Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 568: Ly trà xanh thứ năm trăm sáu mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:47:34
Lượt xem: 153
Chờ sau khi cơm nước xong, có thêm Tiêu Uẩn Thi, bốn người rời khỏi chiến trường đi về nhà Khương Đan Hồng, vừa ăn bánh kẹo vừa tâm sự.
Hôm trước Tiêu Uẩn Thi đã đồng ý lời theo đuổi của Phác Kiến Nghĩa, hiện giờ hai người đã xác định quan hệ yêu đương.
Tiêu Uẩn Thi rất biết cố gắng. Mặc dù cô ta lớn tuổi mới đi học, nhưng mà hơn một năm cô ta đã nhảy rất nhiều cấp, hiện giờ đã là học sinh cấp hai rồi.
Đồng Tuyết Lục cầm một miếng bánh đậu đỏ lên cắn một miếng: “Chị Đan Hồng, chị đừng trách em lắm miệng, chị thật sự đã suy nghĩ kỹ chưa? Làm mẹ kế không phải là chuyện dễ dàng đâu.”
Nghe thấy câu nói của Đồng Tuyết Lục, hai người Phương Tĩnh Viện và Tiêu Uẩn Thi đồng loạt gật đầu.
Khóe miệng Khương Đan Hồng nhếch lên: “Trước kia chị đã muốn nói chuyện Tiểu Gia với các em rồi. Thật ra thì Tiểu Gia không phải là con gái ruột của Đặng Hồng, Đặng Hồng chưa từng kết hôn.”
Mấy người Đồng Tuyết Lục đều giật mình: “Chuyện là thế nào?”
“Khi Đặng Hồng còn nhỏ, cha mẹ anh ấy sức khỏe không tốt, được nhà bác car cho tiền và giúp đỡ rất nhiều. Sau khi cha mẹ anh ấy qua đời, nhà bác cả vẫn luôn nuôi nấng anh ấy.”
“Chỉ là người tốt không được báo đáp, anh họ của anh ấy là công nhân khoan giếng, một lần xảy ra chuyện ngoài ý muốn bị chôn dưới giếng. Khi bác trai và bác gái của anh ấy biết tin, hai ông bà già lập tức trúng gió tại chỗ rồi qua đời. Sau khi mẹ ruột của Tiểu Gia làm đám tang xong cũng nhanh chóng tái giá, căn bản không thèm để ý tới cô con gái nhỏ mới một tuổi.”
“Đặng Hồng thương sót Đặng Tiểu Gia không cha không mẹ, nên đã nhận nuôi con bé, nhận con bé dưới danh nghĩa của mình. Hơn nữa anh ấy cũng biết quá khứ của chị, anh ấy nói anh ấy không để ý.”
Nói xong trên gương mặt Khương Đan Hồng hiện lên hai rặng mây hồng, đáy mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng.
Đồng Tuyết Lục vừa nhìn dáng vẻ này của chị ấy là biết tình cảm của chị với Đặng Hồng rất tốt: “Thì ra là như vậy, xem ra giám đốc Đặng là người đàn ông có thể dựa vào.”
Phương Tĩnh Viện và Tiêu Uẩn Thi đồng loạt gật đầu.
Các cô đều biết quá khứ của Khương Đan Hồng, đúng là quá khổ, quá khó khăn. Hiện giờ có thể gặp được người đàn ông có tình có nghĩa như Đặng Hồng, cũng coi như khổ tận cam lai.
Khương Đan Hồng cười gật đầu: “Anh ấy rất tốt. Chị từng nói với anh ấy sau này sẽ không sinh con nữa, anh ấy cũng đồng ý.”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều có ấn tượng tốt hơn về Đặng Hồng.”
Đồng Tuyết Lục nói: “Có người đàn ông nào mà không muốn có con trai chứ. Trong tình huống Đặng Tiểu Gia không phải con gái ruột của giám đốc Đặng mà anh ấy vẫn đồng ý không sinh con, đúng là hiếm thấy.”
Tiêu Uẩn Thi gật đầu: “Đúng thế. Em mừng thay cho chị vì có thể gặp được người đàn ông tốt như vậy.”
Khương Đan Hồng đỏ mặt cười nói: “Các em cũng không cần hâm mộ chị. Đồng chí Ôn và đồng chí Phác đều là người đàn ông có thể tin cậy được, cũng đối xử với các em như châu như báu.”
Mặc dù mồm miệng của Phác Kiến Nghĩa hơi đê tiện, nhưng mà anh ta đối xử với Tiêu Uẩn Thi rất tốt. Hai người đã gặp cha mẹ hai bên, cha mẹ hai bên cũng rất hài lòng về đối phương.
Đồng Tuyết Lục và Ôn Như Quy thì càng không cần phải nói.
Ban đầu khi Ôn Như Quy còn chưa phải là bạn trai của Đồng Tuyết Lục, vì để cho cô có nhà để ở, anh đã tự mình bỏ ra hơn năm ngàn đồng mua một căn nhà.
Bây giờ anh lại vì Đồng Tuyết Lục tới Bắc Đại làm giáo sư khách mời. Mặc dù làm giáo sư khách mời mỗi tháng chỉ cần diễn giảng một hai lần, nhưng mà lượng công việc tăng lên rất nhiều, hơn nữa mồi lần đi đi về về cũng phải mất bảy, tám tiếng.
Nếu không phải yêu một người thật lòng, chẳng ai có thể làm được đến mức này.
Phương Tĩnh Viện nhìn bên này một chút, nhìn bên kia một chút, đột nhiên ý thức được một chuyện – Trong phòng này cũng chỉ có mình cô ấy là chưa có người yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-568-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-sau-muoi-tam.html.]
Trong đầu cô ấy đột nhiên hiện lên hình bóng Tiêu Thừa Bình, trái tim đập nhanh hơn vài nhịp.
Sau khi trở về từ nhà Khương Đan Hồng, cô ấy đã đưa ra quyết định, cảm thấy có lẽ có thể cho Tiêu Thừa Bình một cơ hội.
Ôm ý nghĩ như vậy trở về khu tập thể tổng cục hậu cần.
Phương Tĩnh Viện là người tính tình nôn nóng, trong lòng vừa nảy ra ý nghĩ này, cô ấy lập tức muốn xác định quan hệ ngay.
Vì thế cô ấy đã chạy tới nhà họ Tiêu tìm Tiêu Thừa Bình, nhưng lại được thông báo anh ta đang huấn luyện ở thao trường.
Cô ấy lại vội vàng chạy tới thao trường, quả nhiên trông thấy Tiêu Thừa Bình đang đ.ấ.m bao cát.
Nửa người trên Tiêu Thừa Bình để trần, lộ ra bắp thịt trên người và cánh tay, nhìn qua rất mạnh mẽ.
Nếu như là trước kia, nhất định Phương Tĩnh Viện sẽ cảm thấy anh ta không biết xấu hổ, nhưng mà lúc này tâm thái đã thay đổi, cô ấy lại cảm thấy Tiêu Thừa Bình như vậy tràn đầy sức hút, hơn nữa cho người ta cảm giác rất an toàn.
Cô ấy cắn môi, mặt đỏ tim đập bước về phía anh ta.
Chỉ là không phải ai cũng có thể vào thao trường, nhưng mà đúng lúc bên cạnh bao cát anh ta đang đ.ấ.m có một bức tường thấp.
Phương Tĩnh Viện đi tới chỗ bức tường, đang định nhón chân lên nói chuyện với anh ta, ai ngờ chân phải đột nhiên bị chuột rút.
Cô ấy trượt chân đạp phải bùn đất bên cạnh, chân dính toàn bùn, cô ấy nhíu mày thật chặt, càng khó chịu hơn chính là chân đang bị chuột rút đau đớn.
Đúng lúc này, Tiêu Thừa Bình phát hiện ra cô ấy đang núp sau mặt tường thấp lén lút rình coi mình.
Anh ta lập tức càng dừng sức đ.ấ.m vào bao cát hơn, cố gắng hết sức thể hiện ra mặt đàn ông nhất của mình.
Anh ta có hương vị đàn ông như thế, chác chắn Phương Tĩnh Viện sẽ bị anh ta làm cho mê mẩn mặt đỏ tim đập.
Anh ta len lén nhìn sang, quả nhiên thấy Phương Tĩnh Viện đang đỏ mặt, vì thế càng dùng sức đ.ấ.m đá dữ dội hơn.
Như vậy cũng thôi đi, anh ta còn đá lên cả cái cây dâu tằm bên cạnh.
Trên cây dâu mọc chi chít quả, bị đá một cái như vậy trái cây lập tức thi nhau rơi xuống dưới.
Phương Tĩnh Viện bị chuột rút đau đến mức ngũ quan vặn vẹo, nhưng mà cô ấy lại không dám kêu thành tiếng, bởi vì thực sự quá mắt mặt.
Không kịp đợi cô ấy khỏi chuột rút, trên đầu đột nhiên rơi xuống một trận mưa dâu. Trái cây nện lên đầu cô ấy, nước dâu lập tức b.ắ.n đầy đầu đầy mặt.
“...”
Phương Tĩnh Viện giận dữ đỏ bừng mặt. Vừa rồi cô ấy đúng là bị điên mới cảm thấy Tiêu Thừa Bình là bạn trai tốt!
Vân Chi
Tiêu Thừa Bình vẫn không biết mình đã bỏ lỡ cơ hội trở thành người yêu chính thức, vẫn tiếp tục dùng sức đá cây dâu.
Đàn ông mạnh mẽ uy vũ, vận may sẽ không quá kém. :))
Đảo mắt đã qua hai năm...