Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 525: Ly trà xanh thứ năm trăm hai mươi lăm
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:49:57
Lượt xem: 136
Lúc này xung quanh bờ hồ không có ai, nơi cô đứng trùng hợp lại ngay sau mấy gốc cây lớn, đã chắn hết tầm mắt bên ngoài.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao vừa rồi Đồng Tuyết Lục dám ra tay.
Có điều lúc bước ra ngoài, cô thấy trên ghế đá có hai bạn học đang ngồi đọc sách.
Cô vội vàng chạy tới, làm ra vẻ sợ hãi: “Bạn học, bên kia có người nhảy hồ, làm phiền các cậu đi cứu người được không?”
Hai nam sinh đều là thanh niên nhiệt huyết, vừa nghe thấy có người nhảy hồ, vội vàng chạy tới.
Bây giờ đã vào mùa hạ, hai người nhanh chóng cởi áo nhảy xuống nước, sau đó kéo Trình Tú Vân lên bờ.
Tuy rằng Trình Tú Vân đã uống vài ngụm nước hồ, nhưng không chết đuối, sau khi lên bờ còn có thể vừa phun nước vừa trừng mắt nhìn Đồng Tuyết Lục.
Hai nam sinh cứu người xong, nhặt quần áo trên mặt đất lên rồi rời đi.
Đồng Tuyết Lục vội vàng nói: “Cảm ơn hai bạn học, có thể cho tôi biết các bạn học lớp nào và tên của các bạn không? Khi về, tôi sẽ viết chuyện này thành bản thảo gửi đến phòng tin tức của trường học, để tuyên truyền tinh thần sẵn sàng giúp đỡ mọi người của hai bạn.”
Vốn dĩ hai nam sinh định nói không cần cảm ơn, nhưng nghe thấy vế sau, không khỏi động lòng.
Nếu được cảm tạ bằng vật chất, chắc chắn bọn họ sẽ từ chối, nhưng chuyện tốt này nếu có thể nhận được khen ngợi, sẽ làm đẹp cho học bạ của bọn họ.
Hai người suy xét một lát, sau đó có chút thẹn thùng, nói họ tên và các tư liệu khác cho Đồng Tuyết Lục.
Trình Tú Vân phun nước xong, nhìn thấy hai nam sinh định đi, vội vàng ngồi dậy kêu lớn: “Hai vị bạn học các cậu đừng...”
Lời còn chưa nói hết, Đồng Tuyết Lục đã quay đầu lại giữ c.h.ặ.t t.a.y bà ta, nhỏ giọng cảnh cáo: “Tôi khuyên bà tốt nhất nên câm miệng, nếu không tôi sẽ nói cho đơn vị bà biết chuyện bà là người đàn bà dâm đãng, ra ngoài ngoại tình.”
Mắt Trình Tú Vân trừng lớn như muốn nứt ra, nhìn cô chằm chằm: “Cô...”
Hai bạn nam nghe thấy tiếng gọi nên quay đầu lại nhìn hai người: “Xin hỏi còn việc gì cần giúp sao?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Không còn, cảm xúc của dì ấy có chút kích động, tôi sẽ khuyên nhủ dì ấy thật tốt, các cậu mau trở về thay quần áo đi.”
Hai bạn nam kia gật đầu, xoay người đi mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-525-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-hai-muoi-lam.html.]
Trình Tú Vân hất tay Đồng Tuyết Lục ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi thật sự quá xem thường cô rồi!”
Trước đó khi Sử Tuấn Dân nhắc nhở bà ta, Đồng Tuyết Lục rất giảo hoạt, bà ta còn không tin.
Bởi vì nếu cô thật sự giảo hoạt, sẽ không mềm lòng buông tha cho người vu khống mình gian lận trong kỳ thi đại học Vương Chí Phong kia.
Nhưng bà ta không ngờ cô gái trẻ tuổi này lại biết diễn kịch như vậy, càng không ngờ cô lại điên cuồng ngang ngược đến thế, vừa gặp đã đánh bà ta, còn ép bà ta ăn phân chó.
Nghĩ đến việc mình đã nuốt phân chó, mặt Trình Tú Vân lần thứ hai tái mét.
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Không phải bà quá coi thường tôi, mà bà tự đánh giá bản thân quá cao, nghĩ rằng tùy tiện khóc hai tiếng là tôi sẽ tin tưởng lời bà nói, là ai cho bà niềm tin đó?”
Nói không chừng trong cuộc sống, ngày thường Trình Tú Vân từng không ít lần dùng thủ đoạn giả vờ ngây thơ để mê hoặc người bên cạnh, cũng không ít lần bởi vậy đã đạt được nhiều lợi ích, cho nên mới khiến cho lòng tin của bà ta trở nên lớn hơn, cảm thấy chỉ cần khóc hai tiếng, là có thể xử lý tất cả mọi người trên thế giới.
Nghe chú Tông nói, năm đó không ít lần Trình Tú Vân dùng loại thủ đoạn này để lừa gạt hàng xóm xung quanh.
Năm đó, hàng xóm phát hiện trên người Ôn Như Quy thường xuyên xuất hiện vết thương, nhưng đều bị diễn xuất của Trình Tú Vân che dấu, mới dẫn đến Ôn Như Quy bị ngược đãi suốt một năm ròng.
Nghĩ đến Ôn Như Quy mới bốn năm tuổi đã bị chính mẹ ruột của mình ngược đãi, cô lập tức cảm thấy vừa rồi đánh còn quá nhẹ.
Chẳng qua bất cứ lúc nào cũng có thể có người đến chỗ này, bởi vậy cô không dám ra tay nữa.
Vân Chi
Trình Tú Vân vuốt tóc ra sau tai, đứng thẳng lưng nhìn Đồng Tuyết Lục: “Xem ra cô rất trung thành với nhà họ Ôn và cả Như Quy, nếu đã vậy, cô càng không nên đối xử với tôi thế này, nếu chuyện tôi ngoại tình truyền ra ngoài, cô cho rằng Như Quy sẽ không bị tổn thương sao?”
Từng gặp qua người vô sỉ, nhưng thực sự chưa từng thấy người nào vô sỉ đến mức này.
Thiếu chút nữa Đồng Tuyết Lục đã bị trình độ vô sỉ của Trình Tú Vân làm cho bật cười: “Vậy bà cứ nói chuyện đó ra ngoài đi, năm ấy nhà họ Ôn buông tha cho các người, thật sự vì lo lắng Như Quy sẽ bị tổn thương, nhưng hiện tại Như Quy đã trưởng thành, bà còn tưởng rằng anh ấy sẽ khổ sở vì người mẹ ruột như bà sao?”
Năm đó nhà họ Ôn buông tha cho hai nhà Sử - Trình, không phải do bọn họ từ bi, mà vì sợ ảnh hưởng lâu dài nên mới đưa ra quyết định đó.
Quả thật, nếu bọn họ có thể vạch trần gian tình của Trình Tú Vân và gian phu, khiến bọn họ bị trừng phạt, đưa bọn họ đi lao động cải tạo, điều này cũng không thay đổi được sự thật, Trình Tú Vân là mẹ ruột của Ôn Như Quy.
Có một người mẹ dâm loàn như vậy, tổn thương ấy là quá lớn đối với Ôn Như Quy, một khi bị truyền ra ngoài, cũng đồng nghĩa với việc từ nay về sau Ôn Như Quy phải sống trong lời đàm tiếu.
Những lời đàm tiếu ấy, bất kể ác ý cười nhạo, hay thiện ý đồng tình, đều sẽ hóa thành lưỡi d.a.o sắc bén, khắc từng nhát d.a.o lên người Ôn Như Quy nhỏ bé.
Huống chi nhà họ Ôn cũng phải giữ mặt mũi, ba Ôn Như Quy bị người ta đội nón xanh lớn như vậy, đối với một trung tá mà nói, cũng là chuyện rất mất mặt.