Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 708: Ly trà xanh thứ bảy trăm linh tám
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:26:15
Lượt xem: 69
Mọi người nghe thấy vậy thì bắt đầu ồn ào, bảo Ôn Như Quy hôn Đồng Tuyết Lục.
Vành tai Ôn Như Quy đỏ ửng lên, kéo tay Đồng Tuyết Lục, hôn một cái như chuồn chuồn lướt nước trên mu bàn tay cô, động tác tràn ngập dịu dàng lại phong nhã, khiến mọi người càng ồn ào hơn.
Chu Diễm còn huýt sáo, dáng vẻ giống như một tên ngốc, hoàn toàn không giống như người đã làm cha.
Tưởng Bạch Hủy ngồi đối diện bọn họ, từ góc độ của cô ấy nhìn qua, vừa vặn nhìn thấy hai người bọn họ liếc mắt đưa tình với nhau.
Vốn dĩ người nên được mọi người chú ý phải là cô ta, người trở thành phu nhân của phó viện trưởng phải là cô ta, người được mọi người khen ngợi cũng là cô ta mới đúng, nhưng bây giờ đều biến thành Đồng Tuyết Lục.
Người đang ngồi ở đây không ai nhắc đến Lương Thiên Dật, bởi vì anh ta chỉ là nhân viên nghiên cứu khoa học bình thường.
Nghĩ đến đây, trái tim của Tưởng Bạch Hủy giống như bị đàn kiến gặm cắn, khó chịu đến mức cô ta muốn đập phá đồ đạc.
Mọi người lo lắng Tưởng Bạch Hủy sẽ tiếp tục như vậy, cũng may sau đó, cô ta không nói ra những lời không thích đáng nữa.
Thấy vậy mọi người không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Dù sao cô ta cũng là phụ nữ đang có thai, nếu cô ta nói như vậy, mọi người cũng không thể đánh mắng cô ta.
Thấy cô ta là phụ nữ mang thai, Khương Đan Hồng còn chủ động đảm nhận trách nhiệm chăm sóc cô ta.
Tối hôm nay, tất cả mọi người đều chơi đến mức điên cuồng.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người lại chơi trò chơi, hai người Chu Diễm và Phác Kiến Nghĩa còn ầm ĩ muốn bọn họ uống rượu giao bôi.
Đến cuối cùng, rất nhiều người đều say rượu, bao gồm cả Đồng Tuyết Lục.
Sau khi bị chuốc hai ly, ánh mắt cô mơ mơ màng màng, hai gò má đỏ bừng giống như thoa son.
Đột nhiên, cô nhướng máy, khóe miệng hơi mím lại.
Ôn Như Quy nhạy bén bắt được biểu cảm này của cô, nhỏ giọng lên tiếng quan tâm: “Làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái không?”
Lúc bị rót rượu, anh muốn uống thay cô nhưng lúc đó anh lại bị Hoàng Khải Dân túm lấy, hoàn toàn không có cách nào đi qua.
Đám người này nói lúc kết hôn đã không làm phiền bọn họ rồi, hôm nay phải làm phiền gấp đôi.
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Không sao, em vào nhà vệ sinh một lát.”
Nói xong cô đứng lên, cả người hơi nghiêng ngả.
Ôn Như Quy đỡ lấy eo nhỏ của cô: “Hay là để anh đi cùng em?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-708-ly-tra-xanh-thu-bay-tram-linh-tam.html.]
Đồng Tuyết Lục lại lắc đầu, lắc đầu nhiều, cảm giác đồ vật trước mắt cũng lắc lư theo: “Không cần không cần, em đi một mình là được rồi.”
Nếu hai người bọn họ cùng biến mất, đợi lát nữa, chắc chắn đám người kia lại muốn ầm ĩ.
Đúng lúc này Tiểu Yến Yến ở phía sau, nhấc đôi chân ngắn nhỏ chạy đến mách lẻo: “Cha, em gái không ngoan, em ấy lén uống rất nhiều nước ngọt!”
Lông mày Ôn Như Quy nhíu lại: “Cụ nội con không ngăn con bé lại sao?”
Tiểu Yến Yến bĩu môi: “Cụ nội không có nguyên tắc, em gái vừa làm nũng, cụ đã để em ấy uống rồi.”
Cậu bé cũng muốn uống, nhưng cậu bé đã ngoéo tay với mẹ, hứa rằng sẽ không ăn quá nhiều đồ ăn vặt và nước ngọt, cậu bé là bé ngoan, hôm nay cũng chỉ uống một chút thôi.
Đồng Tuyết Lục khẽ đẩy anh: “Anh mau qua đó với Yến Yến đi, đừng để Nhiễm Nhiễm uống quá nhiều nước ngọt, nếu không đêm nay chắc chắn sẽ tè dầm.”
Hơn nữa, trẻ con uống quá nhiều nước ngọt cũng không tốt cho sức khỏe.
Ôn Như Quy nhìn cô, sau đó lôi kéo tay Tiểu Yến Yến rời khỏi chỗ này.
Đồng Tuyết Lục đeo giày cao gót, nghiêng ngả đi về phía nhà vệ sinh.
Rõ ràng chỉ một đoạn đường ngắn, hôm nay lại trở nên rất dài, cô mất gấp đôi thời gian so với bình thường mới đến được nhà vệ sinh.
Đi vào cửa nhà vệ sinh, suýt chút nữa đầu cô đã đ.â.m vào người Chu Diễm đang từ bên trong ra ngoài.
Chu Diễm còn say hơn cả cô, ánh mắt sắp nhắm tít lại rồi, khuôn mặt đỏ như Quan Công, anh ta một mình đến nhà vệ sinh mà không gục luôn bên trong cũng khó cho anh ta rồi.
Mặt Chu Diễm ghé qua, nhíu mày một lúc lâu mới nhận ra cô: “Đồng, đồng chí Đồng là cô à, sao cô lại ở chỗ này?”
Đồng Tuyết Lục nhìn đầu và thân mình anh ta lắc qua lắc lại, lập tức cảm thấy đầu càng choáng váng hơn: “Tôi muốn đi vệ sinh.”
Vân Chi
Chu Diễm nấc một cái, đột nhiên cười hì hì: “Cô đi nhầm rồi, nhà vệ sinh nữ ở đối diện!”
Đồng Tuyết Lục nghe vậy hơi giật mình, xoay người muốn xem bảng tên trước cửa nhà vệ sinh, đột nhiên giày cao gót bị nghiêng.
Cô ngã ngồi trên mặt đất, cảm thấy trời đất trước mặt đang quay cuồng.
Chu Diễm thấy cô bị ngã, không những không đến đỡ, còn cười ha ha: “Đồng chí Đồng, cô không phải trẻ con nữa, cô không thể đi tiểu ở chỗ này được.”
Khóe miệng Đồng Tuyết Lục hơi run rẩy, chống đất đứng lên, sau đó đầu đầy sao đi đến nhà vệ sinh đối diện.
Chu Diễm vẫn chưa đi, không ngừng lải nhải: “Như vậy mới đúng chứ, đi tiểu nên vào nhà vệ sinh, may mà cô gặp tôi, nếu không cô đã vào nhầm nhà vệ sinh rồi.”
Đồng Tuyết Lục không để ý tới anh ta, cả người nghiêng ngả vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.