Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 464: Ly trà xanh thứ bốn trăm sáu mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-10 10:05:59
Lượt xem: 147
Nhìn dáng vẻ hả hê của chú ấy, ông Ôn nghiến răng nghiến lợi, có điều vì món ăn ngon lâu dài, ông đành phải thoả hiệp: “Được rồi, vậy ông sẽ tạm thời ăn kiêng.”
Mọi người đều nói người càng lớn tuổi càng giống trẻ con, Đồng Tuyết Lục cảm thấy ông Ôn càng ngày càng giống một đứa trẻ vậy.
Ông Ôn uống xong thuốc thì nhanh chóng đi ngủ.
Đợi ông ấy ngủ rồi, Đồng Tuyết Lục nhỏ giọng nói với chú Tông: “Chú Tông, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện, cháu có chút chuyện muốn hỏi chú.”
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, Chú Tông có chút giật mình, gật đầu đáp: “Được.”
Hai người ra vườn hoa nhỏ bên ngoài.
Ánh nắng rực rỡ xuyên qua tán cây rọi xuống, bóng lá lốm đốm loang lổ, ong mật vất vả bay tới bay lui trên bụi hoa bên cạnh.
Đồng Tuyết Lục ngồi xuống ghế dài nói: “Chú Tông, thật ra cháu muốn hỏi thăm chú một chút về chuyện mẹ của Như Quy, không biết có tiện hay không?”
Chú Tông không ngờ cô sẽ hỏi vấn đề này, đôi môi khô khốc mím lại nói: Có thể, cháu muốn biết chuyện gì?”
Đồng Tuyết Lục: “Năm đó, tại sao bà ấy lại ly hôn với cha của Như Quy?”
“Việc này nói ra thì rất dài, năm đó cha của Như Quy và người phụ nữ đó là tự do yêu đương rồi kết hôn, ban đầu tình cảm của hai người rất tốt, sau đó cha của Như Quy bị điều đến quân khu Tân Cương, người phụ nữ đó ghét bỏ điều kiện bên đó vất vả không muốn đi cùng, bởi vậy tự mình dẫn theo Như Quy quay về Kinh Thị.”
“Ai ngờ người phụ nữ đó hoàn toàn không biết xấu hổ, không những trộn lẫn cùng một chỗ với bạn đại học của cô ta, còn ngược đãi Như Quy, giữa mùa đông giá rét bắt Như Quy quỳ trên tảng băng, mùa hè thì bắt nó quỳ trên mảnh thủy tinh vỡ, hổ dữ không ăn thịt con, ngay cả súc vật cô ta cũng không bằng!”
Nói đến đây, chú Tông tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng, gân xanh trên trán lồi ra.
Mẹ nó, rất muốn đấm!
Trước khi nghe chú Tông nói ra, Đồng Tuyết Lục cho rằng chắc hẳn là chuyện yêu hận tình thù của thế hệ trước, cô không ngờ vậy mà người phụ nữ đó còn ngược đãi Ôn Như Quy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-464-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-sau-muoi-tu.html.]
Nếu lúc này người phụ nữ đó ở trước mặt cô, cô sẽ khiến cho bà ta răng rơi đầy đất!
Một ngọn lửa giận bùng lên trong n.g.ự.c Đồng Tuyết Lục, cô chưa từng muốn g.i.ế.c c.h.ế.t ai đó như khoảnh khắc này: “Ông nội Ôn có biết việc này không?”
Chú Tông: “Lúc ấy Tư lệnh đang ở Tây Bắc, ai ngờ người phụ nữ đó lại ngược đãi chính con ruột của mình như thế? Đợi đến lúc phát hiện, Như Quy nó...”
Vân Chi
“Sau đó một lần cha của Như Quy quay về, cuối cùng cũng phát hiện chuyện xấu xa do người phụ nữ đó làm, còn phát hiện ra bà ta ngược đãi Như Quy, cậu ấy tức giận đến mức rút s.ú.n.g ngay tại chỗ, nhắm thẳng vào đôi nam nữ chó má đó, chỉ có điều bởi vì người phụ nữ đó che chở, s.ú.n.g b.ắ.n lệch, chỉ b.ắ.n trúng cánh tay của gã đàn ông kia, sau đó bọn họ ly hôn.”
Mặc dù nhà họ Ôn có quyền thế, nhưng bối cảnh của đôi nam nữ chó má kia cũng không kém, nhà họ Ôn không có khả năng im hơi lặng tiếng g.i.ế.c c.h.ế.t được bọn họ.
Đương nhiên cuối cùng, hai nhà của đôi nam nữ chó má kia vẫn bị nhà họ Ôn kéo xuống nước, phải rời khỏi trung tâm quyền lực ở Kinh Thị, lui đến Tân Thị làm lại từ đầu.
Hai mươi năm qua bởi vì đả kích của nhà họ Ôn, hai nhà mới không có con cháu nổi bật, quyền thế không thể quay về như trước kia.
Đồng Tuyết Lục vẫn rất giận dữ như trước, cô siết chặt nắm tay, hai gò má đỏ bừng vì tức giận.
Thấy dáng vẻ này của cô, ngược lại chú Tông còn động viên: “Chuyện trước kia đều đã qua rồi, cháu cũng đừng đặt trong lòng, đôi nam nữ chó má đó đã có Tư Lệnh theo dõi, bọn họ không quay về được đâu.”
Đồng Tuyết Lục cười gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ không thể cho qua việc này như thế được.
Nếu cải cách không mở cửa, đôi nam nữ chó má đó thực sự không thể về được, nhưng sau này cải cách mở ra, chỉ cần không đi theo con đường chính trị, bọn họ hoàn toàn có thể quay về Kinh Thị bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến trong sách, chắc hẳn mẹ của Ôn Như Quy đã quay về Kinh Thị như thế.
Chỉ có điều trở về rất tốt, cô không sợ bọn họ quay về, chỉ sợ bọn họ không trở lại.
Chỉ cần bà ta dám trở về, nhất định cô sẽ khiến cho bà ta có đi mà không có về!
Bây giờ cải cách vẫn chưa mở cửa, chỉ sợ tạm thời người phụ nữ đó vẫn chưa thể trở về Kinh Thị, nhưng mà không sao cả, cô sẽ chờ bà ta.
Nước chảy xuống từ trên núi luôn có ngày gặp lại!