Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 451: Ly trà xanh thứ bốn trăm năm mươi mốt

Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:09:25
Lượt xem: 214

Sau khi được thả ra khỏi sở kiểm sát, đến bây giờ cô ta vẫn luôn gặp xui xẻo.

Đầu tiên là bị hội phụ nữ sa thải, tiếp đó về đến nhà thì phải chịu đựng sự kỳ thị của người trong nhà, sau đó còn bị Hướng Bành đe dọa phải kết hôn với anh ta.

Bởi vì trong tay anh ta có bức thư lần trước Đồng Chân Chân viết cho Nghiêm Vĩnh An, Hướng Bành đe dọa cô ta, nếu không làm theo lời anh ta nói, anh ta sẽ giao bức thư này cho sở kiểm sát.

Nếu thực sự như vậy, không những cô ta phạm tội giả mạo anh hùng cùng với Nghiêm Vĩnh An, còn thêm tội làm giả lời khai, hai tội gộp lại, chỉ sợ hình phạt dành cho cô ta sẽ không dưới mười năm.

Hướng Bành nhìn cô ta nói: “Cô có thể sống sót ra khỏi sở kiểm sát, là do bộ trưởng Nghiêm tốt bụng giúp cô, cho nên quãng đời còn lại của cô phải phụng hiến cho nhà họ Nghiêm!”

Đồng Chân Chân nhíu mày lại: “Lời này của anh là có ý gì?”

Hướng Bành nói: “Bộ trưởng Nghiêm đã nói cho tôi biết chuyện cô có thể biết trước tương lại, ông ta nói cô từng nói với ông ta, sang năm nhà nước sẽ tiến hành cải cách kinh tế, đến lúc đó mọi người đều có thể tự đứng ra làm ăn, kinh tế quốc gia sẽ tăng trưởng, lời này tôi nói không sai chứ?”

Vẻ mặt Đồng Chân Chân bình tĩnh: “Nếu anh đã biết rồi, tại sao còn muốn hỏi lại tôi?”

Hướng Bành bước lên nắm cằm cô ta: “Đồng Chân Chân, chú ý thái độ nói chuyện của cô với tôi, nếu không tôi sẽ khiến cô không sống quá ngày mai!”

Ngọn lửa giận bùng lên trong lòng Đồng Chân Chân: “Anh buông tôi ra!”

Hướng Bành buông cằm cô ta ra, lấy khăn tay từ trong túi quần ra lau tay: “Cô và tôi đều đã không thể quay lại làm việc trong cơ quan Chính phủ, năm nay chúng ta kết hôn, sau đó cùng nhau thi đại học, sang năm chúng ta vừa đến đi học vừa làm ăn buôn bán, trong vòng mười năm, chúng ta sẽ trở thành người giàu nhất Hoa Quốc!”

Vốn dĩ Đồng Chân Chân cảm thấy vô cùng tức giận với hành động lau tay của anh ta, lúc này nghe thấy anh ta nói như vậy, ánh mắt lập tức phát sáng: “Anh biết làm ăn sao?”

Hướng Bành cười mỉa mai: “Ít ra cũng hiểu hơn so với cô, có điều bởi vì cô có thể biết trước chuyện tương lai, cho nên cô phải phối hợp với tôi!”

Đồng Chân Chân quan sát Hướng Bành.

Người đàn ông trước mắt có khuôn mặt tuấn tú, dáng người cao gầy, còn đẹp trai hơn so với Nghiêm Vĩnh An, quan trọng nhất là anh ta trẻ hơn Nghiêm Vĩnh An.

Nghĩ vậy, cô ta đi về phía Hướng Bành: “Muốn tôi phối hợp với anh, chẳng lẽ anh không thể nói dễ nghe hơn một chút sao?”

Nói xong cô ta ngồi lên đùi Hướng Bành, ai ngờ Hướng Bành lại dùng sức đẩy cô ta ra không chút do dự, giống như cô ta là bệnh dịch vậy.

Đồng Chân Chân lui về sau hai bước ngã ngồi trên mặt đất, m.ô.n.g suýt nữa đã nở hoa: “Hướng Banh, anh có bệnh à?”

Hướng Bành mang vẻ mặt chán ghét nhìn cô ta: “Tôi nói cô biết, sau khi chúng ta kết hôn chỉ làm vợ chồng trên danh nghĩa, sau này cô đừng đụng vào tôi!”

Vân Chi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-451-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-mot.html.]

Lửa giận trong lòng Đồng Chân Chân lại bùng lên: “Anh ghét bỏ tôi như vậy, tại sao còn phải kết hôn với tôi?”

Hướng Bành cười nói: “Không kết hôn với cô, cô chạy rồi tôi biết tìm cô ở đâu?”

Đồng Chân Chân nhướng mày: “Chúng ta chỉ làm vợ chồng hữu danh vô thực, vậy chúng ta không sinh con sao? Không sinh con thì làm người giàu nhất có ý nghĩa gì?”

Hướng Bành: “Sau khi chúng ta trở thành người giàu nhất, tôi sẽ giao tất cả tài sản cho hai đứa con của bộ trưởng Nghiêm, nói cách khác, nửa đời sau của chúng ta đều phải cống hiến cho bộ trưởng Nghiêm!”

Vẻ mặt Đồng Chân Chân mờ mịt: “Bộ trưởng Nghiêm sắp bị b.ắ.n c.h.ế.t rồi, tại sao anh còn muốn cống hiến cho ông ta?”

Trên mặt Hướng Bành thoáng hiện lên hai mảng đỏ ửng: “Bộ trưởng Nghiêm là ân nhân cứu mạng tôi, dù sao cô cũng phải làm theo lời tôi nói.”

Đồng Chân Chân thấy mặt anh ta chợt đỏ lên, bỗng nhiên đầu óc lóe linh quang, không thể tin được nhìn anh ta nói: “Anh... không phải anh thích đàn ông chứ?”

Hơn nữa người đàn ông anh ta thích còn là Nghiêm Vĩnh An!

Khuôn mặt Hướng Bành trở nên lạnh lùng: “Câm miệng của cô lại đi, phải biết rằng nhược điểm của cô vẫn đang nằm trong tay tôi!”

Anh ta bắt đầu biết mình không thích phụ nữ từ năm mười tám tuổi, hơn nữa cực kỳ chán ghét phụ nữ chạm vào mình, có điều lúc đó anh ta không biết mình mắc bệnh gì.

Mãi cho đến khi vào bộ giáo dục gặp được Nghiêm Vĩnh An, lúc đó chỉ mới hai mươi lăm tuổi, trong nháy mắt, trái tim anh ta đã bắt đầu đập loạn nhịp, mỗi ngày đều mong chờ được nhìn thấy ông ta.

Sau đó anh ta bị chó dữ đuổi, Nghiêm Vĩnh Anh đuổi chó dữ đi giúp anh ta, kể từ đó, anh ta đã quyết định giao tính mạng của mình cho Nghiêm Vĩnh An.

Làm việc trong cơ quan chính phủ nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người khác kéo xuống, cho nên trước khi Nghiêm Vĩnh An gặp xui xẻo đã nói bí mật của Đồng Chân Chân cho anh ta biết, hơn nữa còn sắp xếp tốt tất cả công việc rồi.

Sở dĩ Nghiêm Vĩnh An bảo lãnh cho Đồng Chân Chân ra ngoài, là vì ông ta muốn khống chế Đồng Chân Chân trong tay.

Nếu Đồng Chân Chân bị đưa đến nông trường, ông ta lo lắng Đồng Chân Chân sẽ lợi dụng năng lực đoán trước tương lai, để tìm một người có quyền thế hơn.

Cho nên lúc đó Nghiêm Vĩnh An bảo lãnh cho Đồng Chân Chân, sau đó bảo anh ta cưới Đồng Chân Chân, cố gắng nắm chặt đối phương chờ ông ta ra khỏi nông trường.

Chỉ là ngàn tính vạn tính, lại không tính tới Tô Việt Thâm còn tố cáo Nghiêm Vĩnh An tội g.i.ế.c vợ.

Nghiêm Vĩnh An bị xử bắn, anh ta còn đau khổ hơn so với ai khác, anh ta hận không thể g.i.ế.c Tô Việt Thâm báo thù cho Nghiêm Vĩnh An!

Có điều hiện giờ anh ta không quyền không thế, chỉ có thể ở ẩn nghỉ ngơi dưỡng sức, anh ta sẽ cưới Đồng Chân Chân, sẽ dựa theo sự sắp xếp của Nghiêm Vĩnh An, sau đó phấn đấu trở thành người giàu nhất nước.

Đến lúc đó, sẽ là lúc anh ta báo thù cho Nghiêm Vĩnh An!

Loading...