Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 667: Ly trà xanh thứ sáu trăm sáu mươi bảy
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:08:51
Lượt xem: 79
Vào trong bệnh viện, lấy số, xếp hàng, đợi hơn nửa tiếng cuối cùng cũng đến lượt bọn họ.
Đồng Tuyết Lục nằm trên giường bệnh màu trắng, nhìn bác sĩ nữ cầm máy quét tới quét lui trên bụng cô, máy siêu âm ở thời đại này không thể so sánh với đời sau được.
Màn hình cồng kềnh, độ nét rất kém, nhưng mà vẫn có thể nhìn ra một chút hình dáng.
Bác sĩ nữ quan sát một chút, nói: “Bên trái này là một bé gái, bên phải... Chắc cũng là một bé gái.”
Tay chân bé gái ở bên phải che chắn mất nơi nào đó, nhưng mà bà ấy không thấy có bất kỳ bộ phận nào nhô ra, chắc là một bé gái.
Lời nói vừa dứt, cuối cùng ánh mắt Ôn Như Quy cũng rời từ bụng Đồng Tuyết Lục sang màn hình hiển thị: “Bác sĩ, bà chắc chắn chứ?”
Bác sĩ nữ nghiêng đầu nhìn anh, thì trông thấy miệng anh mím chặt lại, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm vui mừng nào.
Xem ra lại là một người đàn ông trọng nam khinh nữ, đúng là không có lương tâm.
Mặt bác sĩ nữ lập tức sa sầm xuống: “Chắc chắn. Nhưng mà bây giờ là thời đại mới, không còn như ngày xưa nữa. Phụ nữ có thể chống nửa bầu trời, thái độ này của cậu là không được!”
Ôn Như Quy bị mắng, ngẩn người: “Không phải, tôi rất thích con gái.”
Anh có cảm giác như vừa trúng số độc đắc, không ngờ thật sự lại là một đôi bé gái, đúng là tốt quá!
Bác sĩ nữ không tin lời nói hoang đường của anh, nhìn Đồng Tuyết Lục đầy vẻ đồng tình: “Mang thai đôi sẽ ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe. Sau khi sinh xong, tốt nhất cô nên điều dưỡng một hai năm rồi hẵng sinh. Phụ nữ phải biết yêu thương mình một chút, đừng có chuyện gì cũng nghe theo đám đàn ông xấu xa!”
Ôn Như Quy đàn ông xấu xa: “...”
Thấy anh vô cớ bị mỉa mai, Đồng Tuyết Lục không nhịn được bật cười: “Bác sĩ, bà hiểu lầm rồi. Chồng tôi thật sự thích con gái. Chúng tôi đã bàn bạc xong cả rồi, sinh cái thai này xong, anh ấy sẽ đi phẫu thuật triệt sản.”
Nghe thấy lời này, bác sĩ kinh hãi, ánh mắt nhìn về Ôn Như Quy lập tức thay đổi: “Vậy thì đúng là hiếm gặp thật đấy. Tôi làm việc ở bệnh viện nhiều năm như vậy rồi, vẫn chưa từng thấy người đàn ông nào tới làm phẫu thuật triệt sản cả.”
Phụ nữ phải mang thai sinh con chăm con, nếu không muốn sinh nữa, còn phải chịu khổ làm phẫu thuật thắt ống dẫn trứng. Trái lại đàn ông chỉ cần cung cấp hạt giống, sau đó ngồi không hưởng lộc là xong.
Bây giờ nghe thấy lời này của Đồng Tuyết Lục, khiến bà ấy phải nhìn Ôn Như Quy bằng cặp mắt khác, còn khen anh mấy câu.
Bước ra khỏi phòng siêu âm, khóe miệng Ôn Như Quy hơi cong lên.
Chu Diễm xếp hàng sau bọn họ, thấy dáng vẻ xuân phong đắc ý của Ôn Như Quy, nhướng mày hỏi: “Như Quy, cậu hài lòng như vậy, chẳng lẽ cả hai đứa đều là con trai à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-667-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-sau-muoi-bay.html.]
Ôn Như Quy lắc đầu: “Không phải.”
Chu Diễm: “Có thật không? Tôi chẳng tin. Cậu cười tươi thế này, chắc chắn là hai thằng cu. Đúng là hâm mộ cậu quá, bây giờ tôi chỉ hy vọng trong bụng vợ tôi là một đứa con trai thì tốt rồi.”
Anh ta không trọng nam khinh nữ, chỉ là người lớn trong nhà trọng nam khinh nữ. Nếu lần này là con gái, chắc chắn bọn họ sẽ bị giục sinh, đến lúc đó áp lực của anh ta và vợ sẽ rất lớn.
Sức khỏe anh ta không tốt lắm, không dễ khiến vợ mang thai. Trước kia Vương Tiểu Vân thường xuyên nôn ói không ngủ được, cũng vì bị nhắc nhiều quá nên áp lực lớn.
Vân Chi
Cho nên nếu như lần này là con trai thì tốt nhất, sau này bọn họ sinh thêm đứa con gái nữa, người lớn trong nhà cũng sẽ không nói gì.
Lời này đúng lúc lọt vào tai vị bác sĩ nữ bên trong. Sau khi anh ta đỡ Vương Tiểu Vân vào phòng, thì trông thấy bác sĩ nữ sa sầm mặt lại, trừng mắt nhìn anh ta.
Chu Diễm: QAQ
Rốt cuộc thế giới này bị làm sao vậy?
Chẳng lẽ vẻ ngoài của anh ta khiến người ghét chó khinh đến vậy sao?
***
Bởi vì bền ngoài tuyết lại rơi, sau khi khám thai xong bọn họ ai về nhà nấy, không nán lại bên ngoài.
Về đến nhà, ông Ôn và chú Tông lập tức xúm lại: “Sao rồi? Đứa nhỏ có khỏe không?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Bọn nhỏ đều rất khỏe. Bác sĩ nói là hai cô con gái, tiếp theo chúng ta phải chuẩn bị quần áo cho một đôi chị em gái.”
Trước kia không biết là con trai hay con gái, có vài thứ vẫn chưa chuẩn bị xong. Bây giờ biết rồi, phải nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị thôi.
Nói xong lời này, cô nhìn sang ông Ôn.
Thì trông thấy ông Ôn ngẩn người một lát, sau đó nhanh chóng gật đầu: “Con gái cũng tốt. Vẻ ngoài của cháu với Như Quy đều rất dễ nhìn, chắc chắn cháu gái của ông sẽ rất xinh đẹp.”
Dù sao cũng là người thế hệ trước, tất nhiên ông Ôn hy vọng có một đứa chắt trai, một cô chắt gái, có được một đôi long phượng như vậy, ra ngoài khoe khoang rất nở mày nở mặt.
Chỉ là bây giờ đều là con gái, ông cũng không cảm thấy có gì không tốt. Nếu như hai bé gái đều xinh đẹp, có năng lực như Đồng Tuyết Lục, vậy thì có thêm mấy đứa nữa cũng chẳng hề hấn gì.
Thấy ông Ôn không lộ ra vẻ mặt thất vọng, nụ cười trên khóe môi Đồng Tuyết Lục càng đậm hơn.
Cô sẽ không vì người khác thất vọng mà phải sinh được con trai, chỉ là cô vẫn hy vọng đứa nhỏ có thể sinh ra trong sự đón chào của tất cả các thành viên trong gia đình mình.