Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 515: Ly trà xanh thứ năm trăm mười lăm

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:42:19
Lượt xem: 149

Tất cả mọi người trong phòng ký túc xá kế bên đều không hài lòng với chuyện Cao Mẫn chuyển đến, nhưng lãnh đạo đã sắp xếp, bọn họ cũng không dám phản kháng, chỉ có thể cô lập Cao Mẫn.

Vốn dĩ Cao Mẫn định tạo quan hệ tốt với bạn cùng phòng mới, không ngờ bọn họ lại như vậy, khiến cô ta càng cảm thấy trên đời này chỉ có Sử Tuấn Dân đối xử tốt với cô ta.

Trái ngược với Cao Mẫn, Tưởng Bạch Hủy vui vẻ đến mức mặt đỏ lên.

“Tuyết Lục, quá tốt rồi, cuối cùng tôi cũng được ở cùng một phòng ký túc xá với cậu, giấc mơ của tôi trở thành sự thật rồi.”

Đồng Tuyết Lục nhìn vẻ mặt cười ngây ngô của cô ấy, khóe miệng nhếch lên.

Đuổi nhân vật nguy hiểm tiềm tàng Cao Mẫn ra ngoài, sau này cô không cần phải lo lắng mỗi ngày nữa.

Tạ Hiểu Yến tò mò hỏi: “Đúng rồi Tuyết Lục, cậu có người yêu từ khi nào thế, sao trước đây chưa từng nghe cậu nhắc tới?”

Đồng Tuyết Lục: “Tôi với bạn trai đã đính hôn gần một năm rồi.”

Đính hôn rồi!

Mấy người trong ký túc xá nghe thấy tin tức này đều khiếp sợ, nhao nhao hỏi bạn trai của cô làm nghề gì, vẻ ngoài thế nào.

Đồng Tuyết Lục cũng không giấu diếm, đem những gì có thể nói đều nói hết, nhưng bối cảnh nhà Ôn Như Quy thì cô không nói.

Vài ngày sau, một vị giáo sư khách mời trẻ tuổi được mời tới trường học.

Nghe nói giáo sư kia không chỉ trẻ tuổi, phong độ, ngoại hình như Phan An, còn có kiến thức sâu rộng, học sinh từng nghe qua bài diễn thuyết của anh, bất kể nam nữ đều bị chinh phục.

Đặc biệt là các cô gái, tất cả đều lén lút hỏi thăm giáo sư đã kết hôn hay có người yêu chưa.

Cả trường đều xôn xao, nhiều thế hệ sinh viên trong trường đều thảo luận về vấn đề này. 

Tạ Hiểu Yến mang vẻ mặt tiếc nuối nói: “Nghe nói giáo sư khách mời kia vô cùng anh tuấn, đáng tiếc khoa chúng ta không có môn vật lý, nếu không nhất định tôi sẽ bá chiếm vị trí bàn đầu.”

Tưởng Bạch Hủy cũng vô cùng tiếc nuối: “Đúng vậy, tôi nghe các bạn học ở khoa khác nói giáo sư Ôn còn chưa kết hôn, trời ạ, hôm đó tôi đứng ngoài cửa sổ nhìn thấy ấy một cái, thật sự quá đẹp trai.”

Giáo sư Ôn?

Vốn dĩ Đồng Tuyết Lục không có hứng thú với chuyện kiểu này, nhưng nghe thấy ba chữ giáo sư Ôn, cô không khỏi ngẩng đầu lên: “Giáo sư Ôn mà hai người nói đến trường làm gì?”

Tạ Hiểu Yến: “Sao cậu không biết gì hết vậy? Giáo sư Ôn là giáo sư khách mời mà gần đây trường chúng ta mời về,  một tháng tới sẽ diễn thuyết cho sinh viên khoa vật lý.”

“Diễn thuyết là chuyện nhỏ, mấu chốt là thầy ấy vừa trẻ vừa đẹp trai, ngay cả giọng nói cũng rất êm tai.”

Tưởng Bạch Hủy hung hăng gật đầu: “Nghe nói từ nhỏ thầy ấy đã là một thiên tài, chưa tới mười hai tuổi đã thi đậu Thanh Đại, hiện giờ còn chưa tới ba mươi tuổi, đã đạt đến trình độ giáo sư.”

Đồng Tuyết Lục càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, lý lịch này sao giống Ôn Như Quy vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-515-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-muoi-lam.html.]

Lúc này Ôn Như Quy vừa ra khỏi phòng học, sau đó bị một nam sinh ngăn lại.

"Em họ Ôn, cậu còn nhớ tôi không?”

Ôn Như Quy quan sát người trước mắt một cái, mặt không chút thay đổi nói: “Sử Tuấn Dân, cậu vẫn giống lúc nhỏ, vẫn xấu xí như vậy, đương nhiên là tôi nhớ rõ rồi.”

"Hơn nữa cậu và tôi không phải họ hàng, vui lòng không gọi tôi là em họ, điều này sẽ làm cho tôi cảm thấy ghê tởm.”

“......”

Sử Tuấn Dân bị nghẹn một cái, tức giận đến mức đỏ cả mặt.

Ngoài tức giận ra, trong lòng anh ta còn có cảm giác khiếp sợ và xa lạ nói không nên lời.

Tính cách Ôn Như Quy khác biệt rất nhiều so với hồi nhỏ.

Ôn Như Quy lúc nhỏ vừa thẹn thùng vừa nhút nhát, cho dù bị các anh em họ của anh ta đánh cũng không dám tố cáo với người lớn, không ngời hiện tại đối phương đã trở thành người sắc bén, nói chuyện cay nghiệp như vậy.

Sử Tuấn Dân lấy lại tinh thần, nhếch môi nói: “Em họ Ôn, nhà họ Ôn các người bây giờ tỏa sáng rực rỡ, còn nhà họ Sử chúng tôi, nhờ các người ban tặng, đã phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng hơn mười năm qua, chẳng lẽ các người không cảm thấy có lỗi với chúng tôi sao?”

Ôn Như Quy: “Người thông đồng cùng phụ nữ có chồng không phải người nhà họ Ôn chúng tôi, vì sao nhà họ Sử các cậu lại biến thành như vậy, chẳng lẽ trong lòng cậu không tự biết à?”

Vân Chi

Sử Tuấn Dân cười quỷ dị: “Chẳng lẽ cậu không sợ tôi công bố chuyện này ra ngoài sao? Chỉ cần tôi nói ra, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết cậu có một người mẹ ngoại tình, làm giày rách, đến lúc đó cậu sẽ thân bại danh liệt!”

Ôn Như Quy lạnh lùng nhìn anh ta: “Đám người bẩn thỉu không mặt mũi như các cậu còn không sợ thì tôi sợ cái gì, có điều..."

Nói đến đây, đột nhiên anh tiến thêm một bước về phía trước, giơ tay bóp cổ đối phương: “Tôi khuyên cậu, tốt nhất không nên quấy rầy vị hôn thê của tôi nữa, nếu không tôi sẽ đóng đinh cậu lên cột sỉ nhục, khiến cậu hối hận vì đã sinh ra trên đời này!”

Sử Tuấn Dân bị bóp cổ bất ngờ, hô hấp lập tức trở nên khó khăn, mặt đỏ bừng.

Giơ tay phản kháng theo bản năng, muốn kéo tay Ôn Như Quy ra, không ngờ sức lực Ôn Như Quy rất lớn, anh ta đã dùng cả hai tay, vẫn không kéo nổi một tay của anh.

Nghênh đón đôi mắt lạnh như băng của Ôn Như Quy, trái tim anh ta run lên, sợ tới mức ngay cả kêu cứu cũng quên mất.

Ngay khi Sử Tuấn Dân cảm thấy mình sắp hít thở không thông, Ôn Như Quy mới buông cổ anh ta ra, bỏ lại một câu: "Nhớ kỹ lời nói của tôi!"Sau đó lạnh lùng rời đi.

Sử Tuấn Dân vuốt ve cổ họng đau đớn, ánh mắt như tôi độc.

Nhưng chẳng bao lâu anh ta đã hoảng sợ.

Bởi vì Trình Chí Nghiệp bị điều tra ra việc giả danh, thay thế kết quả thi đại học.

Nhà họ Trình sắp xong đời rồi.

 

Loading...