Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 516: Ly trà xanh thứ năm trăm mười sáu

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:43:09
Lượt xem: 103

Sau khi nghe xong câu chuyện Tạ Hiểu Yến và Tưởng Bạch Hủy nói, trong lòng Đồng Tuyết Lục dâng lên cảm giác cực kỳ quỷ dị.

Giáo sư Ôn trong lời các cô ất thật sự rất giống Ôn Như Quy.

Nhưng mà, nếu người đó đúng là Ôn Như Quy, thì sao đột nhiên anh lại đến trường làm giáo sư?

Quan trọng là hôm trước hai người vừa nói chuyện điện thoại, anh không hề nhắc tới chuyện này.

Đồng Tuyết Lục càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, quyết định đến văn phòng thử xem sao, xem có thể gặp vị giáo sư họ Ôn có diện mạo giống Phan An trong lời đồn kia hay không.

Chỉ là nói thì dễ, thực hành mới thấy không đơn giản, cô hoàn toàn không biết văn phòng của giáo sư Ôn ở đâu, nếu bất chấp chạy đến khoa vật lý tìm người, thì quá gây chú ý.

Đồng Tuyết Lục đi dạo một vòng quanh trường cũng không thu hoạch được gì, đang định quay về tiếp tục đọc sách, thì trông thấy trước mặt có một đám nữ sinh khoa ngoại ngữ đi tới.

Trong đó nữ sinh đi giữa đám người là bắt mắt nhất, trên người mặc một bộ váy trắng, góc váy bay bay, tóc của cô ta không chải thành b.í.m giống như phần lớn nữ sinh thời đại này, mà thả tùy ý rơi trên vai, nhưng tuyệt đối không hề có vẻ lộn xộn chút nào.

Đồng Tuyết Lục nhận ra nữ sinh đó, thời đại này không có khái niệm hoa khôi trường, nếu có thì chính là nữ sinh này, cô ta tên là Tiền Thái Hân, học khoa tiếng Pháp.

Ánh mắt Tiền Thái Hân cũng rơi trên người Đồng Tuyết Lục, đôi mắt trong veo như nước quan sát cô.

Tuy rằng Đồng Tuyết Lục đã từng gặp cô ta vài lần, nhưng hai người không mấy thân quen, không ngờ khi đi ngang qua bên cạnh cô, Tiền Thái Hân bất ngờ ngừng lại.

“Xin chào bạn học Đồng, tôi tên là Tiền Thái Hân.”

Đồng Tuyết Lục có chút giật mình, lập tức chào hỏi: "Xin chào, bạn học Tiền.”

Đôi môi đỏ mọng của Tiền Thái Hân khẽ nhếch lên: “Sau này chúng ta chính là bạn cùng lớp rồi.”

Đồng Tuyết Lục lại ngẩn ra, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: "Bạn học Tiền định chuyển khoa à?”

Tiền Thái Hân gật đầu, vươn một bàn tay trắng nõn ra: "Tôi vừa làm thủ tục xong, sau này tôi cũng là sinh viên khoa tiếng Anh, xin chỉ bảo nhiều hơn.”

Đồng Tuyết Lục bắt tay cô ta: “Chào mừng cậu.”

Sau khi chào hỏi xong, Tiền Thái Hân mỉm cười rời đi, Đồng Tuyết Lục ở phía sau vẫn có thể nghe được cuộc đối thoại của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-516-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-muoi-sau.html.]

“Hân Hân, tại sao cậu lại chuyển khoa thế?”

“Đúng vậy, nước ta có quan hệ ngoại giao với Pháp, cha mẹ cậu lại là đại sứ ở Pháp, cậu học tiếng Pháp không phải tốt hơn sao?”

Tiền Thái Hân: “Cá nhân tôi rất thích tiếng Pháp, tôi cũng muốn học thật giỏi tiếng Pháp, hy vọng sau này tôi có thể làm đại sứ ở Pháp giống như cha mình, nhưng gần đây tôi phát hiện ra bản thân đã dần dần mất hứng thú với tiếng Pháp, làm thế nào cũng không học vào đầu được, đấu tranh một thời gian dài không còn cách nào đành phải chuyển sang khoa khác.”

“Thì ra là như vậy, đúng là quá đáng tiếc, phát âm tiếng Pháp của cậu chuẩn như vậy, vốn dĩ tôi còn muốn noi gương cậu, học tập thật tốt.”

“Tôi cũng vậy, tiếng Anh và tiếng Pháp là hai loại ngôn ngữ hoàn toàn khác nhau, vậy mà cậu dám bắt đầu lại từ đầu, khiến tôi thực sự rất ngưỡng mộ.”

Tiền Thái Hân: “Mặc dù tôi chuyển sang khoa tiếng Anh, nhưng chúng ta vẫn sống cùng phòng ký túc xá với nhau mà, sau này nếu các cậu có bất cứ điều gì không hiểu, cứ việc hỏi tôi.”

Bọn họ dần đi xa, Đồng Tuyết Lục không còn nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn họ nữa, nhưng mà cô cảm thấy trong lời Tiền Thái Hân nói, không có câu nào là thật.

Vân Chi

Cuối năm 1978, nhà nước sẽ khôi phục quan hệ ngoại giao với Mĩ, đến thời điểm đó tiếng Anh sẽ được dùng phổ biến rộng rãi, ngược lại tiếng Pháp chỉ thuộc về loại ngôn ngữ nhỏ ít người dùng.

Trong giai đoạn này, rất nhiều sinh viên tiếng Pháp sau khi tốt nghiệp đã được gửi đến châu Phi viện trợ nước ngoài, cống hiến tuổi trẻ quý báu và những năm tươi đẹp nhất của bọn họ trên vùng đất châu Phi.

Tiền Thái Hân đột ngột chuyển sang khoa tiếng Anh, chắc là do người trong nhà đã nghe được tin tức gì đó, suy đoán ra được tương lai học tiếng Anh sẽ hữu dụng hơn, cho nên mới để Tiền Thái Hân chuyển khoa.

Chỉ là không biết vì lý do gì mà Tiền Thái Hân không nói thật với mọi người.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, dù sao việc này cũng không phải là chuyện của cô.

Sau khi trở về ký túc xá Đồng Tuyết Lục tiếp tục học tập, đi học cùng mọi người trong phòng ký túc xá.

Đợi đến tối, lúc cô vừa rửa mặt xong đang định đi ngủ, đột nhiên có một nữ sinh ở phòng ký túc xá khác tới tìm cô: “Bạn đồng Đồng, dưới lầu có một người đến tìm tự xưng là anh trai cậu.”

Anh trai?

Đồng Tuyết Lục nghe vậy thì nhướng mày, cô làm gì có anh trai?

Người trong ký túc xá cũng tò mò: “Tuyết Lục, cậu cũng có anh trai đang học ở Kinh Đại à? Sao trước đây chưa từng nghe thấy cậu nhắc đến?”

Trong lòng Đồng Tuyết Lục đã đoán ra được vài phần, cô nhếch môi cười nói: “Là thân thích ở xa, khoảng thời gian gần đây tôi mới biết được đối phương cũng thi đậu Kinh Đại, để em xuống xem một chút.”

Mọi người nghe được lời giải thích của cô, lập tức không còn hứng thú, cúi đầu tiếp tục tranh thủ từng giây từng phút để học tập.

Loading...