Trà Xanh Vượt Tiểu Thuyết - Chương 105: Món quà nhỏ của tôi, cảm ơn sự chỉ bảo của thầy, thầy Văn (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:27:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vào thứ Hai, Scarlett chính thức gia nhập Trung Tuấn.

Tống Chính Huy trong cuộc họp hội đồng quản trị tự tay giới thiệu Scarlett và cho sẽ lực hỗ trợ công việc của cô.

Sau khi thấy bản hợp đồng với tên Scarlett, Tống Vãn Huỳnh tươi rạng rỡ đến văn phòng của Tống Chính Huy im lặng bàn việc của ông chăm chú ông việc.

Tống Chính Huy hiểu rõ những suy nghĩ nhỏ của Tống Vãn Huỳnh, cố tình để ý đến cô, tự việc.

Ngồi mười phút, Tống Vãn Huỳnh thể chịu nổi nữa, cô khẽ ho, gõ nhẹ lên mặt bàn, "Ba, con thấy hợp đồng của Scarlett."

Đang xem tài liệu, Tống Chính Huy gật đầu, "Ừ, nửa tiếng ba giới thiệu cô với tất cả các thành viên trong hội đồng quản trị."

"Thế nào ạ?"

"Rất , lý lịch của Scarlett gần như hảo, các thành viên hội đồng quản trị tìm bất kỳ khuyết điểm nào."

"Chỉ thôi?"

Tống Chính Huy mỉm cố tình trêu cô, "Còn gì nữa?"

"Không với con, công giúp công ty như ?"

"Công lao? Nói xem trong một tuần qua, con lập công gì cho công ty?"

Tống Vãn Huỳnh ngẩn , "Nếu là con, ba thể mời một CFO xuất sắc như Scarlett ? Ba con bao nhiêu lời về ba mặt cô ? Miệng con suýt nữa mòn luôn ."

", đúng, nếu con thì ba suýt nữa quên mất công lao của con," Tổng giám đốc Tống trêu đùa một chút thêm gì nữa, mỉm : "Muốn thưởng gì thì với ba, bất cứ thứ gì ba cũng sẽ thỏa mãn con."

Tống Vãn Huỳnh suy nghĩ một chút, "Thưởng thì thôi , nhưng khen ngợi con một chút chắc cũng quá đáng chứ?"

"Không quá đáng, con gái ba thông minh tài giỏi, khen ngợi một chút cũng gì sai?" Nói đến đây, Tống Chính Huy thở dài, "Mọi chuyện đều nhờ con, nếu con thì Scarlett thể gia nhập Vạn Thịnh ."

“Thật cũng là công lao của con, miếng đất công ty chúng là nơi ở cũ của Scarlett lúc nhỏ, chính Văn Nghiên cho con chuyện .”

“Thằng bé với con ?” Tống Chính Huy đặt tài liệu xuống, “Sao gần đây ba thấy Văn Nghiên đối xử với con khá , khi con gây chuyện ầm ĩ như thế, thằng bé chẳng chút thiện cảm nào với con cả.”

Tống Chính Huy nhắc đến chuyện cô giả m.a.n.g t.h.a.i để lừa gạt hôn nhân đây, Tống Vãn Huỳnh nghĩ đến chuyện cảm thấy khó chịu, “Chuyện qua ba đừng nhắc nữa, coi như con ngày xưa còn trẻ và hiểu chuyện .”

“Được , nhắc thì nhắc, nhưng mà Văn Nghiên giúp con , ít nhất con cũng cảm ơn thằng bé một chút chứ?”

“Con vẫn nghĩ cách cảm ơn , thiếu gì … Ba, ba cũng là đàn ông, ba nghĩ con nên cảm ơn thế nào?”

“Cảm ơn thế nào ?” Tống Chính Huy sờ cằm, suy nghĩ một chút : “Con thật sự khó ba , nếu là ba thì chỉ cần là quà con tặng ba đều thích, nhưng còn Văn Nghiên thì dễ .”

Tống Vãn Huỳnh cũng đau đầu.

“Nếu con thật sự cách cảm ơn thì tan ca dạo trong trung tâm thương mại, thấy gì thì mua đó.”

“Nếu thích thì ?”

“Không thích? Con gái ba tặng đồ mà dám thích? Nếu thích thì con mang đến cho ba, ba thích!”

Tống Vãn Huỳnh , “Cảm ơn ba.”

“Cảm ơn cái gì.”

Tống Vãn Huỳnh đang cầm điện thoại, cô thấy thông báo tiền thưởng tài khoản, đó ghi tiền năm mươi nghìn.

“Tiền thưởng? Sao tự nhiên gửi cho con năm mươi nghìn tiền thưởng ?”

“Là ba bảo bộ phận tài chính gửi cho con, con cống hiến nhiều cho công ty như , đương nhiên thưởng cho con chút ít, nhiều lắm chỉ là chút động viên thôi, khi con nghiệp từ Hứa Nam Kiều, ba sẽ sắp xếp cho con công việc khác.”

“Cảm ơn ba, nếu gì thì con ngoài đây.”

“Đi .”

Tống Vãn Huỳnh vui vẻ cầm theo năm mươi nghìn tiền thưởng rời khỏi văn phòng của Tống Chính Huy.

Năm mươi nghìn đối với Tổng giám đốc Tống chẳng là gì nhưng đối với Tống Vãn Huỳnh thì đây là tiền thưởng đầu tiên cô nhận khi , là thành quả cô đạt bằng nỗ lực của chính , là phần thưởng xứng đáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-vuot-tieu-thuyet/chuong-105-mon-qua-nho-cua-toi-cam-on-su-chi-bao-cua-thay-thay-van-1.html.]

Ra khỏi văn phòng của Tống Chính Huy, Tống Vãn Huỳnh đến văn phòng mới của Scarlett, mới mà Scarlett bắt đầu xem báo cáo tài chính mấy năm gần đây của Trung Tuấn.

Tống Vãn Huỳnh gõ cửa, “Chị Scarlett.”

“Vào .”

Tống Vãn Huỳnh bước trong phòng việc của Scarlett.

“Em đến đây?”

“Chị ngày đầu tiên , đến xem gì cần giúp , văn phòng thế nào, chị hài lòng ?”

Scarlett gật đầu, “Ừ, khá hài lòng.”

Nhìn thấy đống tài liệu dày đặc bàn việc, Tống Vãn Huỳnh nhíu mày, “Ngày đầu mà nhiều tài liệu như ?”

Scarlett , “Em bảo đảm mặt Tổng giám đốc Tống rằng thể tạo giá trị cao hơn cả một tòa nhà. Chắc chắn cố gắng việc thể phụ lòng tin của em đúng ?”

“Ngày đầu mà, nên thêm giờ , tối chị thời gian ? mời chị ăn tối cũng tranh thủ dạo trong trung tâm thương mại.”

“Đi trung tâm thương mại?”

Tống Vãn Huỳnh gật đầu, “ mua quà cho… chồng nhưng nên mua gì, chị giúp một chút ?”

“Được, vấn đề gì.”

Sau giờ , Tống Vãn Huỳnh dùng tiền thưởng của mời Scarlett ăn một bữa tối thịnh soạn, bữa ăn hai dạo chơi trong trung tâm thương mại.

“Chồng em chắc là Văn Nghiên ?”

“Chị ?”

“Chuyện hôn nhân của Văn gia và Tống gia ai mà ? Để nghĩ xem nên tặng quà gì cho Văn Nghiên,” Scarlett suy nghĩ một lát , “Tại em tặng quà cho ? Kỷ niệm ngày gì? Sinh nhật? Hay chỉ đơn giản là mua quà?”

“Anh giúp nhiều trong công việc nên tặng một món quà để cảm ơn.”

“Thì , em thể tặng một món quà nhỏ tinh tế nhưng hữu ích như cà vạt, kẹp cà vạt, khuy măng sét hoặc bút máy, chỉ cần tâm ý là đủ .”

“Cà vạt, kẹp cà vạt, khuy măng sét, bút máy? Chị thương hiệu nào gợi ý ?”

Scarlett xung quanh những thương hiệu cao cấp, chỉ một cửa hàng phía , “Cửa hàng đồ cho nam khá , bằng hàng thiết kế riêng ở nước ngoài nhưng đồ trang sức và phụ kiện của họ khá , chắc chắn những thứ em cần, thôi.”

Hai bước cửa hàng, ngay lập tức nhân viên đến tiếp đón.

“Chào hai vị, hai vị mua gì?”

“Chúng chỉ xem qua thôi.”

Hai đến quầy kính, Scarlett qua một chút chỉ một chiếc cà vạt sọc xanh đen, “Cái thế nào? Văn Nghiên chắc sẽ hợp với kiểu trưởng thành và trang trọng như thế .”

Tống Vãn Huỳnh gật đầu, “Cũng khá , chào bạn, cái cà vạt giá bao nhiêu ?”

“Chào cô, chiếc cà vạt là mẫu mới mùa thu đông, giá là 87.900 tệ, cô lấy xem ?”

“87.900 tệ? Đắt thế? Thôi mua nữa.”

“Đắt?” Scarlett ngạc nhiên Tống Vãn Huỳnh, “Em thấy nó đắt ?”

“87.900 tệ đắt ? Hơn nữa,” Tống Vãn Huỳnh thở dài, “Ba cho năm mươi nghìn tiền thưởng, chỉ định dùng tiền để mua quà cho thôi.”

Không đúng, năm mươi nghìn, cô mời Scarlett ăn bữa tối, giờ chỉ còn bốn mươi tám nghìn.

Scarlett lập tức hiểu , “Là dùng tiền lương của em để mua quà cho ?”

.”

“Hiểu .”

Nhân viên bán hàng bên cạnh cũng hiểu , tươi giới thiệu cho Tống Vãn Huỳnh chiếc cà vạt khác, “Cô xem chiếc , màu sắc gần giống với chiếc , giá chỉ 43.000, phù hợp với ngân sách của cô.”

“43.000?” Tống Vãn Huỳnh nhíu mày, “Có cái nào rẻ hơn ?”

 

Loading...