Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 620: Ly trà xanh thứ sáu trăm hai mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-11 14:43:45
Lượt xem: 109
Sau khi anh nói chuyện với Tiểu Húc, Tiểu Húc làbạn anh, nên rất quan tâm đến chuyện của anh. Cậu ấy đã nói chuyện này cho cha mình biết. Sau đó cha Tiểu Húc ra tay tìm một quả phụ, bảo quả phụ đó đi quyến rũ Sử Tu Năng, phá hoại quan hệ giữa hai người Trình Tú Vân và Sử Tu Năng.
Đồng Tuyết Lục nghe vậy, rất lâu sau vẫn không lên tiếng, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Ông Ôn có sai người coi chừng Sử Tu Năng và Trình Tú Vân. Nhưng cuộc sống thực tế không giống như trong tiểu thuyết, cùng lắm cách một khoảng thời gian người nọ mới đi tìm hiểu nghe ngóng một chút, sau đó gửi tin tức về bên này.
Bởi vì tin tức chậm trễ, cho nên cô không biết chuyện Sử Tu Năng đã thông đồng với người phụ nữ khác, càng không biết tất cả những chuyện này là do Ôn Như Quy làm sau khi tâm thần phân liệt.
Ôn Như Quy thấy cô không lên tiếng, tay cũng nắm lại theo: “Sao em không nói gì thế?”
Hôm nay nghe thấy anh làm chuyện như vậy, có phải cô hối hận rồi không? Có phải cô đã thay đổi cái nhìn rồi không? Có phải cô cảm thấy anh là một người đê hèn rồi không?
Anh có thể không quan tâm tới cái nhìn của những người khác, nhưng không có cách nào chấp nhận mình là một người bỉ ổi tồi tệ trong lòng cô, chuyện này sẽ khiến anh cực kỳ đau khổ.
Đồng Tuyết Lục lấy lại tinh thần, thấy anh lại lần nữa rơi vào xoắn xuýt và đau khổ, thì vội vàng nắm lấy tay anh: “Vừa rồi em đang suy nghĩ phải cảm ơn Tiểu Húc và cha cậu ấy thế nào, dù sao bọn họ cũng đã giúp chúng ta.”
Ôn Như Quy nhìn chằm chằm vào cô: “Cho nên em không cảm thấy anh khốn nạn có phải không?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Anh làm rất đúng, gậy ông đập lưng ông, nên để cho Trình Tú Vân nếm thử mùi vị bị phản bội.”
Ôn Như Quy nghe vậy, thần kinh đang căng thẳng lập tức thả lỏng: “Bà ta vẫn chưa biết chuyện Sử Tu Năng ngoại tình, nhưng mà cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Sử Tu Năng nói đợi khi bọn họ làm ăn phát đạt sẽ ly hôn với bà ta.”
Đồng Tuyết Lục ôm lấy anh: “Như Quy, chuyện tiếp theo cứ giao cho em và ông nội, anh chuyên tâm nghiên cứu khoa học là tốt rồi, có được không?”
Trong lòng Ôn Như Quy lập tức dâng lên cảm giác tủi thân và chua xót: “Mọi người lại muốn che giấu anh mọi chuyện, không để cho anh biết bất cứ chuyện gì đúng không? Tuyết Lục, anh là chồng em, anh có năng lực bảo vệ em và con.”
Đồng Tuyết Lục ôm chặt anh hơn, lại hôn một cái lên mặt anh: “Em biết, em biết mà. Chỉ là bây giờ em đang gặp phải chuyện phiền toái khác, em hy vọng anh có thể giúp em, nếu như anh cứ xoắn xuýt mãi chuyện Trình Tú Vân, vậy anh làm gì còn thời gian để giúp em?”
Ôn Như Quy ngẩn ra: “Em muốn anh giúp em chuyện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-620-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-hai-muoi.html.]
Đồng Tuyết Lục: “Đến khi trời trở lanh trong nhà hàng sẽ bán lẩu, nhưng mà công cụ nấu lẩu truyền thống rất không an toàn. Dùng than đá không cẩn thận sẽ bị trúng độc, mà độ lớn của lửa khi dùng cồn lại không đủ, hơn nữa cũng không an toàn, rất dễ xảy ra hỏa hoạn. Em nghe nói nước ngoài có một thứ đồ điện tử tên là bếp từ, em định nhờ đồng chí Tạ gửi cho em một cái từ nước ngoài về đây.”
“Nhưng mà chuyện này có chút khó khăn, cho nên em không biết anh, hay bạn anh có thể nghiên cứu ra bếp từ hay không? Rồi chúng ta tự sản xuất.”
Nghe thấy cô nhắc tới Tạ Quang Côn, cơn ghen trong lòng Ôn Như Quy dâng lên: “Em không cần phải tìm đồng chí Tạ, anh có thể giúp em. Nhưng mà tốt nhất có thể cung cấp cho anh hình ảnh của bếp từ, hoặc là nói cho anh biết bếp từ trông như thế nào.”
Thấy suy nghĩ của anh hoàn toàn bị bếp từ hấp dẫn, khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên: “Em không có hình ảnh về bếp từ, nhưng mà ngày mai em có thể vẽ nhanh ra cho anh, còn có cả một chút kết cấu cơ bản và nguyên lý vận hành.”
Ôn Như Quy gật đầu: “Có những thứ này là đủ rồi.”
Đạn đạo vào hỏa tiễn bọn họ còn có thể nghiên cứu ra được, huống chi là một cái bếp từ cỏn con.
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục rèn sắt nhân lúc còn nóng, nói: “Nếu như anh đã đồng ý giúp em nghiên cứu bếp từ, vậy thì anh đừng lo chuyện Sử Tu Năng và Trình Tú Vân nữa, có được không?”
Đối mặt với ánh mắt mong đợi của Đồng Tuyết Lục, Ôn Như Quy nhẹ nhàng hôn lên mí mắt cô, giọng nói trầm thấp: “Được.”
Chỉ cần cô muốn, anh đều sẽ cho cô.
Đồng Tuyết Lục ngáp một cái: “Trễ lắm rồi, chúng ta ngủ đi.”
Ôn Như Quy đáp một tiếng, đỡ cô nằm xuống.
Đèn trong phòng tắt phụt, xung quanh toàn là bóng tối.
Đồng Tuyết Lục nhắm mắt lại, thả chậm hô hấp của mình. Không biết qua bao lâu, cho đến khi bên cạnh vang lên tiếng hít thở đều đều, lúc này cô mới từ từ mở mắt ra.
Cô còn cảm thấy lạ vì sao bệnh tình của Ôn Như Quy đã lâu không phát tác, đang êm đang đẹp tự nhiên lại phát tác? Hóa ra là vì người phụ nữ Trình Tú Vân kia.
Được lắm!