Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 734: Ly trà xanh thứ bảy trăm ba mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:42:48
Lượt xem: 95
Nhà họ Tô thấy bọn họ tới, đều cực kỳ vui vẻ chào đón.
“Chị Tuyết Lục, sao chị qua mà không nói trước với em? Để em qua đón mọi người có phải tốt hơn không.”
Tiểu Cửu mười bảy tuổi, dáng người cao gầy, mày kiếm mắt sáng, diễn tả sinh động bốn chữ “Thiếu niên rạng rỡ”.
Khi còn nhỏ Tiểu Cửu hay xấu hổ đáng yêu, nhưng cậu thiếu niên trước mắt đã cởi bỏ sự xấu hổ, đáy mắt lóe lên sự tự tin, đối nhân xử thế lịch sự lễ phép, khiến người ta cảm giác cực kỳ thoải mái.
Đồng Tuyết Lục cảm nhận được dáng vẻ của tổng tài trong tiểu thuyết từ trên người cậu.
Cô cười một tiếng: “Không cần làm phiền em đâu. Chị cũng đã tới Quảng Đông mấy lần rồi, rất quen thuộc.”
Đang lúc nói chuyện, một bóng hình yểu điệu bước nhanh ra từ trong nhà, thấy Đồng Tuyết Lục thì kích động kêu một tiếng: “Đồng chí Đồng!’
Hai năm nay đã không lưu hành cách gọi đồng chí nữa, đột nhiên nghe thấy tiếng “đồng chí” này, mọi người không khỏi quay đầu nhìn lại.
Có một cô gái chừng ba mươi tuổi đang đứng ngoài cửa, ngũ quan vô cùng tinh xảo, mi mắt dịu dàng. Nếu như không phải làn da có hơi tái nhợt, thì hoàn toàn giống một mỹ nhân bước ra từ trong bức họa cổ điển.
Mắt Đồng Tuyết Lục sáng lên: “Đồng chí Cố, cô được ra rồi à?”
Người trước mắt này chính là mẹ của Tiểu Cửu – Cố Dĩ Lam. Chỉ là cô không biết đối phương đã được thả ra.
Cố Dĩ Lam bước tới, xúc động cầm tay cô: “Ừ, hôm trước tôi vừa mới ra ngoài, vẫn chưa kịp thông báo với cô.”
Mấy năm qua cô ta phải trải qua cuộc sống không tốt lắm ở nông trường, nhưng cũng đã khiến cô ta nhận thức sâu sắc trước đây bản thân ngây thơ và may mắn biết chừng nào.
Suýt chút nữa cô ta từng làm hại con trai bị bọn buôn người bắt cóc, suýt chút nữa đã hại nhà họ Tô bị tịch thu tài sản, con đường chính trị của Tô Việt Thâm cũng bị cắt đứt trong tay cô ta.
Nếu đổi thành người đàn ông khác, chắc chắn đã ly hôn với cô ta từ lâu, hoặc là hận sao cô ta không c.h.ế.t luôn đi. Nhưng mà Tô Việt Thâm lại không bỏ rơi cô ta, không ngừng tìm người khơi thông quan hệ, để cô ta ở nông trường không bị người khác bắt nạt hay phải chịu ấm ức gì.
Cũng do anh ta đã quyên tặng một phần tài sản lớn, cô ta mới có thể ra khỏi nông trường sớm như vậy, để cô ta lấy lại được tự do thêm lần nữa.
Phải may mắn biết chừng nào cô ta mới gặp được người đàn ông như vậy, cô ta cũng rất may mắn mới gặp được Đồng Tuyết Lục.
Nếu không phải nhờ cô, bọn họ đã cốt nhục chia xa từ lâu. Nếu không phải nhờ cô, năm đó cô ta đã chấm dứt tính mạng mình rồi. Vì vậy trừ chồng mình ra, Đồng Tuyết Lục chính là người cô ta cảm kích nhất.
“Ra ngoài là tốt rồi.”
Đồng Tuyết Lục quan sát cô ta, trong lòng thoáng hiện lên mấy chữ “Năm tháng không đánh bại được mỹ nhân”. Mặc dù mấy năm qua ở nông trường, nhưng mà Cố Dĩ Lam vẫn là người đẹp chính cống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-734-ly-tra-xanh-thu-bay-tram-ba-muoi-tu.html.]
Đôi mắt Cố Dĩ Lam ngấn nước: “Đã nhiều năm như vậy rồi, tôi luôn nợ cô một tiếng cảm ơn. Cảm ơn cô đồng chí Đồng!”
Nói xong cô ta cúi người chín mươi độ trước Đồng Tuyết Lục.
Đồng Tuyết Lục vội vàng đỡ cô ta: “Giữa tôi và cô không cần phải khách sáo như vậy.”
Ban đầu là cô giúp nhà họ Tô, nhưng mà mấy năm qua nhà họ Tô đã dùng hết khả năng để trả ơn rồi. Giữa hai nhà đã không phân rõ ai nợ ai từ lâu.
Cố Dĩ Lam gật đầu thật mạnh: “Mau vào nhà ngồi đi, đừng đứng phơi nắng bên ngoài nữa.”
Đã nhiều năm thế rồi, mỹ nhân không ăn khói lửa nhân gian năm ấy cũng đã hiểu được cách đối nhân xử thế.
Đồng Tuyết Lục cong môi, đi theo cô ta vào nhà họ Tô.
Mấy năm qua Tô Việt Thâm làm ăn vô cùng lớn, ngoại trừ hợp tác với Đồng Tuyết Lục mở nhà máy đồ điện ra, anh ta còn làm về địa ốc.
Đồ điện và địa ốc là một trong số những ngành nghề hái ra tiền ở thập niên chín mươi, khiến người ta không thể không bội phục tầm nhìn của anh ta.
Nhà họ Tô tự xây biệt thự riêng, phong cách dựa theo lối kiến trúc của nước ngoài, cực kỳ sang trọng.
Vân Chi
Người giúp việc nhà họ Tô bưng trái cây và bánh kẹo ra.
Mọi người trò chuyện một lúc, Đồng Tuyết Lục hỏi: “Năm nay Tiểu Cửu sắp tham gia thi đại học nhỉ? Đã quyết định thi vào trường nào chưa?”
Tiểu Cửu gật đầu: “Em định thi vào Thanh Đại.”
Đồng Yến Ngôn cười nói: “Cháu biết ngay chú Tiểu Cửu sẽ chọn Thanh Đại mà.”
Tiểu Cửu cười không nói, trong đầu hiện lên một gương mặt xinh xắn, nụ cười nơi đáy mắt càng trở nên dịu dàng hơn.
Kinh Thị có người mà cậu ta quan tâm, cho nên cậu ta sẽ không đi đâu khác, chỉ đi nơi đó thôi.
Mấy ngày tiếp theo ở Thâm Thị, nhà họ Tô đón tiếp bọn họ cực kỳ nhiệt tình, ăn uống chơi bời, chu toàn mọi mặt.
Đáng tiếc Tiêu Gia Minh đã ra nước ngoài công tác, Đồng Tuyết Lục không thể gặp được cậu ấy.
Ở lại Thâm Thị chơi vài ngày, Đồng Tuyết Lục dẫn con trai con gái đi tới Hương Giang.