghĩ khi nào đá .”
“……” Chuyện vẫn xong đúng .
Tống Vãn Huỳnh cong môi, ánh mắt khinh thường dõi theo động tác của Văn Nghiên.
Hàm khẽ kéo, đường nét rõ ràng sắc bén, một tay nới lỏng cà vạt cởi cúc áo sơmi lộ một đoạn eo thon chắc nịch cùng đôi chân dài thẳng bên quần tây, cơ bụng rõ ràng.
Văn Nghiên liếc mắt cô một cái, “Đi ngoài.”
Sự thấu hiểu, đồng cảm và thương hại của Tống Vãn Huỳnh trong nháy mắt tan thành mây khói, cô trợn mắt trắng.
Tính tình thối tha như , mấy khối cơ bụng, ai thèm chứ?
Cô xoay bước về phía cửa.
Cửa phòng đột nhiên mở một giây khi cô kịp hành động.
“Mẹ?”
Văn phu nhân xuất hiện ở cửa, dường như sắc mặt lắm, thấy Tống Vãn Huỳnh thì lấy tinh thần cố gượng , “Vãn Huỳnh, Chung lão đang chờ con ở lầu, nhờ ông bắt mạch cho con .”
“Mẹ, ? Sắc mặt tệ quá, tình hình của cả thế nào ?”
Văn phu nhân khổ lắc đầu, “Chung lão khám qua , chân của cả con vẫn dấu hiệu chuyển biến nào.”
“Sao thể thế !” Tống Vãn Huỳnh nghi hoặc: “Có nhầm lẫn gì ? Chung lão chính là lão trung y 60 năm, dấu hiệu chuyển biến ?”
Trong tiểu thuyết, bước ngoặt hai chân của Văn Việt rõ ràng chính là sự xuất hiện của Chung lão, Chung lão diệu thủ hồi xuân, sự trị liệu của ông , đôi chân tàn tật ba năm của Văn Việt đầu tiên tri giác, như ?
Chẳng lẽ Văn Việt giả heo ăn thịt hổ, giả vờ liệt giường nhưng âm thầm phục hồi sức khỏe để khiến kinh ngạc?
"Thôi bỏ , tạm thời chuyện nữa. Đi theo , để Chung lão bắt mạch cho con, đừng để ông đợi lâu quá."
Trong đầu Tống Vãn Huỳnh chút hoảng loạn, “Mẹ, con…… Con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-vuot-tieu-thuyet/chuong-7.html.]
“Sao ?”
Văn Nghiên từ phòng đồ bước .
“Ngày mai! Con hẹn khám thai ngày mai , con cùng Văn Nghiên!”
Tống Vãn Huỳnh chắp tay ngực, biểu tình khẩn cầu Văn Nghiên.
Văn phu nhân thấy dáng vẻ của cô thì còn gì mà hiểu nữa.
Tống Vãn Huỳnh thích Văn Nghiên là điều đều , nhưng Văn Nghiên vẫn luôn thái độ lãnh đạm với cô, thường xuyên lấy cớ công việc về nhà, thật vất vả mới một cơ hội ở riêng với , cô thể bỏ qua.
Văn phu nhân mặt đầy u sầu rốt cuộc lộ một chút ý , bất đắc dĩ : “Được, nếu ngày mai Văn Nghiên cùng con bệnh viện thì cùng nó , Văn Nghiên, ngày mai chiếu cố Vãn Huỳnh thật , thấy ?”
Văn Nghiên lướt qua Tống Vãn Huỳnh, ánh mắt dừng ở bụng nhỏ của cô.
Tống Vãn Huỳnh cứ cảm thấy ánh mắt của Văn Nghiên quá mức ý vị thâm trường, đến mức cô nổi cả da gà.
Văn Nghiên quả nhiên Văn phu nhân thất vọng, “Mẹ yên tâm.”
Lúc Văn phu nhân mới rời .
Trong phòng hổ trầm mặc, Tống Vãn Huỳnh đem ánh mắt về phía Văn Nghiên, “Anh ngày mai thật sự cùng bệnh viện kiểm tra thai sản ?”
Lấy tích cách của Văn Nghiên mà , ngày mai tuyệt đối sẽ cùng Tống Vãn Huỳnh bệnh viện kiểm tra.
Cho nên cô vô cùng tri kỷ : “ bận, ngày mai cần cùng , một là , sẽ gì với , yên tâm.”
Văn Nghiên ung dung sô pha, “Tống Vãn Huỳnh, phát hiện cô còn giả vờ, khám thai? dám , cô dám kiểm tra ?”
“?”
Ánh mắt Văn Nghiên dừng bụng nhỏ của Tống Vãn Huỳnh, khóe miệng nhếch lên mỉa mai, “Nói thật, cũng chờ mong bảy tháng trong bụng cô thể sinh thứ gì, rốt cuộc ngày đó chạm cô , chính cô còn rõ ràng hơn .”
“Anh cái gì?” Trong lòng Tống Vãn Huỳnh lộp bộp một tiếng, thể tin tưởng mà Văn Nghiên, “Anh đều ?”
“Cô thật sự cho rằng chuyện ai ?”
Cô thôi, khó hiểu hỏi: “Nếu thai, thể vạch trần ở mặt , khiến đều lúc là oan uổng ?”
“Sao vạch trần cô? Diễn xuất như , thể phối hợp với cô tiếp tục diễn chứ? Hơn nữa, ông nội và đều thích cô như , thể bọn họ thất vọng .”
Mí mắt Tống Vãn Huỳnh giật giật nhảy dựng.
Quả nhiên, giây tiếp theo cô thấy Văn Nghiên : “Cô yên tâm, về trong nhà sẽ bất kỳ bác sĩ nào xuất hiện nữa, đứa trẻ trong bụng cô mà tất cả đều vô cùng chờ mong cũng sẽ bình yên vô sự mà lớn lên cho đến ngày sinh, chờ mong đứa trẻ cô sẽ sinh bảy tháng , đến lúc đó, nhất định vô cùng đặc sắc.”
Giết tru tâm.
Quả nhiên là đại vai ác.
Ở phương diện tra tấn khác còn thủ đoạn.
Thà một đao dứt điểm còn hơn giày vò từng nhát.
Trong tiểu thuyết, mỗi một ngày khi giả mang thai, “Tống Vãn Huỳnh” đều nơm nớp lo sợ, cô lâm khủng hoảng vạch trần nhưng thể gì, sự tra tấn tinh thần liên tục gần như khiến cô phát điên, cho đến khi bí quá hoá liều tự lăn xuống cầu thang ba tầng thuận lợi sinh non.
“Cho nên, dùng đứa bé tồn tại trong bụng để khống chế ? Uy h.i.ế.p ? Xem trò của ?”
Tống Vãn Huỳnh cố kìm tức giận mỉm , “Ngại quá, như ghét nhất là khác uy hiếp.”
Dưới ánh mắt trầm xuống của Văn Nghiên, cô thấy c.h.ế.t sờn xuống lầu.
Người nhà họ Văn trong phòng khách đang lo lắng sốt ruột chuyện kết quả Chung lão khám chân cho Văn Việt hôm nay.
Tống Vãn Huỳnh vẻ mặt đưa đám chạy vội phòng khách, quỳ xuống mặt Văn lão , còn kịp gì mà nước mắt chảy xuống.
“Đây là ?”
Tống Vãn Huỳnh há mồm, gào , “Ông nội! Mẹ! Con thực sự xin ! Con một chuyện cho ngươi từ lâu , nhưng mỗi nghĩ đến việc đối xử với con như thì đó nên như thế nào.”
Văn lão cùng Văn phu nhân liếc , “Đừng vội, lên dậy chậm rãi .”
Tống Vãn Huỳnh lắc đầu, “Từ khi con gả cho Văn Nghiên, ông cùng đối xử với con như ruột thịt, ngươi đối với con như , nhưng con vẫn luôn lừa gạt !”
“Lừa gạt chúng ?”
Tống Vãn Huỳnh nghẹn ngào c.ắ.n môi , dường như khó thể mở miệng, thật lâu mới bi phẫn đan xen : “Con…… Con thai! Lúc vì gả cho Văn Nghiên mới bản mang thai, con chuyện là con sai, con cũng Văn Nghiên thích con, tất cả chuyện đều là con một bên tình nguyện! Là con tự tự chịu tự chuốc lấy cực khổ! Con sai quá nhiều, mong cầu ngươi thể tha thứ cho con, ngày mai, ngày mai con sẽ tìm luật sư, con sẽ chuẩn giấy thỏa thuận ly hôn, ly hôn với Văn Nghiên!”
Vợ chồng như chim liền cánh, tai vạ lan đến ...phi phi phi!
Cái gì nam nữ chính, cái gì đại vai ác, cái gì ở tù mọt gông.
Đều thắng nổi , 36 kế chạy là thượng sách.