Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 571: Ly trà xanh thứ năm trăm bảy mươi mốt
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:54:37
Lượt xem: 140
Đồng Tuyết Lục chảy mồ hôi đầm đìa đi đến dưới vòi nước, mở vòi nước rửa mặt, dòng nước mát mẻ dội vào mặt, giúp nhiệt độ trên mặt giảm xuống.
Cô sảng khoái thở ra một hơi, quay lại định tắm rửa cho hai cha con Bánh Trung Thu và Đậu Nha, lại thấy chú Tông xuất hiện ở cửa nhỏ.
Vân Chi
"Tư lệnh, Tuyết Lục đã về rồi." Nói xong chú ấy lại quay đầu lại nhìn Đồng Tuyết Lục: "Chú biết ngay mà, Bánh Trung Thu, Đậu Nha và Tiểu Lục không kêu, chắc chắn là có người nhà về.”
Đồng Tuyết Lục cười nói: "Đúng vậy, hôm nay cuối tuần nên cháu về nhà, nhưng mà sao hôm nay chú Tông vói ông nội Ôn không đi công viên rèn luyện thân thể thế?”
Hai năm trước, cô lo lắng ông Ôn có dấu hiệu bệnh mất trí nhớ của người cao tuổi, cho nên đã lên một loạt kế hoạch rèn luyện thân thể cho ông ấy.
Lúc đầu ông Ôn không muốn vận động chút nào, sau đó phát hiện ra trò vui, không cần cô nhìn chằm chằm mỗi ngày cũng tự giác đến công viên rèn luyện thân thể cùng với chú Tông.
Hai năm nay chính sách tốt hơn nhiều, buổi sáng và buổi tối sẽ có rất nhiều người cao tuổi đi rèn luyện thân thể ở công viên, có thể nói chuyện phiếm với bạn bè cùng lứa, rất có ích đối với sức khỏe của ông Ôn.
Ít nhất hai năm nay tình hình sức khỏe của ông ấy không hề xấu đi, ngược lại trí nhớ còn tốt hơn so với hai năm trước.
Chú Tông nhíu mày một chút nói: "Nếu cháu không có việc gì thì lại đây một chút, Tư lệnh có một số việc muốn nói với cháu.”
Nhìn vẻ mặt của chú Tông, trong lòng Đồng Tuyết Lục thầm nghĩ không ổn, vội vàng đuổi theo, hỏi: "Chú Tông, không phải là sức khỏe của ông nội Ông có vấn đề gì chứ?”
Chú Tông giật mình, vội vàng xua tay: "Không có không có, tư lệnh chỉ muốn nói cho cháu biết chuyện của nhà họ Trình Sử thôi.”
Hóa ra là gia tộc “Chết tiệt” kia.
Đồng Tuyết Lục thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Từ sau khi Sử Tuấn Dân bị b.ắ.n chết, nhà họ Sử không còn như trước nữa.
Hai năm nay anh hai Sử và Sử Tuấn Quân không làm gì cả, mỗi ngày đều ngồi nhà chờ hai vợ chồng Trình Tú Vân và Sử Tu Năng cho ăn, giống như một đứa trẻ thiểu năng to xác.
Trình Tú Vân vô bất mãn, phải nuôi hai cha con bọn họ thì thôi, còn muốn bà ta làm osin hầu hạ bọn họ, nghe tin tức truyền về nói, hai nhà bọn họ ba ngày lại làm ầm ĩ một lần, năm ngày lại ầm ĩ một lần nữa, quan hệ vô cùng kém.
Về phần hai gia tộc “Chết tiệt” kia, hai bên đã không còn liên minh với nhau từ lâu rồi, bởi vậy cho dù trong lòng bọn họ có hận, hiện tại cũng không khuấy lên được bọt nước gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-571-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-bay-muoi-mot.html.]
Nhưng nhìn vẻ mặt chú Tông nghiêm túc như vậy, không biết Trình Tú Vân lại gây ra chuyện gì.
Đi vào phòng khách, cô lập tức nhìn thấy ông Ôn đang ngồi trên ghế thái sư, trên mặt viết bốn chữ "Đang rất tức giận".
Đồng Tuyết Lục rót một ly nước bưng qua cho ông ấy: "Ông nội Ôn, không đáng vì loại người như vậy mà làm hại sức khỏe mình, ông mau uống một ngụm nước đi, đừng tức giận nữa.”
"Bên ngoài trời nóng như vậy, cháu đừng mải rót nước cho ông, mau tự rót cho mình một ly trước đi."
Ông Ôn nhìn thấy cô, trong lòng lập tức vui vẻ, bây giờ thấy cô dỗ dành mình như con nít, sao ông còn có thể căng mặt ra được.
Đồng Tuyết Lục cười gật đầu, rót cho mình và chú Tông một chén trà làm từ hoa Quế, Quyết Minh Tử và Cẩu Kỷ: "Ông nội Ôn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ông Ôn đặt ly nước lên bàn, hừ một tiếng, nói: "Người phụ nữ kia đã về Kinh Thị.”
Đồng Tuyết Lục ngẩn ra: "Chuyện xảy ra khi nào?”
Ông Ôn: "Ngày hôm qua, ngày hôm qua cả nhà bọn họ đã chuyển về Kinh Thị, nhìn dáng vẻ của bọn họ chắc là dự định trở về Kinh Thị làm ăn.”
Đồng Tuyết Lục: "Sử Tu Năng nghỉ việc rồi ạ? Còn anh họ nhà bác ông ta và Sử Tuấn Quân thì sao, cũng theo về Kinh Thị sao?”
Ông Ôn nhíu mày: "Sử Tu Năng bị đơn vị của ông ta khuyên nghỉ việc, hiệu quả của nhà xưởng không tốt, bối cảnh nhà ông ta không tốt, tất nhiên sẽ trở thành người đầu tiên bị khuyên nghỉ việc, về phần hai cha con kia tạm thời không đi cùng bọn họ tới đây, bọn họ vừa cãi nhau nên đã trở mặt rồi.”
Nói vì cãi nhau đã trở mặt là nói dễ nghe, thật ra là đánh nhau rất tàn nhẫn.
Sử Tu Năng bị đơn vị khuyên nghỉ việc, cũng nhận được một khoản bồi thường, chỉ là không có việc làm, tất cả gánh nặng trong nhà lập tức rơi trên người một mình Trình Tú Vân.
Bởi vì Trình Tú Vân chịu áp lực quá lớn, liên tiếp mắc sai lầm trong công việc, cuối cùng cũng bị đơn vị sa thải.
Người hai nhà không có việc làm miệng ăn núi lỡ, Sử Tuấn Quân biết trong tay Sử Tu Năng có tiền bồi thường, lập tức muốn ông ta lấy tiền ra cho mọi người cùng đi làm ăn, tất nhiên là Trình Tú Vân không chịu.
Hai năm nay Sử Tuấn Quân đã hoàn toàn bị phế, không chỉ không đi tìm việc làm, còn chuyên môn đi trộm gà trộm chó, cái gọi là làm ăn buôn bán đều là lừa gạt quỷ, cậu ta chỉ muốn lấy tiền đi đánh bạc mà thôi.
Vì thế cứ như vậy làm ầm ĩ lên, nghe nói Sử Tu Năng bị đánh gãy một tay, Sử Tuấn Quân quá độc ác, cuối cùng Sử Tu Năng đành phỉa chia một nửa đem tiền bồi thường cho cậu ta, sau đó hai nhà đường ai nấy đi.
"Ông nội Ôn đừng quá lo lắng, với tình huống của nhà họ Sử và nhà họ Trình bọn họ, bọn họ sẽ không khuấy lên được gợn sóng nào đâu."