Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 450: Ly trà xanh thứ bốn trăm năm mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:08:50
Lượt xem: 97
Sau khi biết được tin tức này, Đồng Tuyết Lục cảm thấy cho dù Đồng Chân Chân không điên, nhưng cũng gần như vậy.
Cho dù cô ta không biết Hướng Bành là kẻ đồng tính, nhưng lúc trước hai nhà họ Hướng họ Phương ầm ĩ như vậy, chắc chắn cô ta đã nghe qua một chút, đ.â.m đầu vào kẻ vong ân bội nghĩa như nhà họ Hướng, cô ta ngại bản thân c.h.ế.t quá chậm sao?
Không thể không nói, ánh mắt của Đồng Chân Chân cực kỳ tốt, trước đó coi trọng tên cuồng ma g.i.ế.c vợ Nghiêm Vĩnh An, bây giờ lại coi trọng tên gay lừa cưới Hướng Bành, lợi hại thật.
Phương Tĩnh Viện vừa ăn chè hạt vừng,vừa chép miệng nói: “Lần trước anh trai tôi nói lỡ miệng, anh ấy nói Hướng Bành thích đàn ông, cậu nói xem Đồng Chân Chân có biết chuyện này hay không?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Không rõ lắm, có điều cậu cũng đừng nói chuyện này ra ngoài.”
Loại chuyện này trừ phi bắt gian tận giường, nếu không truyền ra ngoài rất dễ bị đối phương cắn ngược một cái.
Phương Tĩnh Viện: “Cậu yên tâm, miệng tôi rất kín, chuyện cậu nói với tôi, chắc chắn tôi sẽ không nói ra ngoài đâu! À phải rồi, hôm trước anh trai tôi lại xem mắt thất bại, cậu nói xem, có khi nào anh ấy sẽ ở vậy, cả đời không lấy được vợ không?”
Đồng Tuyết Lục: “...” Cậu xác định miệng của cậu rất kín sao?
Phương Tĩnh Viện đi rồi, Đồng Tuyết Lục đến phòng sách nói chuyện về Đồng Chân Chân với hai anh em Đồng Gia Minh.
Cô kể đơn giản từ đầu đến đuôi chuyện của Nghiêm Vĩnh An: “Bây giờ có lẽ trong lòng Đồng Chân Chân đag rất hận chị, cô ta không dám ra tay với chị, chị sợ cô ta sẽ tìm tới các em.”
Đồng Gia Tín siết c.h.ặ.t t.a.y nói: “Nếu chị ta dám đến đây, em sẽ dùng nắm đ.ấ.m này đánh chị ta!”
Tiêu Miên Miên ở bên cạnh cũng giơ nắm đ.ấ.m nhỏ lên, hồn nhiên nói: “Miên Miên đánh chị ta!”
Đồng Tuyết Lục: “Các em không được chủ quan, ngộ nhỡ cô ta tìm người nửa đường chặn các em lại, chưa chắc các em đã là đối thủ của bọn họ, từ ngày mai sau khi tan học, các em về nhà cùng với các bạn học khác, cố gắng không ra ngoài, đã biết chưa?”
Tiêu Gia Minh gật đầu: “Biết rồi, tan học em sẽ về nhà ngay.”
Đồng Tuyết Lục hài lòng gật đầu, ánh mắt lại dừng trên người Đồng Gia Tín.
Đồng Gia Tín chột dạ gãi gãi đầu: “Nhưng mà chị, chẳng lẽ sau này chúng ta cứ phải như vậy sao?”
Mỗi ngày chỉ có trường học và trong nhà, hai điểm một đường, cuộc sống như vậy không khỏi quá nhàm chán sao?
Trước đây thời tiết rất lạnh, cho nên vừa tan học đã trốn về nhà, bây giờ thời tiết dần ấm lên, cậu đã hẹn với bạn học cùng ra sông bắt cá rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-450-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi.html.]
Đồng Tuyết Lục nói: “Em phải làm như vậy ít nhất trong nửa năm.”
Trong nửa năm này, cô phải nghĩ cách loại bỏ hết tai họa ngầm mới được, nếu không Đồng Chân Chân là uy h.i.ế.p quá lớn đối với ba anh em.
Đồng Gia Tín suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Vậy được rồi, nhưng mà chị, em muốn ăn phở chua cay được không?”
Đồng Tuyết Lục trợn trắng mắt: “Em rất biết cách tranh thủ cơ hội đề ra điều kiện đấy nhỉ, được rồi, bây giờ chị sẽ đi nấu cho các em.”
Đồng Gia Tín vui vẻ nhảy cẫng lên, nhếch miệng cười nói: “Chị, chị yên tâm, sau này sau khi tan học em sẽ về nhà đúng giờ!”
Đi vào nhà bếp, Đồng Tuyết Lục lấy phở khoai lang từ trong tủ ra.
Số bánh phở này đã làm sẵn từ trước, bây giờ muốn ăn phở chua cay, chỉ cần trực tiếp nấu lên là được.
Vân Chi
Sau đó cô dùng mỡ lợn, ớt đỏ, giấm, hành, gừng, bột hồ tiêu, xì dầu và muối để làm gia vị, rồi băm thịt lợn thành thịt bằm cho vào xào với tương đậu tằm.
Sau đó đổ gia vị và thịt bằm lên bát phở, rắc hành lá, đậu chua và rau thơm là xong.
Đồng Gia Tín đã giống như một con mèo tham ăn đứng canh ngoài cửa từ lâu, ánh mắt thèm thuồng nhìn bếp lò, nước miếng gần như sắp chảy ra.
Vừa làm xong, cậu cũng không quan tâm bát có nóng hay không, lập tức bưng lên bỏ chạy.
Phở chua cay cay tê thơm ngon, chua mà không ngán, xuân, hạ, thu, đông mùa nào ăn cũng thích hợp.
Đồng Gia Tín hấp ta hấp tấp, lập tức ăn hết một bát phở chua cay.
Ôi ôi ôi, thật sự quá ngon miệng!
Nếu mỗi ngày đều có thể được ăn phở chua cay, còn bắt cá cái gì nữa?
Lúc này, tâm trạng của Đồng Chân Chân cực kỳ không tốt.
Cô ta trợn mắt lườm Hướng Bành: “Nói đi, anh lại muốn tôi làm gì?”