Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 393: Ly trà xanh thứ ba trăm chín mươi ba
Cập nhật lúc: 2024-11-08 12:30:50
Lượt xem: 124
Sau khi hầm canh gà xong, Đồng Tuyết Lục lại tiếp tục kể khổ: “Thật ra đón tiếp khách nước ngoài cũng không nở mày nở mặt như mọi người nghĩ đâu, mỗi ngày tôi đều phải cân nhắc xem hôm nay nên nấu món ngon gì, sợ làm không tốt thất lễ với đối phương, còn lo lắng lãnh đạo sẽ không hài lòng.”
“Từ Kinh Thị đến Dương Châu phải ngồi trên tàu hỏa mười bốn mười lăm tiếng đồng hồ, hôm đó chúng tôi tới nơi đã là nửa đêm, ngoài trời mưa tuyết cùng rơi, lạnh đến mức người ta cũng sắp đông thành gậy băng, đã như vậy rồi đến khách sạn tôi còn không được nghỉ ngơi, phải nấu ăn cho mọi người, mọi người nhìn xem tay tôi sắp nứt nẻ rồi này!”
Mọi người vừa nghe thấy cô nói như vậy, cảm giác hâm mộ trong lòng lập tức giảm đi vài phần.
Việc này quả thực không phải người bình thường có thể làm được, nếu như thất lễ với khách nước ngoài, rất có thể sẽ bị cách chức.
Còn có kỳ nghỉ Tết cả năm mới có một lần, vậy mà phải ngồi trên tàu hỏa đi đến tình ngoài lâu như vậy, nửa đêm còn phải nấu cơm cho một đám người, thật sự rất vất vả.
Vân Chi
Đợi khi mua đồ trở về, nhân cơ hội mọi người không chú ý, đầu bếp Lôi chạy đến phòng nghỉ trên lầu.
“Vừa rồi nghe nói giám đốc Đồng bận rộn đến mức tay nứt nẻ, việc nứt da này có thể lớn cũng có thể nhỏ, nếu không chữa khỏi sang năm thời tiết lạnh sẽ tái lại, nhà tôi có phương thuốc dân gian, để mai tôi mang qua cho giám đốc Đồng nhé?”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Vậy cảm ơn đầu bếp Lôi, đồ ăn và món tráng miệng của thành phố Tân mà đầu bếp Lôi làm rất được hoan nghênh, năm nay đầu bếp Lôi phải tiếp tục cố gắng nhé, tốt nhất nên nghiên cứu thêm vài món ăn mới, khiến cho tiệm cơm của chúng ta trở thành tiệm cơm có một không hai ở Kinh Thị này!”
Đầu bếp Lôi nghe thấy cô nói như vậy, xúc động đến mức mặt đỏ bừng: “Giám đốc Đồng yên tâm, tôi nhất định sẽ nghiên cứu thật tốt, làm ra càng nhiều món ăn ngon hơn nữa!”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Tiệm cơm chúng ta rất cần đầu bếp có tâm như đầu bếp Lôi, vừa nhiệt tình vừa có tài năng, đầu bếp Lôi làm cho tốt, tương lai sẽ sáng lạn!”
Sau khi đầu bếp Lôi xuống dưới lầu, cả người giống như được uống m.á.u gà, băm thịt bùm bùm bùm vang dội.
Sau khi đầu bếp Lôi đi xuống không lâu, đầu bếp Mạnh cũng lên đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-393-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-chin-muoi-ba.html.]
“Giám đốc Đồng, tôi có kinh nghiệm trị nứt da, bài thuốc này là tôi vừa mới viết ra, cô quay về thử xem, bảo đảm dùng thuốc xong bệnh của cô sẽ hết!”
Đồng Tuyết Lục nhận lấy bài thuốc, vẻ mặt biết ơn cười nói: “Cảm ơn đầu bếp Mạnh, có điều bình thường lúc không có người, đầu bếp Mạnh vẫn cứ gọi tôi là Tuyết Lục như trước kia đi, nhớ lúc mới vào tiệm cơm, được đầu bếp Mạnh chăm sóc tôi về nhiều mặt, nếu không cũng sẽ không có tôi ngày hôm nay.”
Đầu bếp Mạnh nghe thấy thế, trong lòng được an ủi vài phần: “Vẫn nên gọi là giám đốc Đồng thì tốt hơn, nếu không bị người khác nghe được thì không hay lắm.”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Vẫn là đầu bếp Mạnh cẩn thận nhất, vậy thì tiếp tục gọi là giám đốc Đồng đi, đầu bếp Mạnh là đầu bếp có thâm niên nhất trong tiệm cơm chúng ta, từng trải qua đủ loại trường hợp, sau này sự phát triển của tiệm cơm phải nhờ cả vào đầu bếp Mạnh rồi!”
Bởi vì tay bị gãy xương phải nghỉ ngơi vài tháng, vừa trở về tiệm cơm trong tiệm đã có thêm đầu bếp mới, trong lòng đầu bếp Mạnh vừa khó chịu vừa lo lắng.
Ông ta lo lắng vị trí của mình sẽ bị người mới tới cướp mất, bây giờ nghe được lời nói này của Đồng Tuyết Lục, cuối cùng mới có thể yên tâm.
Vẫn là Đồng Tuyết Lục có lương tâm, không uổng công trước đây mình đối xử tốt với cô ấy như vậy.
Đầu bếp Mạnh vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Giám đốc Đồng để mắt tới lão Mạnh tôi như vậy, tôi nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của giám đốc Đồng!”
Đồng Tuyết Lục cười gật đầu: “Có những lời này của đầu bếp Mạnh, tôi yên tâm rồi, có điều bên trong một tiệm cơm, quan trọng nhất không phải là đồ ăn có ăn được hay không, mà là nhân viên có đồng tâm hiệp lực hay không, ông xem trước kia lúc Lưu Đông Xương làm giám đốc, tiệm cơm chia ra hai phe, cuối cùng nháo ra chuyện như vậy, đều là bởi vì do lòng người bất ổn!”
Đầu bếp Mạnh âm thầm gật đầu.
Lúc trước, ông ta nhìn Lưu Đông Xương không vừa mắt, thỉnh thoảng sẽ đối nghịch với anh ta, Lưu Đông Xương cũng thỉnh thoảng làm khó ông ta, cho nên tiệm cơm mở lâu như vậy cũng chỉ có thể là tiệm cơm cấp hai.
Sau khi đầu bếp Mạnh đi xuống, nhìn thấy đầu bếp Lôi đang băm thịt, lần đầu tiên mỉm cười với ông ta, khiến đầu bếp Lôi nhìn thấy, sợ tới mức suýt nữa băm vào tay mình.