Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 526: Ly trà xanh thứ năm trăm hai mươi sáu
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:50:17
Lượt xem: 105
Ánh nắng trời chiều xuyên qua lá cây rơi xuống, Trình Tú Vân đứng dưới bóng cây loang lổ, quần áo nhếch nhác, nhưng lúc này bà ta đã lấy lại được sự bình tĩnh.
Bà ta vuốt phẳng quần áo nhăn nheo: "Thực sự rất thông minh, nhưng cô đừng vội đắc ý, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi."
Nói xong, bà ta xoay người rời đi.
Ánh mặt trời chiếu lên người, Trình Tú Vân nhịn không được run rẩy, lông mày khẽ nhíu lại.
Vừa rồi trong lúc đầu óc hồ đồ, bà ta mới luống cuống chạy tới tìm Đồng Tuyết Lục, cho rằng dựa vào hai ba câu nói của mình sẽ có thể thuyết phục cô.
Đúng là bà ta đã quá khinh địch.
Vân Chi
Lần giáo huấn này đã đánh thức bà ta, hiện giờ hai nhà Sử Trình còn chưa phải đối thủ của nhà họ Ôn, nếu như bọn họ không muốn bị chèn ép cả đời, nhất định cần tìm cách khác để phản kháng.
Nhìn theo bóng lưng yểu điệu của Trình Tú Vân, trong lòng Đồng Tuyết Lục cũng nổi lên cảnh giác.
Bị cô nhục nhã một trận, lại có thể lấy lại bình tĩnh nhanh như vậy, Trình Tú Vân này thật sự là một nhân vật khó chơi.
Không quan tâm bà ta là yêu ma quỷ quái gì, nhất định cô sẽ không để cho bà ta tổn thương Ôn Như Quy và nhà họ Ôn thêm lần nữa.
***
Lúc về đến ký túc xá đã qua giờ ngủ trưa, Đồng Tuyết Lục thu dọn đồ đạc một chút lập tức cùng bạn cùng phòng đi học.
Trên đường đến lớp học, Tưởng Bạch Hủy hỏi: “Tuyết Lục, vừa rồi ai tới tìm cậu thế? Sao giữa trưa rồi còn đến đây tìm người?”
Đồng Tuyết Lục nói: “Là một người hàng xóm trước kia, đến hỏi tôi tài liệu thi đại học.”
Tưởng Bạch Hủy đang định nói thêm gì đó, thì thấy một nam sinh chạy về phía bọn họ, chạy đến trước mặt các cô thì đỏ mặt nhìn Tưởng Bạch Hủy.
"Bạn học Tưởng, tôi nhớ lần trước cậu nói rất muốn đọc sách gốc bản tiếng anh của cuốn “Anna Karenina” mới tái bản gần đây, lúc đi ngang qua tiệm sách Tân Hoa tôi tình cờ nhìn thấy nó nên đã mua về, tặng cậu.”
“Anna Karenina” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Nga Leo Tolstoy. Trong thập kỷ qua, nhiều tác phẩm văn học và nghệ thuật đã bị chỉ trích và ngăn chặn, phải đến giữa cuối thập niên này, mới khôi phục, tiếp tục xuất bản.
Những cuốn sách giống “Anna Karenina” mới được gỡ bỏ lệnh cấm cho in lại gần đây, trong khoảng thời gian này được rất nhiều học sinh trong trường thảo luận, rất nhiều người còn dậy sớm đến tiệm sách Tân Hoa xếp hàng chờ mua sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-526-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-hai-muoi-sau.html.]
Nam sinh này nói đúng lúc nhìn thấy nhất định là nói dối, muốn mua được quyển sách này, chỉ có thể cố ý đến tiệm sách Tân Hoa xếp hàng đợi.
Quả nhiên, nghe được lời nam sinh kia, ánh mắt những người khác trong ký túc xá đều rơi trên người anh ta và Tưởng Bạch Hủy.
Thôi Nhu Nhu còn nhìn Tưởng Bạch Hủy nháy mắt vài cái, nói: “Hôm qua tôi còn nói với Phượng Chi là muốn đi xếp hàng mua sách, Bạch Hủy, bạn học kia tặng sách cho cậu đúng lúc thật, lát nữa có thể cho tôi mượn xem không?”
Mặt Tưởng Bạch Hủy đỏ lên, nhìn nam sinh nói: “Quyển sách quý như vậy tôi không thể nhận, cậu cầm về đi, tôi sẽ tự mình xếp hàng mua.”
Nam sinh lo lắng: “Tôi đã mua rồi, cậu còn muốn đi mua làm gì? Nếu không thì thế này nhé, coi như tôi cho cậu mượn, cậu đọc xong rồi thì trả lại cho tôi, như vậy không cần lãng phí tiền mua nữa.”
Một cuốn sách mất vài nhân dân tệ, trợ cấp của sinh viên đại học một tháng chỉ mười tám đồng, tất nhiên có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.
Tưởng Bạch Hủy suy nghĩ một chút, nhận lấy quyển sách nói: “Vậy thì coi như tôi mượn cậu, cám ơn bạn học Lương.”
Khuôn mặt thanh tú của Lương Thiên Dật đỏ như tôm luộc, lau mồ hôi trên trán nói: “Không cần cảm ơn, vậy tôi, tôi đi trước.”
Nói xong anh ta quay đầu chạy như điên, nhưng chạy chưa tới hai bước, chân đã lảo đảo thiếu chút nữa ngã một cái dáng chó ăn cứt.
Mấy nữ sinh trong ký túc xá thấy thế không nhịn được đều bật cười thành tiếng.
Lương Thiên Dật nghe được tiếng cười, khuôn mặt càng lúc càng đỏ như sắp sửa nhỏ máu, vắt chân lên cổ chạy trốn nhanh như làng khói.
Chờ đối phương chạy xa, Tạ Hiểu Yến dùng khuỷu tay huých Tưởng Bạch Hủy một cái: “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, mau khai thật đi, bạn học Lương là gì của cậu, sao lại tặng sách cho cậu thế?”
Mặt Tưởng Bạch Hủy đỏ như quả táo: “Cậu đừng nói bậy, chúng tôi chỉ là quan hệ bạn học bình thường.”
Thôi Nhu Nhu gia nhập vào đội ngũ, giả vờ nghiêm túc nói: “Quan hệ bạn học bình thường, sao không có nam sinh quan hệ bình thường nào xếp hàng mua sách giúp tôi nhỉ?”
Điền Phượng Chi nhìn thấy đầu Tưởng Bạch Hủy sắp chôn vào trong cổ, vỗ vai Thôi Nhu Nhu một cái: “Cậu kết hôn rồi, nếu có nam sinh nào dám xếp hàng mua sách cho cậu, chắc chắn hai người sẽ xong đời.”
“Ha ha ha….”
Câu nói ấy vừa phát ra, những người khác trong phòng ký túc xá đều không nhịn được bật cười thành tiếng.
Đồng Tuyết Lục nói: “Chúng ta nhanh lên chút, đừng đến trễ.”
Mấy người khác trong phòng ký túc xá nghe thấy vậy, mới ngừng trêu ghẹo, bước nhanh về phía giảng đường.
Tưởng Bạch Hủy thấy thế, khẽ thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nhìn Đồng Tuyết Lục một cái, ôm quyển “Ann Kalenina” trong tay, tim đập thình thịch.