Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 422: Ly trà xanh thứ bốn trăm hai mươi hai.
Cập nhật lúc: 2024-11-09 09:11:37
Lượt xem: 125
Dưới chân núi, rất nhiều người nhìn thấy Nghiêm Vĩnh An giống như người điên từ trên núi lao xuống.
"Cầu xin các người, vợ tôi ngã xuống vách núi rồi, cầu xin các người giúp tôi đi cứu cô ấy, cầu xin các người!"
Nghiêm Vĩnh An khóc đến nước mũi nước mắt đều chảy ra, huyết sắc trên mặt giống như bị rút đi, nhìn vào tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Mọi người nghe thấy có người bị rơi xuống vách núi, không thể không đổ mồ hôi lạnh thay ông ta.
"Vợ anh ngã ở đâu? Cô ấy còn sống không?”
"Tôi thấy chuyện này phải nhanh chóng đến đồn công an báo án mới được."
"Đồng chí, anh đừng hoảng hốt, uống một ngụm nước rồi nói chuyện."
Nghiêm Vĩnh An không nhận bình nước mà đối phương đưa tới, hai tay run rẩy không ngừng: "Vợ tôi trượt chân ngã từ trên vách núi xuống, tôi không biết cô ấy còn sống hay không, tôi không nhìn thấy người của cô ấy hu hu..."
Nói xong ông ta ôm mặt khóc lớn.
Có vài người định thử đi lên vách đá phía trên, vừa nghe lời này liền biết không có hy vọng.
"Vách núi đó sâu như vậy, người ngã xuống khẳng định không còn nữa, đồng chí, tôi thấy ông mau đến đồn công an đi, có lẽ mấy đồng chí công an sẽ có biện pháp giúp ông cứu được vợ mình."
Từ phần cao nhất của sườn núi tính ra đã vượt quá tám trăm mét so với mực nước biển, phía dưới vách đá là rừng rậm vẫn chưa khai hoang, cho dù mọi người muốn cứu người cũng có lòng mà không có súc.
Nghiêm Vĩnh An giống như người bị rút hết sức lực, bước đi siêu vẹo ngã ngồi trên mặt đất, cuối cùng được hai ba đồng chí nam đỡ đưa đến đồn công an.
Đến đồn công an mọi người mới biết thân phận của ông ta là bộ trưởng, hơn nữa còn là cặp vợ chồng hạnh phúc mà báo chí vừa đưa tin thời gian trước.
Mọi người thổn thức không thôi.
Nhận được tin báo, lực lượng công an hết sức quan tâm, lập tức phái vài cán bộ công an cùng Nghiêm Vĩnh An đi đến vách núi.
Nhưng giống như người qua đường từng nói trước đó, vách núi này sâu hơn tám trăm mét, người ngã xuống chắc chán chỉ có chết, hơn nữa còn là cái c.h.ế.t không toàn thây.
Con đường đến đáy vách núi không phải một hai ngày là tới được, hơn nữa không biết rừng rậm bên dưới có động vật hoang dã hay không, nói cách khác, chưa chắc đã có thể tìm thấy được t.h.i t.h.ể của Đỗ Mai.
Vân Chi
Mọi người an ủi Nghiêm Vĩnh An hãy bớt đau buồn.
Nghiêm Vĩnh An không muốn bỏ cuộc, khóc lóc cầu xin công an giúp mình, thậm chí còn quỳ xuống dập đầu với cho họ.
Người qua đường nhìn thấy dáng vẻ thâm tình của ông ta, đều không nhịn được hốc mắt đỏ hoe.
Đồng thời mọi người còn cảm thấy, tuy rằng Đỗ Mai đáng thương, nhưng có thể gặp được người chồng như Bộ trưởng Nghiêm chắc chắn là phúc phận kiếp trước bà ta tu được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-422-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-hai-muoi-hai.html.]
Cuối cùng Nghiêm Vĩnh An ngất xỉu vì khóc nhiều, được công an đưa về nhà họ Nghiêm.
Sau đó Nghiêm Vĩnh An lập tức bệnh không dậy nổi, chưa đến vài ngày cả người đã gầy đến mức chỉ còn da bọc xương.
Nếu không phải cha Nghiêm cùng mẹ Nghiêm khóc lóc cầu ông ta hãy cố gắng sống tốt, còn có hai đứa con nhỏ ràng buộc, chỉ sợ ông ta đã đi theo vợ mình rồi.
Câu chuyện tình yêu cảm động sâu sắc, vui buồn lẫn lộn ấy, lại lần nữa được báo đài đưa tin, tất cả mọi người đều bị tình yêu của Nghiêm Vĩnh An làm cho cảm động.
Thậm chí còn có mấy cô gái chưa lập gia đình tìm đến nhà họ Nghiêm, nói mình nguyện ý gả cho Nghiêm Vĩnh An, thay Đỗ Mai đã c.h.ế.t chăm sóc chồng con bà ta.
Chỉ là tất cả đều bị Nghiêm Vĩnh An từ chối.
Ông ta nói hiện tại trong lòng chỉ có người vợ trước, tương lai nếu tái hôn, chắc chắn không phải vì tình cảm, mà vì trách nhiệm phải chăm sóc cha mẹ già và con cái.
Ông ta sẽ không dành tình cảm thật sự cho người nào khác, cho nên không thể làm hại người ta được.
Tin Tức Đỗ Mai trượt chân rơi xuống vách núi, qua mấy ngày sau Đồng Chân Chân mới biết, trải qua giây phút khiếp sợ ngắn ngủi, cô ta ngửa đầu lên cười lớn.
Mình đúng là con cưng của ông trời mà, ngay cả ông trời cũng đang giúp mình!
Khoảng thời gian trước cô ta vừa mới nguyền rủa Đỗ Mai c.h.ế.t đi, không ngờ bây giờ bà ta đã c.h.ế.t thật!
Đồng Chân Chân cao hứng đi tới đi lui trong phòng, khuôn mặt sáng bừng lên.
Đúng là quá tốt rồi, Đỗ Mai đã chết, không còn ai chắn ngang giữa cô ta và Nghiêm Vĩnh An nữa!
Trước đó hơn một tháng, mỗi ngày cô ta phiền não đến mức ăn không ngon ngủ không yên, hiện giờ tảng đá lớn nhất trong lòng đã được dỡ bỏ, cô ta lập tức cảm thấy đói khát.
Cô ta lấy tiền và phiếu trong ngăn kéo, nhanh chóng ra khỏi nhà đi đến tiệm cơm Đông Phong.
Vội vã đi tới nửa đường, đột nhiên cô ta dừng lại, sau đó quay đầu về.
Vốn dĩ cô ta muốn đến tiệm cơm Đông Phong gặp Đồng Tuyết Lục, thuận tiện ám chỉ một chút chuyện kiếp trước Ôn Như Quy tráng niên mất sớm.
Có điều bị gió lạnh thổi qua cô ta lập tức tỉnh táo lại, nếu cô ta làm như vậy sẽ rút dây động rừng, nếu để Nghiêm Vĩnh An biết nhất định sẽ trách cô ta.
Hiện giờ Đỗ Mai đã chết, cô ta vẫn nên ngoan ngoãn ở ẩn, yên tâm chờ Nghiêm Vĩnh An đến cưới mình là được rồi.
Về phần Đồng Tuyết Lục, cho dù không cần cô ta ra tay thì sau này mẹ của Ôn Như Quy cũng sẽ bức c.h.ế.t Ôn Như Quy.
Hơn nữa, chờ cô ta trở thành vợ của Nghiêm Vĩnh An, cô ta chắc chắn sẽ có rất nhiều thủ đoạn để xử lý đối phương.
Vì thế Đồng Chân Chân quay đầu trở về, nhưng mà bởi vì đã nguyền rủa Đỗ Mai thành công, từ hôm nay trở đi đối tượng nguyền rủa của cô ta bắt đầu biến thành Đồng Tuyết Lục.