Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 616: Ly trà xanh thứ sáu trăm mười sáu
Cập nhật lúc: 2024-11-11 07:42:29
Lượt xem: 76
Tương Tuấn Lực xử lý bình tĩnh và vững vàng như vậy vượt quá sức tưởng tượng của cô, sau này phải quan sát thêm một chút. Nếu như không thành vấn đề, trái lại có thể bồi dưỡng trọng điểm.
Quách Xuân Ngọc gật đầu: “À đúng rồi giám đốc Đồng, bây giờ khí trời ngày một lạnh hơn, đến lúc đó sợ rằng món kho của chúng ta sẽ bán không tốt lắm.”
Đồ cay nóng hôi hổi, vào ngày lạnh ăn càng sướng. Nhưng mà món kho có thể bị đông cứng như kem, chắc chắn sẽ không ai thèm mua.
Đồng Tuyết Lục khen ngợi nói: “Ý kiến này của chị rất hay. Sau khi thời tiết trở lạnh, tôi sẽ có món mới thay thế, chị không cần phải lo lắng.”
Đến lúc đócó thể giảm bớt cung ứng món kho, tăng thêm đồ nướng. Chờ khi trời lạnh, các cửa tiệm khác cũng bắt đầu buôn bán, đến lúc đó người biết đến phố ẩm thực này sẽ càng ngày càng nhiều hơn.
Quách Xuân Ngọc thấy trong lòng Đồng Tuyết Lục đã có dự tính thì tràn đầy kính nể.
Quả nhiên giữa người với người chênh lệch rất lớn. Đừng thấy tuổi giám đốc Đồng còn nhỏ, nhưng mà rất biết tính toán, nấu ăn ngon hạng nhất, đối nhân xử thế lại cực kỳ lão luyện, học hành thì đứng nhất toàn thành phố.
Không sánh được, không sánh được đâu.
Sau khi rời khỏi “Lỗ Vị Trai”, Đồng Tuyết Lục tới tiệm cơm quốc doanh chỗ Đặng Hồng làm việc. Đặng Hồng nói có thể giới thiệu cho cô hai vị đầu bếp.
Lúc đi tới tiệm cơm quốc doanh, Khương Đan Hồng cũng ở đây.
“Hôm nay chị không có tiết à?” Đồng Tuyết Lục hỏi.
“Hôm nay không có lớp. Chị nghe nói em muốn tìm đầu bếp nên muốn tới xem thử xem thế nào.”
Khương Đan Hồng vừa nói vừa pha trà vỏ bí d.a.o cho cô.
“Em uống nước sôi để nguội là được.”
Đồng Tuyết Lục biết chị có ý tốt. Một phòng toàn là đàn ông, nếu chỉ có một mình cô là phụ nữ ở đây, truyền ra ngoài sợ là sẽ có người bàn tán sau lưng.
Khương Đan Hồng thấy lạ hỏi: “Không phải bình thường em thích uống trà pha từ vỏ bí đao lắm à? Sao hôm nay lại không uống?”
Đồng Tuyết Lục cúi đầu nhìn bụng mình một cái, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nói: “Em mang thai rồi.”
Khương Đan Hồng ngẩn ra: “Có thật không? Sao nhanh vậy? Chúc mừng hai đứa nhé!”
Đồng Tuyết Lục: “Vâng, em cũng không ngờ lại nhanh tới như vậy.”
“Này chắc được một tháng rồi nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-616-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-muoi-sau.html.]
“Da, vừa đúng một tháng. Trà bí đao này có tính hàn, bình thường khi tới tháng tốt nhất là chị không nên uống. Uống quá nhièu chỉ sợ sẽ dẫn đến thể hàn rồi đau bụng kinh.”
Mặt Khương Đan Hồng đầy khiếp sợ: “Còn có cách nói này nữa sao? Chị còn rất thích uống, nhất là vào mùa hè dễ bị nóng trong, gần như ngày nào chị cũng uống. Chẳng trách vào mùa hè cứ đến tháng là đau không chịu được, xem ra sau này phải bớt uống lại.”
Lúc hai người đang nói chuyện, Đặng Hồng đã dẫn người đàn ông trung niên đi từ bên ngoài vào.
Thấy Đồng Tuyết Lục, Đặng Hồng vội cười chào hỏi: “Sao đồng chí Đồng tới sớm thế?”
Đồng Tuyết Lục: “Ừ. Chắc hai vị này là đầu bếp anh muốn giới thiệu cho tôi nhỉ?”
Đặng Hồng gật đầu, chỉ người đàn ông đầu đinh, nói: “Vị này là đầu bếp Hoàng Đại Khai, có mười lăm năm kinh nghiệm nấu nướng.”
Tiếp theo anh ta lại chỉ một người đàn ông trung niên cao gầy, nói: “Vị này là đầu bếp Tống Vĩ Quân, có mười bảy năm kinh nghiệm nấu nướng. Trước đây hai người bọn họ đều làm việc cho tiệm cơm quốc doanh, gần đây người nhà mới dọn tới Kinh Thị kiếm sống, bọn họ cũng theo tới, nhất thời chưa tìm được việc làm.”
Nói rồi quay sang bảo với hai người: “Vị nữ đồng chí này chính là bà chủ nhà hàng.”
Hai đầu bếp vội vàng chào hỏi: “Chào giám đốc Đồng.”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Hai vị sư phụ đừng khách sáo. Hai người nói cho tôi nghe xem mình am hiểu làm món gì nhất?”
Hoàng Đại Khai nói một tràng tiếng phổ thông: “Tôi ở vùng Quảng Đông, giỏi nhất là làm món Quảng, mấy loại bánh trái cũng không tệ.”
Tống Vĩ Quân lời ít ý nhiều: “Tôi là người Tứ Xuyên, am hiểu món cay Tứ Xuyên.”
Đặng Hồng cười nói: “Chi bằng để hai vị đầu bếp nấu hai món sở trường của mình ngay tại đây để mọi người thưởng thức xem?”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục tỏ vẻ cũng được.
Vì thế Đặng Hồng dẫn hai vị đầu bếp tới phòng bếp nấu ăn.
“Chị Đan Hồng, sau khi tốt nghiệp chị định làm gì?”
Đồng Tuyết Lục lấy đồ ăn vặt từ trong túi xách ra chia cho Khương Đan Hồng ăn chung.
Mấy hôm nay cô ăn được hơn, rất dễ bị đói.
Khương Đan Hồng: “Chị muốn thi nghiên cứu sinh. Nếu như có thể, chị muốn làm giảng viên đại học.”
“Chuyện này cũng được, làm giảng viên đại học nhàn hơn giáo viên tiểu học nhiều.”
Mấu chốt là đãi ngộ và địa vị xã hội không giống nhau, hơn nữa với tính cách của Khương Đan Hồng làm ở trường học thực sự thích hợp hơn.