Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 631: Ly trà xanh thứ sáu trăm ba mươi mốt
Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:25:04
Lượt xem: 104
Thấy dáng vẻ chạy đến cả cái m.ô.n.g cũng không cần của tài xế, Trình Tú Vân giật mình, sau khi lấy lại tinh thần. trong lòng lập tức bùng lên ngọn lửa giận hừng hực.
“Khốn kiếp, ông mau cút về đây cho tôi!”
Làm sao tài xế có thể chạy quay lại được, anh ta chạy rớt cả giày cũng không dám quay lại nhặt, rất sợ chậm một chút thôi cái mạng nhỏ sẽ không còn nữa.
Một đám người đến gần chiếc xe, người đàn ông dẫn đầu quan sát Trình Tú Vân: “Kéo bà già này xuống chặn miệng bà ta lại cho tôi, miễn cho lúc làm việc quá ồn ào.”
Bà già?
Trình Tú Vân giận dữ cả người run rẩy, chỉ vào bọn họ mắng xéo xắt: “Ban ngày ban mặt các anh dám làm ra loại chuyện phạm pháp này, tôi khuyên các anh mau rời khỏi đây ngay bây giờ cho tôi, nếu không nhất định tôi sẽ khiến tất cả các anh vào tù!”
Đối mặt với mấy tên gian ác thế này, bà ta không biết bảo vệ tính mạng mới là quan trọng nhất sao?
Dĩ nhiên bà ta biết!
Chỉ là bà ta đã không còn đường lui nữa, trên chiếc xe này là toàn bộ gia sản nhà bọn họ, nếu như bị cướp mất, bọn họ sẽ xong đời!
Cho nên dù thế nào đi chăng nữa cũng phải bảo vệ đống hàng này!
“Báo cảnh sát? Ha ha, ông đây g.i.ế.c c.h.ế.t mày, để xem mày còn báo cảnh sát kiểu gì nữa?”
Người đàn ông dẫn đầu cười mỉa mai một tiếng, sau đó lệnh cho hai người trẻ tuổi lên xe kéo Trình Tú Vân xuống.
Trình Tú Vân vừa giãy giụa vừa hét chói tai: “Buông tôi ra, các anh buông tôi ra! Tôi nói cho các anh biết, cha chồng tôi là tư lệnh không quân, ông nội của con dâu tôi là tư lệnh lục quân, nếu các anh biết điều thì mau cút hết đi!”
Người đàn ông dẫn đầu nhìn chằm chằm vào bà ta: “Những gì bà nói đều là sự thật?”
Đối mặt với ánh mắt tàn bạo của đối phương, trong lòng Trình Tú Vân thầm kêu không ổn, răng lập tức va vào nhau lập cập: “Không, tôi lừa các anh đó, tôi chỉ muốn hù dọa các anh một chút thôi. Đống hàng này là do chúng tôi vay tiền người ta để nhập về, cầu xin các anh đừng cướp đi, cầu xin các anh!”
Nhưng mà người đàn ông không tin lời bà ta: “Người đâu, kéo bà ta qua bên kia xử lý!”
Trình Tú Vân bị dọa sợ sắc mặt trắng nhợt, hai chân vô lực: “Đại ca, em sai rồi, đống hàng hóa này đều là của anh hết, cầu xin anh hãy tha cho em một mạng!”
Người đàn ông dẫn đầu lười để ý đến bà ta: “Chặn miệng của mụ ta lại, đừng ồn ào phiền đến chúng ta. Những người khác nhanh cái tay lên!”
Một người đàn ông túm lấy Trình Tú Vân. cởi tất của mình ra nhét thằng vào trong miệng bà ta.
Không biết chiếc tất kia đã bao lâu rồi chưa giặt, có mùi như cá mặn phơi khô, lại giống như mùi t.h.i t.h.ể thối rữa, suýt chút nữa khiến Trình Tú Vân ngộp chết.
Ngực bà ta cồn cào buồn nôn, trực tiếp nôn ra ngoài, nhưng mà miệng lại đang bị nhét chặt nên những thứ nôn ra cuối cùng lại phải nuốt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-631-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-ba-muoi-mot.html.]
Mùi vị đó, cảm giác đó, đúng là sống không bằng chết!
Nhưng mà những chuyện này đều không phải trọng điểm, trọng điểm chính là hai người đàn ông kia kéo bà ta sang phía rừng cây nhỏ, trông có vẻ như muốn giải quyết bà ta tại đó, rồi ném xác vào trong rừng cây.
Trình Tú Vân sợ hãi, khóe mắt như sắp rách ra, tim đập như sấm.
Bà ta không thể c.h.ế.t được, cho dù thế nào bà ta cũng không thể c.h.ế.t được!
Miệng bà ta phát ra ba tiếng “Ưm ưm ưm” cầu khẩn, dùng ánh mắt cầu xin hai người đàn ông bỏ qua cho mình.
Người đàn ông cởi tất đạp bà ta một phát: “Mày ngoan ngoãn một chút cho tao. Mày đang tự tìm chỗ c.h.ế.t đấy có biết không? Nếu mày không nói cha chồng mày là tư lệnh, ông nội của con dâu mày là tư lệnh, sao anh cả lại muốn lấy cái mạng của mày chứ?”
“Còn không phải sao!” Một người đàn ông khác phì cười: “Cái loại người có bối cảnh giống như mày, một khi để mày trở về, vậy thì người xui xẻo chính là bọn tao!”
Bình thường bọn họ chỉ cướp tiền và hàng hóa. Chỉ cần người bị cướp đủ thức thời, bọn họ sẽ không dễ dàng g.i.ế.c người.
Nhưng mà người đàn bà này có bối cảnh quá ghê gớm, cho dù bà ta đang nói thật hay chỉ là hù dọa, nói chung là không thể bỏ qua được.
Vân Chi
Trong lòng Trình Tú Vân hối hận ngàn lần vạn lần, sớm biết vậy bà ta đã chạy thục mạng như ông tài xế kia rồi, sớm biết vậy bà ta đã không nên cậy mạnh dùng những lời đó để đe dọa bọn họ.
Nhưng mà lúc này có hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Đột nhiên dưới người Trình Tú Vân ướt đẫm, thế mà bị dọa tè cả ra quần, một giây sau một mùi hôi thối truyền tới.
Hai người đàn ông đang kéo bà ta bị ghê tởm muốn nôn, quay mặt sang một bên nôn ọe, tất nhiên tay không còn túm chặt như cũ nữa.
Nhân lúc sơ ý lập tức chống cự!
Trình Tú Vân bất chấp khó chịu, dùng sức giãy dụa, hất cánh tay hai người kia ra, sau đó bắt đầu chạy thục mạng.
Gió cào lên mặt như d.a.o sắc, Trình Tú Vân sử dụng hết sức lực b.ú sữa mẹ lao về phía trước.
Hai người đàn ông kia kịp thời phản ứng lại, mau chóng đuổi theo: “Con mụ già c.h.ế.t tiệt kia, đứng lại cho tao!”
Trình Tú Vân liều mạng chạy về phía bờ sông, mắt thấy sắp bị bắt lại, đột nhiên chân bà ta vấp một cái, cả người ngã lăn ra đất, trán bị đập rách một lỗ to.
Máu tươi tràn ra từ lỗ thủng, nhanh chóng nhuộm đỏ mặt đất.
Hai người đàn ông kia chạy tới, thấy cảnh tượng này cũng không hốt hoảng, lôi Trình Tú Vân dậy, kéo đến bờ sông rồi ném thẳng xuống.
Một tiếng “tùm” vang lên, Trình Tú Vân bị ném xuống sông như bao rác, bà ta chỉ vùng vẫy được hai cái rồi không còn động tĩnh gì nữa.