Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 663: Ly trà xanh thứ sáu trăm sáu mươi ba
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:06:22
Lượt xem: 78
Đối với Đồng Tuyết Lục mà nói, gọi tiếng “mẹ” này không đau chẳng ngứa. Làm diễn viên, đừng nói gọi mẹ, gọi cụ kị còn được nữa là.
Cô coi như mình đang diễn kịch là được rồi.
Mọi người thấy Đồng Tuyết Lục gọi mẹ, lại càng chắc chắn Trình Tú Vân đã nói dối, cảm giác bị lừa cực kỳ không vui. Quần chúng hóng chuyện lập tức nổi giận.
Có mấy người noi theo bác gái kia, thi nhau chạy đến nhổ nước miếng, còn có người đòi Trình Tú Vân bồi thường tiền.
Trình Tú Vân lại lau nước mắt vừa chảy ra.
Con người đều quan trọng vẻ bề ngoài, so với khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp mềm mại của Đồng Tuyết Lục, gương mặt vừa tiều tụy vừa vàng khè của bà ta khi khóc trông vô cùng cay mắt.
Vân Chi
Cộng thêm những lời giải thích có sức thuyết phục của Đồng Tuyết Lục, nghe logic hơn hẳn, cho nên lần này chẳng ai tin tưởng lời Trình Tú Vân nói nữa.
Trình Tú Vân tức giận tới mức suýt chút nữa đi chầu trời ngay tại chỗ.
Sau khi quần chúng hóng chuyện tản đi, Đồng Tuyết Lục ngoắc ngoắc ngón tay, gọi Tưởng Tuấn Lực đến, nói: “Anh qua bên kia nói với Trình Tú Vân, bảo vói bà ta rằng: Tôi mở cửa tiệm này chính vì cố ý khiến bà ta ghê tởm, không khiến bà ta táng gia bại sản, tôi cùng họ với bà ta!”
Tưởng Tuấn Lực: “...”
Giọng điệu thật điên cuồng!
Tưởng Tuấn Lực là người làm thuê, lời bà chủ dặn dò tất nhiên anh ta phải làm theo, vì thế lập tức chạy đến phía đối diện thuật lại cho Trình Tú Vân không sót một chữ.
Trình Tú Vân: “...”
A a a!
Tức c.h.ế.t bà ta rồi!
Mặt Trình Tú Vân lúc đỏ lúc trắng, giận dữ nghiến sắp bể cả răng, nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì được Đồng Tuyết Lục.
Đối diện với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của bà ta, Đồng Tuyết Lục nhếch môi xoa bụng, nở nụ cười khinh bỉ.
Bàn về việc chọc tức c.h.ế.t người không cần đền mạng này, cô rất chuyên nghiệp.
Trình Tú Vân phải diễn kịch mấy ngày mới khiến cho việc làm ăn tốt hơn một chút.
Đồng Tuyết Lục mới tới một lần, công việc làm ăn của Lỗ Vị Hương đã rơi xuống ngàn trượng.
Kể từ sau hôm đó, đừng nói tới người, ngay cả con ruồi cũng chẳng buồn bay vào Lỗ Vị Hương.
Trình Tú Vân xem trong mắt tức trong lòng.
Nếu cứ tiếp tục thế này thì không thể được, vì vậy Trình Tú Vân lại quay về khóc lóc kể lể với người đàn ông của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-663-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-sau-muoi-ba.html.]
Người đàn ông kia an ủi bà ta: “Nếu không thì chúng ta đừng làm nữa, đóng cửa luôn bây giờ, lỗ lã cũng không nhiều lắm, sau này chúng ta làm thứ khác vậy.”
“Không được!” Trình Tú Vân từ chối ngay lập tức: “Dựa vào đâu tôi phải đóng cửa? Tôi đóng cửa như thế có khác gì đang nhận thua? Tôi nuốt không trôi cục tức này!”
“Hơn nữa ông cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho tôi ư? Cho dù tôi không làm về ăn uống nữa, bọn họ vẫn sẽ đuổi đánh tôi tới cùng. Bọn họ muốn tôi phải c.h.ế.t hu hu hu...”
Thấy bà ta khóc thành người nước mắt, người đàn ông kia cực kỳ đau lòng: “Nhưng không đóng cửa, chẳng lẽ cứ để lỗ vốn mãi thế này hay sao?”
Hương vị không ngon bằng nhà người ta, tài lực cũng không hùng hậu bằng nhà người ta, thế lực lại càng không trâu bò bằng nhà người ta.
Đánh không lại, tranh không thắng, không nhận thua thì có thể làm gì nữa đây?
Trình Tú Vân dừng một chút, nước mắt lã chã nói: “Thật ra tôi có một biện pháp khởi tử hồi sinh.”
“Biện pháp gì?”
“Tôi nghe nói thêm anh túc vào trong thức ăn có thể khiến người ta muốn ngừng cũng không được, ông xem có thể kiếm giúp tôi một ít anh túc về hay không?”
Anh túc, đây chẳng phải thứ đồ không khác lắm so với thuốc phiện trước kia hay sao?
Người đàn ông bị giật mình, nhưng cuối cùng vẫn không địch lại được nước mắt của Trình Tú Vân, không địch lại được cục thịt khô già trước ngực, cuối cùng đã đồng ý.
Sau khi lấy được anh túc, Lỗ Vị Hương thả ra tin tức. Lỗ Vị Hương mới mua được công thức bí truyền từ tay hậu nhân của ngự trù, bây giờ món kho ăn càng thơm càng ngon hơn so với trước kia.
Mọi người đều tỏ vẻ không tin.
Không tin đúng không? Vậy thì mời nếm thử miễn phí.
Mặc dù mọi người phỉ nhổ cách làm của Trình Tú Vân, nhưng có đồ ăn miễn phí, ai lại không thèm chứ?
Vì thế có một số người không biết xấu hổ đã nếm thử. Có người không biết xấu hổ thứ nhất, nhanh chóng có người thứ hai, người thứ ba...
Mọi người ăn thử, quả nhiên rất ngon.
Hơn nữa sau khi ăn vẫn luôn nhớ mãi không quên, ăn những món khác không còn cảm thấy có mùi vị gì.
Còn có người sau khi ăn thức ăn ở Lỗ Vị Hương xong, cảm giác hôm nào tinh thần cũng tốt hơn không ít.
Lỗ Vị Hương nhân cơ hội ấy bắt đầu tuyên truyền, nói trong gia vị món kho có bỏ thêm nhân sâm.
Món kho có nhân sâm, đây chính là thứ đại bổ!
Vì thế vốn dĩ người mua không nỡ bỏ tiền ra cũng nhao nhao đi thử, vừa thử một cái đã nghiện ngay.