Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 580: Ly trà xanh thứ năm trăm tám mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-10 19:33:15
Lượt xem: 89
Sau khi ông Ôn và Tư lệnh Tiêu bàn bạc với nhau, đã quyết định ngày kết hôn vào trước trung thu sau khi Đồng Tuyết Lục tốt nghiệp.
Kết hôn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, cũng may ông Ôn và chú Tông đều dốc hết sức lực, không cần Đồng Tuyết Lục tự mình làm mọi việc.
Chuyện hai nhà Ôn - Tiêu sắp kết làm thông gia truyền ra ngoài, Trình Tú Vân vẫn nhìn chằm chằm nhà họ Ôn không lâu sau đã nhận được tin tức.
Vân Chi
Sau khi Trình Tú Vân và Sử Tu trở lại Kinh Thị, tuy rằng chỗ ở không thành vấn đề, nhưng hai người đều không có công việc, không thể cứ tiếp tục ăn không ngồi rỗi như vậy được.
Hiện tại bên ngoài càng ngày càng nhiều người đứng ra làm ăn buôn bán, sau khi quan sát, trong đầu Trình Tú Vân lập tức nảy ra ý định làm ăn.
Chỉ là mấy năm nay tiền lương của bọn họ đều bị Sử Tuấn Quân đào sạch rồi, tiền tiết kiệm trong tay không đủ để bọn họ mở cửa hàng.
Sử Tu Năng cười nói: “Mấy năm qua em chưa từng đến tìm con trai mình, bây giờ đã có cơ hội rồi đó.”
Trình Tú Vân nhướng mày: “Ý của anh là gì?”
Sử Tu Năng: “Còn có thể có ý gì nữa, đương nhiên là bảo con trai em đưa tiền rồi, dù sao đi nữa em vẫn là mẹ ruột của cậu ta, cậu ta nuôi em không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?”
Trình Tú Vân mím môi, từ chối cho ý kiến.
Sử Tu Năng ngồi xuống bên cạnh bà ta, ôm bả vai bà ta, nói: “Em đang băn khoăn điều gì, không phải vì em đau lòng cho con trai mình đó chứ? Nếu em thật sự đau lòng cho cậu ta, năm đó cũng sẽ không cố ý bỏ rơi con mình, còn hành hạ cậu ta như vậy.”
Nghe ông ta nhắc lại chuyện năm đó, Trình Tú Vân lập tức đẩy ông ta ra: “Đang yên đang lành nhắc tới chuyện năm đó làm gì, năm đó em chịu nhiều đau khổ như vậy, còn không phải vì anh sao?”
Sử Tu Năng lại lần nữa ôm lấy bà ta, hôn lên khuôn mặt đã có nếp nhăn của đối phương một cái: “Được rồi, là lỗi của anh, anh không nên nhắc lại chuyện trước kia, cuối tuần này chúng ta đi tìm Ôn Như Quy đòi tiền được không?”
Trình Tú Vân lắc đầu: “Không, chúng ta đi tìm ông Ôn đòi tiền.”
Sử Tu Năng trợn trừng mắt: “Tìm ông Ôn, em không muốn sống nữa à?”
Trình Tú Vân cười nói: “Bởi vì em còn muốn sống mới đi tìm ông Ôn, ông Ôn không bao giờ muốn em tiếp xúc với Như Quy, nếu như em liều lĩnh đi tìm Như Quy, nói không chừng ông ta sẽ nổ một phát s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t em. Ông ta không muốn em đi gặp Như Quy, vậy thì ông ta phải lấy tiền ra để mua chuộc em, anh nói xem có đúng không?”
Sử Tu Năng suy nghĩ một chút, cười ha ha: “Em nói đúng, vẫn là đầu óc của em nhảy số nhanh.”
Rất nhanh đã đến ngày thứ bảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-580-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-tam-muoi.html.]
Đồng Tuyết Lục thức dậy từ sáng sớm, hôm nay cô định đi đặt lễ phục kết hôn, không ngờ sáng sớm cửa nhà đã bị người ta gõ.
“Sớm như vậy chắc là không phải là Tĩnh Viện đâu.” Đồng Tuyết Lục ở trong phòng bếp hô một tiếng: “Miên Miên, em ra mở cửa giúp chị được không?”
“Được.”
Tiêu Miên Miên đáp lại một tiếng, nhảy nhót chạy tới mở cửa, b.í.m tóc nhỏ trên đầu cũng nhảy múa theo.
Cửa mở ra, Tiêu Miên Miên nhìn thấy hai người xa lạ xuất hiện bên ngoài: “Hai người là ai?”
Trình Tú Vân khẽ nhéo khuôn mặt Tiêu Miên Miên: “Bé ngoan, dì là người thân của Ôn Như Quy - anh rễ tương lai nhà cháu, mau cho chú dì vào nhà đi.”
Mặt Tiêu Miên Miên bị nhéo đau nhức, lấy tay đẩy tay của bà ta ra, nói: “Tôi không biết hai người là ai, tôi phải đi hỏi lại chị tôi một chút đã.”
Nói xong cô bé định đóng cửa, ai ngờ Sử Tu Năng lại dùng sức đẩy một cái, Tiêu Miên Miên bị đẩy liên tục lui về phía sau hai bước.
Sau đó ngã “Bịch” một cái xuống đất.
Cơn đau đớn từ m.ô.n.g truyền đến, hốc mắt Tiêu Miên Miên đỏ bừng: “Hai người là người xấu, tôi sẽ nói cho ông nội biết, để cho ông b.ắ.n c.h.ế.t hai người!”
“Ha ha, đồ quỷ nhỏ cút đi.”
Sử Tu Năng đá văng Tiêu Miên Miên đang định ôm lấy chân ông ta, cất bước vào nhà.
Tiêu Miên Miên bị đá, lại lần nữa ngã ngồi trên mặt đất, đầu đập vào vách tường, lập tức bật khóc: “Chi ơi, có người xấu tới rồi.”
Trình Tú Vân nhíu mày, trong lòng rất không tán thành cách làm của Sử Tu Năng, nhưng ba năm nay tính tình của ông ta càng ngày càng trở nên xấu đi, bà ta không dám mở miệng khuyên bảo.
Ngay khi Sử Tu Năng vừa bước một chân vào sân, đột nhiên một bóng đen rất lớn nhào về phía ông ta.
Sử Tu Năng bị đẩy ngã nhào trên mặt đất, còn chưa kịp nhìn rõ ràng, thứ kia đã mở cái miệng to như chậu m.á.u ra, hung hăng cắn vào đùi ông ta.
“A a a... Cứu mạng a...”