Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 482: Ly trà xanh thứ bốn trăm tám mươi hai

Cập nhật lúc: 2024-11-10 12:16:30
Lượt xem: 104

Mới sáng sớm mùng một Tết, Ôn Như Quy đã mang theo đồ ăn nhẹ và thịt lợn đến tận cửa.

Năm ngoái, mỗi lần nhìn thấy Ôn Như Quy, tư lệnh Tiêu đều nghĩ thằng nhóc thối này muốn cướp bông cải trắng nhà mình, dù nhìn thế nào cũng không vừa mắt.

Trải qua một năm, ông đã dần dần công nhận “Con heo” Ôn Như Quy này rồi.

Tiệc đính hôn cũng đã tổ chức, không bằng lòng còn có thể làm gì?

Tư lệnh Tiêu nhìn Ôn Như Quy vô cùng không thuận mắt, nhưng ngược lại với ông ấy, hai anh em Đồng Gia Tín và Tiêu Miên Miên lại rất thích anh rể tương lai Ôn Như Quy này.

Tròng mắt Đồng Gia Tín xoay tròn, đột nhiên chắp tay cúi đầu nói với Ôn Như Quy: “Anh rể, chúc anh ăn tết vui vẻ, sức khỏe dồi dào vạn sự như ý.”

Anh rể!!!

Nghe thấy cách xưng hô này, thiếu chút nữa trái tim Ôn Như Quy đã đập thình thịch.

Tư lệnh Tiêu ở bên cạnh nhíu mày: “Cháu gọi lung tung cái gì vậy, chị gái cháu còn chưa kết hôn đâu?”

Đồng Gia Tín gãi gãi mũi nói: “Nhưng chị với anh rể đã đính hôn, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ kết hôn thôi.”

Dù sao tiếng anh rể này sớm muộn gì cũng phải gọi, gọi muộn không bằng gọi sớm, nói không chừng anh rể sẽ cho cậu ta một bao tiền mừng tuổi thật dày.

Ôn Như Quy nghe thấy từng tiếng anh rể từ miệng Đồng Gia Tín, trong lòng đã nở hoa rồi, anh lấy ra ba bao tiền mừng tuổi bọc bằng giấy đỏ từ trong túi áo: “Đây, cái này là cho ba em, sang năm mới phải học tập thật tốt nhé.”

“Cảm ơn anh rể!”

Đồng Gia Tín cầm lấy tiền mừng tuổi, gọi càng chân tình thật ý jpwm.

Tiêu Miên Miên thấy hai người anh trai đều kêu gọi như vậy, cũng ngẩng đầu lên ngọt ngào nói: “Cám ơn anh rể.”

Ôn Như Quy: (*^▽^*)

Tư lệnh Tiêu: “.....”

Sau khi nhận tiền mừng tuổi, Đồng Gia Tín cảm thấy nếu bây giờ cậu ta bỏ chạy như vậy, thì có chút không phúc hậu, vì thế cậu ta quyết định ở lại cùng anh rể tương lai đối mặt với ông nội.

“Anh rể, anh có biết Bánh Trung Thu xảo quyệt đến mức nào không? Khi chỉ mới hai tháng tuổi nó đã giả vờ bị thương để được chị gái ôm ấp.”

Tiêu Miên Miên ở bên cạnh gật đầu phụ họa: “Bánh Trung Thu rất xấu tính, nó bị em giẫm một cái vào chân, sau đó lập tức giả vờ đi khập khiết, chị thấy nó đáng thương, đã làm cho nó rất nhiều bánh quy nhỏ.”

Vân Chi

Mi mắt Ôn Như Quy khẽ run lên: “Đúng là có chút xảo quyệt.”

Đồng Gia Tín: “Không phải, anh rể...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-482-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-tam-muoi-hai.html.]

Nhưng cậu ta còn chưa nói hết câu, đã bị tư lệnh Tiêu cắt lời: “Các cháu, theo ông qua nhà họ Ngụy chúc tết.”

Ông ấy thật sự không nghe nổi nữa rồi, từng tiếng anh rể, nghe nhiều khiến n.g.ự.c ông buồn bực muốn chết.

Ánh mắt Đồng Gia Tín sáng lên: “Được, cháu muốn đi chúc tết.”

Chúc tết nghĩa là có tiền mừng tuổi, kêu cậu ta dập đầu cậu ta cũng sẵn lòng.

Tiêu Miên Miên cũng biết tiền mừng tuổi là gì, vội vàng nắm tay ông nội cùng qua nhà họ Ngụy.

Ba ông cháu vừa đi, phòng khách lập tức trở nên yên tĩnh.

Trong lòng Ôn Như Quy âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đứng dậy đi về phía phòng bếp.

Lúc này, Đồng Tuyết Lục đang làm tương thịt bò ngũ vị hương.

Cô lấy thịt bò đã ướp được hai ngày ra khỏi vại sứ, rửa lại bằng nước sạch rồi cho vào nước sôi, đun trong vài phút, đợi m.á.u bẩn nổi lên hết thì vớt ra ngoài, cho vào nồi nước lạnh.

Sau đó bỏ gói gia vị vào nồi, đun sôi trên lửa lớn, đợi nước dùng chuyển sang màu nâu đỏ thì đổi thành lửa nhỏ để hầm từ từ.

Đun nhỏ lửa khoảng hơn hai tiếng, đợi đến khi thịt bò được nấu mềm, thì vớt thịt bò ra khỏi nồi để nguội.

Ôn Như Quy đi vào nói: “Có việc gì cần anh giúp một tay không?”

Đồng Tuyết Lục ngẩng đầu nhìn anh một cái: “Không phải ông nội muốn nói chuyện với anh à? Sao anh lại xuống đây?”

Đôi mắt đen dịu dàng như nước của Ôn Như Quy nhìn cô: “Ông nội dẫn mấy đứa Gia Tín qua nhà họ Ngụy bên cạnh chúc tết rồi, cho nên anh xuống đây.”

Đồng Tuyết Lục cười nói: “Ông nội có nói gì khó nghe không?”

Ôn Như Quy lắc đầu: “Không.”

Tư lệnh Tiêu là người lớn trong nhà, cho dù đối phương có nói gì, anh đều chăm chú lắng nghe.

Đồng Tuyết Lục cũng không lo lắng bọn họ sẽ cãi nhau, tính cách Ôn Như Quy quá tốt, dù ở cùng ai cũng không thể cãi nhau được, nếu đổi thành ông Ôn còn có khả năng ấy.

Thấy anh một lòng muốn giúp đỡ, Đồng Tuyết Lục liền đưa d.a.o cho anh, nói: “Vậy anh thái thịt thành miếng rồi bày lên dĩa giúp em đi.”

Ôn Như Quy "Ừ" một tiếng, động tác nhanh nhẹn nhận lấy con dao, thuần thục thái thịt thành miếng bày ra dĩa.

Đúng lúc này, có tiếng gọi từ bên ngoài truyền đến, Đồng Tuyết Lục vội vàng chạy ra ngoài.

Hóa ra là hai người Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu tới tặng quà cho cô.

Loading...