Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 418: Ly trà xanh thứ bốn trăm mười tám
Cập nhật lúc: 2024-11-09 12:23:02
Lượt xem: 115
Cuối cùng ông Ôn và chú Tông cùng đi tự thú.
Nếu như không đi tự thú, đến lúc bị người khác điều tra ra sẽ càng mất mặt hơn.
Có điều, chuyện dùng hoa trà để cầu hôn này tất nhiên không thể nói với bên ngoài được, nếu không sẽ bị mọi người phê phán tác phong của bọn họ quá tư bản chủ nghĩa.
Sau một hồi suy nghĩ, lý do bọn họ nói với mọi người bên ngoài là cần dùng hoa trà để làm thuốc dẫn, cũng bởi vì thế nên bọn họ mới hái hết tất cả hoa trà cùng một lúc.
Thật ra hoa trà trong khu tập thể không có chủ, mỗi năm lúc nó nở rộ ai thích đều có thể đến hái vài đóa mang về, nhưng hái sạch hoa với số lượng lớn như vậy quả thật là lần đầu tiên.
Sau khi biết được kẻ trộm hoa kia là ông Ôn và chú Tông, mọi người đều vô cùng khiếp sợ.
“Tư lệnh Ôn này, nếu hai người muốn dùng hoa để làm thuốc sao không nói sớm chứ, nếu biết trước là do hai người hái thì tôi đã không mắng chửi nặng lời như vậy rồi!”
“Nói đúng lắm, có điều nói đi phải nói lại, tư lệnh Ôn này, rốt cuộc hai người muốn dùng hoa sơn trà là làm thuốc gì vậy?”
“Đúng đấy, hai người dùng làm thuốc gì thế? Đây là lần đầu tiên tôi biết hoa trà hóa ra còn có thể làm thuốc.”
Sau khi nói xong lời này, mọi người nhìn hai người bọn họ một lượt từ trên xuống dưới, phát hiện mặt mày hai người hồng hào, tay chân lanh lẹ không giống như người bị bệnh.
Ông Ôn ho khan một tiếng, chỉ vào chú Tông nói: “Tiểu Tông, cậu ấy đi tiêu ra máu, mỗi lần đi vệ sinh lại chảy rất nhiều máu, tôi sợ cậu ấy cứ tiếp tục chảy m.á.u như thế sẽ bị mất m.á.u quá nhiều, cho nên mới ra ngoài nghe ngóng, sau đó nghe nói hoa trà có thể trị được bệnh tiêu ra máu, cũng vì chuyện này, chúng tôi mới đi hái hoa.”
Sét đánh ngang tai.
Ngũ lôi oanh đỉnh.
Câm lặng không nói lên lời.
Đôi mắt chú Tông trừng lớn, vẻ mặt không thể tin được nhìn ông Ôn: “Tư lệnh Ôn, ngài…”
Ông Ôn cắt ngang lời chú ấy: “Tiểu Tông, tôi biết rõ chuyện như vậy sẽ khiến cho cậu cảm thấy khó có thể mở miệng, nhưng nếu không nói rõ ràng với mọi người, làm sao mọi người có thế tin tưởng chúng ta được?” Cho nên cậu chịu khó nhịn nhục một chút nhé.
Chú Tông: “…” Tư lệnh, ngài còn có thể vô sỉ thêm một chút nữa không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-418-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-muoi-tam.html.]
Sau khi nghe được những lời ông Ôn nói, ánh mắt mọi người sôi nổi dừng trên người chú Tông, còn có người trực tiếp dùng ánh mắt b.ắ.n thẳng về phía m.ô.n.g chú ấy.
Ánh mắt rực lửa khiến cho chú Tông cảm thấy cúc hoa vô thức đau đớn.
“Tiểu Tông này, không ngờ cậu còn có bệnh như vậy?”
“Đúng thế, nhìn qua có vẻ sức khỏe của tiểu Tông vô cùng tốt, không ai ngờ mỗi lần đi vệ sinh đều đổ m.á.u như vậy, ngẫm lại cũng quá đáng sợ rồi.”
“Chú Tông, chú phải trị liệu cho thật tốt đấy, còn chuyện hoa trà chúng tôi sẽ không truy cứu nữa, tôi nhớ bên chỗ nhà mẹ đẻ tôi cũng trồng hoa trà, lúc về tôi sẽ hái một ít cho chú.”
Vân Chi
“Chừng nào về nhà tôi cũng sẽ tìm giúp một chút.”
“Tôi cũng sẽ……”
Chú Tông mang vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc: “…” Cảm ơn, tôi không cần.
Bên này chú Tông đang xấu hổ và giận dữ, thì phía bên kia tư lệnh Tiêu cũng tức giận đến mức nghiến răng.
Đứa cháu gái ngoan ngoãn mới nhận trở về chưa đến nửa năm đã phải chắp tay đưa cho kẻ khác, nghĩ đến thôi trong lòng đã buồn bực rồi.
Tư lệnh Tiêu buồn bực, vì thế gọi điện thoại đến căn cứ để dạy dỗ cho Ôn Như Quy một trận, sau đó lại gọi điện thoại cho ông Ôn để bắt lỗi.
Thế nhưng ông Ôn không rảnh rỗi đếm xỉa tới ông ấy, bởi vì ông là người đã hái hết hoa trà, cho nên ông tự nguyện làm cỏ tưới nước cho vườn hoa trong khu tập thể một tháng.
Tư lệnh Tiêu không tìm thấy người, đành phải lại gọi điện thoại đến căn cứ tiếp tục dạy dỗ Ôn Như Quy một trận nữa.
Thái độ của Ôn Như Quy vô cũng tốt, cho dù tư lệnh Tiêu nói cái gì anh đều nghe hết, tính tình tốt đến mức cuối cùng khiến tư lệnh Tiêu không mắng nổi nữa.
Tức thì tức như vậy, nhưng Đồng Tuyết Lục bên này đã đồng ý rồi, tư lệnh Tiêu cũng không thể chia cách đôi uyên ương (Tuy rằng ông ấy rất muốn ), sau khi thương lượng với ông Ôn, cuối cùng bọn họ quyết định sẽ tổ chức tiệc rượu đính hôn vào tháng năm.
Mấy anh em Đồng Tuyết Lục còn chưa gặp mặt thân thích nhà họ Tiêu lần nào, nhân dịp này mọi người tụ tập một chỗ, đồng thời cũng chính thức đổi họ cho hai người Đồng Gia Minh và Đồng Miên Miên luôn.
Tuy rằng Ôn Như Quy bị tư lệnh Tiêu dạy dỗ tận hai lần, nhưng mà chỉ cần là có mắt người đều có thể nhìn thấy tâm trạng của anh đang rất tốt.