Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 467: Ly trà xanh thứ bốn trăm sáu mươi bảy
Cập nhật lúc: 2024-11-10 11:42:02
Lượt xem: 204
Người bình thường giữ vị trí là vì sợ không có đường lui, hoặc là muốn sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp tục trở lại công việc này.
Nhưng mà cô thì hiểu rõ tiệm cơm quốc doanh không có tương lai. Bắt đầu từ sang năm tiệm cơm quốc doanh sẽ dần dần xuống dốc, cuối cùng biến mất dưới sự chấn động của nền kinh tế tự do, trở thành nét đặc sắc của thời đại cũ.
Nếu cô đã không có ý định trở lại tiệm cơm quốc doanh, vậy thì việc gì phải giữ khư khư chiếm hố không ị phân chứ?
Chi bằng nhường lại vị trí ngay lúc này, còn có thể tích lũy chút ấn tượng tốt và vài mối quan hệ.
Vân Chi
Mọi người thấy cô đã quyết chí, trong lòng vừa cảm thấy cô rất ngu ngốc, vừa rục rịch muốn chiếm đoạt vị trí của cô.
Không lâu sau, lãnh đạo nhanh chóng tới cửa.
Sau khi mở màn xong, Đồng Tuyết Lục nói với trưởng phòng Lâm chuyện cô sẽ tham gia thi vào đại học và xin từ chức giám đốc.
Trưởng phòng Lâm nghe xong lời cô nói, cũng cảm thấy khiếp sợ y hệt mọi người: “Cô đã nghĩ kỹ rồi chứ giám đốc Đồng?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Đúng thế, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, lát nữa đơn từ chức của tôi sẽ được đưa tới.”
“Nếu giám đốc Đồng đã suy nghĩ kỹ rồi, vậy thì tôi cũng không khuyên nhủ thêm nữa, tiền bồi thường từ chức tôi sẽ đưa cho cô sau.”
Trưởng phòng Lâm không níu giữ hay khuyên nhủ gì, bởi vì Đồng Tuyết Lục từ chức, ông ta sẽ có thể sắp xếp người của mình vào làm giám đốc tiệm cơm Đông Phong.
Đồng Tuyết Lục gật đầu, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.
Vị trí giám đốc tiệm cơm không thể mua bán hay chuyển nhượng cho những người khác như vị trí nhân viên phục vụ, nhất là vị trí giám đốc của tiệm cơm cấp một, phải do người của bên phòng ngoại thương đề cử mới được.
Nhưng mà cô từ bỏ vị trí này, sẽ có thể nhận được bồi thường tương ứng.
Biết tin Đồng Tuyết Lục muốn tham gia thi đại học và từ chức giám đốc, thư ký Trác cũng cảm thán một hồi.
***
Sau khi trở lại tiệm cơm, Đồng Tuyết Lục cũng nói với mấy người trong tiệm về quyết định của mình, mọi người cũng cưc kỳ khiếp sợ.
Sau khi khiếp sợ qua đi, mọi người lại cảm thấy có chút uể oải.
Quách Xuân Ngọc: “Không biết phòng ngoại thương sẽ phái ai tới làm giám đốc. Nếu không phải do trình độ văn hóa của tôi thấp, chắc chắn tôi cũng sẽ tham gia thi đại học với mọi người!”
Ngoại trừ Đồng Tuyết Lục muốn tham gia thi đại học ra, Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu cũng có quyết định giống vậy, còn Tiểu Điền thì đang do dự.
Đầu bếp Lôi gật đầu: “Còn không phải sao, đáng tiếc tôi cũng chỉ là một ông già thô thiển, cả đời sợ nhất là đi học.”
Đầu bếp Mạnh ngồi bên cạnh không lên tiếng, nhưng trong lòng cũng có bảy tám phần nghĩ thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-467-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-sau-muoi-bay.html.]
Trước kia ông ta không hợp với Lưu Đông Xương, vất vả lắm mới gặp được giám đốc tốt như Đồng Tuyết Lục, không ngờ đột nhiên cô lại từ chức.
Nếu sau này có người khó ở chung tới, vậy thì cuộc sống lại không được trôi qua trong dễ chịu rồi.
Hai người Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu rất cảm kích Đồng Tuyết Lục đã khích lệ hai người bọn họ học tập.
Quả nhiên cơ hội chỉ dành cho người có chuẩn bị!
Ngày hôm sau Đồng Tuyết Lục đã nộp đơn từ chức lên trên. Chưa tới ba ngày, bên phía phòng ngoại thương đã có sắp xếp.
Người tới thay thế cô họ Mạc, trước kia từng làm trợ lý ở phòng ngoại thương, nghe nói là cháu ruột của trưởng phòng Lâm.
Đồng Tuyết Lục bàn giao cho đối phương trong vòng hai ngày, sau khi nhận được tiền bồi thường thì chính thức rời khỏi khỏi tiệm cơm Đông Phong.
Lúc cô rời đi, đám người Mạnh Thanh Thanh góp tiền tặng cô một món quà. Mặc dù món quà đó không phải thứ gì quý giá, nhưng vẫn khiến Đồng Tuyết Lục cảm thấy ấm áp.
Cô tặng mọi người mấy thứ đồ ăn vặt đã làm từ trước, nhắn bọn họ sau này rảnh rỗi có thể tới tìm mình.
Đồng Tuyết Lục xin từ chức vụ giám đốc, người vui nhất chính là Tiêu Miên Miên.
Trước kia cô bé bị gửi sang bên nhà họ Ngụy, bây giờ Đồng Tuyết Lục không phải đi làm nữa, cô bé giống như cái đuôi nhỏ, có thể ngày ngày đi theo sau m.ô.n.g chị gái.
Tháng chín hoa quế thơm hương, hoa quế trong sân thi nhau đua nở.
Nhân lúc rảnh rỗi, Đồng Tuyết Lục định hái hoa quế xuống làm thành rượu hoa quế.
Muốn làm rượu hoa quế phải dùng hoa quế mới nở, sau khi cẩn thận chọn lựa, hoa quế hái xuống được đặt nơi bóng râm thoáng gió phơi khô trong một ngày, sau đó chuẩn bị một cái hũ không nước không dầu.
Sau khi bỏ hoa quế vào thì rót một chai rượu trắng và một ít đường phèn với cẩu kỷ, tiếp theo là bịt thật kín và cất ở nơi râm mát.
Chờ thêm hai ba tháng nữa là có thể uống được rượu hoa quế thơm nồng.
Trước đó Đồng Tuyết Lục muốn phẫu thuật triệt sản cho Bánh Trung Thu, nhưng vì mọi người cầu xin cho nó nhiều quá, nên mới có thể tạm thời giữ được hai quả trứng nhỏ của nó.
Mấy hôm trước nhà họ Ngụy đã liên lạc được với một nhà khác có nuôi chó, muốn cho Bánh Trung Thu đi phối giống, làm chó bố.
Hôm nay sau khi làm xong việc nhà, cô chuẩn bị tắm cho Bánh Trung Thu, muốn để nó trở thành chú rể chó thật sạch sẽ.
Bánh Trung Thu rất thích tắm, vừa nghe thấy Đồng Tuyết Lục nói tắm cho nó, đã vẫy đuôi sắp xoắn hết lại.
Tiêu Miên Miên cũng tới giúp, hai bộ móng vuốt mập xoa tới xoa lui trên người Bánh Trung Thu.
Bây giờ thân hình Bánh Trung Thu đã càng ngày càng to lớn, đứng lên còn cao hơn cả Tiêu Miên Miên. Mặc dù toàn thân nó đều là lông trắng, nhưng mà nhìn qua rất hung dữ.
Có điều nó lại rất hiền lành với người nhà, lúc này đang bị Tiêu Miên Miên kéo đau đớn cũng không rên tiếng nào, khôn ngoan đứng yên bất động.