Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 380: Ly trà anh thứ ba trăm tám mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-08 19:25:46
Lượt xem: 195
Mùa đông, ban ngày rất ngắn, chưa đến sáu giờ trời đã tối rồi.
Trời tối, bếp nướng trong sân cũng bắt đầu đỏ lửa.
Có một cái sân riêng đúng là tiện như vậy đó, cửa vừa đóng, ở bên trong ăn cái gì cũng không ai biết.
Trước đây, mọi người chưa từng được ăn tiệc nướng BBQ lần nào, đều cảm thấy vô cùng mới lạ.
Đồng Tuyết Lục quét một tầng nước sốt nướng tự chế lên thịt nướng, sau đó làm mẫu cho mọi người một lần.
Đợi khi thịt nướng xong, mùi thơm quyến rũ lập tức tràn ngập toàn bộ sân.
“Thơm quá, chị, có thể để em là người đầu tiên nếm thử không?”
Hai mắt Đồng Gia Tín lấp la lấp lánh, tha thiết hỏi han.
Đồng Tuyết Lục nhìn cậu ta: “Nhiều người lớn có mặt ở đây như vậy, em không biết ngượng muốn là người đầu tiên nếm thử sao?”
Đồng Gia Tín lập tức ỉu xìu.
Phương pháp nướng đồ ăn thật ra rất đơn giản, thấy Đồng Tuyết Lục làm mẫu mấy lần, mọi người đã nhanh chóng học được.
Nhiều người bắt tay vào làm, đồ nướng xong cũng rất nhanh.
Ông Ôn gặm chân gà của Tiểu Bát, hài lòng gật đầu: “Tuyết Lục làm gì cũng thơm ngon!”
Vân Chi
Vẻ mặt tư lệnh Tiêu đắc chí: “Ông cũng không nhìn xem đó là cháu gái của ai?”
Ông Ôn phun vào mặt ông ta: “Tôi nhổ vào, ông chỉ là ông nội nửa đường, khoe khoang cái rắm ấy.”
Tư lệnh Tiêu tức giận: “Lão gàn dở, có bản lĩnh thì ông đừng ăn đồ của nhà tôi!”
Ông cụ Ôn: “Đây là Tuyết Lục mời tôi ăn, đâu phải do ông làm!”
Tư lệnh Tiêu tức giận đến mức hai mắt lồi ra: “...”
Phương Tĩnh Viện ở bên cạnh ăn ngon đến mức miệng đầy mỡ: “Tuyết Lục, sao cậu làm gì cũng ngon miệng như vậy, nếu cậu là đàn ông thì tốt rồi!” Muốn gả.
Đồng Tuyết Lục: “Nếu tôi là đàn ông, tôi chắc chắn sẽ không cưới cậu.”
Phương Tĩnh Viện kêu lên: “Tại sao chứ? Là dáng vẻ tôi không đủ xinh đẹp, hay là tôi không đủ hiền huệ?”
Đồng Tuyết Lục: “Tôi sợ cậu ăn khoai lang đánh rắm thối xông c.h.ế.t tôi.”
Phương Tĩnh Viện: “...” Tại sao lần trước mình lại nói cho cô ấy biết chuyện này chứ?
Đồng Tuyết Lục nói xong, thấy ánh mắt Ôn Như Quy đang nhìn mình, cô đưa một cái chân gà đã nướng chín qua cho anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-380-ly-tra-anh-thu-ba-tram-tam-muoi.html.]
Lúc cô nghiêng người qua, cô thấp giọng nói: “Nếu em là đàn ông, em sẽ cưới anh.”
Nếu như cô là đàn ông, sẽ đè Ôn Như Quy ở dưới người bắt nạt đến khi khóe mắt anh đỏ lên.
Lông mi Ôn Như Quy hơi run rẩy, trong nháy mắt vành tai đã đỏ bừng lên.
Mọi người tụ tập cùng nhau ăn tiệc nướng vừa nói vừa cười, trẻ con ở trong sân chơi đuổi bắt, bên này những người trẻ tuổi tụ tập vào một chỗ thảo luận về mong đợi trong tương lai, người già lớn tuổi thì nhớ lại những năm tháng gian khổ trước đây.
Trẻ con, thanh niên và người già, ba thế hệ xuất hiện trong cùng một nơi, phân chia rõ ràng, nhưng mà lại hài hòa như vậy.
Bữa tiệc nướng này kéo dài đến hơn tám giờ mới kết thúc.
Năm trước Tiêu Bác Thiệm đã đạt được tự do, bây giờ có thể thoải mái ra vào căn cứ, bọn họ mua một căn nhà ở nội thành, kế bên nhà mẹ đẻ của Chung Thư Lan.
Chỗ ở của Tiêu Uẩn Thi và Khương Đan Hồng không xa nhau, vừa khéo lại cùng hướng với nhà của Phác Kiến Nghĩa.
Phác Kiến Nghĩa nói: “Nếu không thì để tôi đưa hai vị đồng chí nữ về nhà nhé?”
Khương Đan Hồng nghe vậy thì nhìn anh ta, từ chối cho ý kiến.
Tiêu Uẩn Thi biết Khương Đan Hồng có chút vướng mắc với Phác Kiến Nghĩa, nhưng cô ta cũng biết bản chất con người Phác Kiến Nghĩa không xấu.
Huống chi bây giờ anh ta đã chủ động đề xuất muốn đưa bọn họ trở về, nếu như hai người bọn họ đều không lên tiếng, hình như có chút không hay lắm.
Vì vậy, cô ta ngẩng đầu lên cười với Phác Kiến Nghĩa: “Vậy làm phiền đồng chí Phác rồi.”
Đối mặt với nụ cười của đối phương, tim Phác Kiến Nghĩa đập thình thịch: “Không phiền hà không phiền hà!”
Bản thân nói muốn đưa cô ấy về nhà, cô ấy cười vui vẻ như vậy, có phải nghĩa là cô ấy cũng có thiện cảm với mình không?
Nhà của Ôn Như Quy và Phương Tĩnh Viện đều ở khu tập thể gia đình quân nhân, cho nên để cho bọn họ đưa Phương Tĩnh Viện trở về.
Đợi mọi người đi rồi, Đồng Tuyết Lục bắt đầu nấu nước cho mấy anh em tắm và rửa chân, sau đó ôm Đồng Miên Miên không mở mắt ra nổi lên giường đi ngủ.
Bận rộn cả một ngày, sau khi rửa mặt xong Đồng Tuyết Lục cũng nhanh chóng lên giường.
Tới nửa đêm, tư lệnh Tiêu đột nhiên thức dậy.
Ông ấy lo lắng nửa đêm hai cháu trai đá chăn sẽ bị lạnh, cho nên khoác quần áo đi sang phòng cách vách.
Đúng như những gì ông nghĩ, vừa vào phòng, ông đã nhìn thấy một nửa m.ô.n.g của Đồng Gia Tín lộ ra ngoài.
Ông lắc đầu đi qua, khom lưng đang định đắp chăn lại cho cậu ta.
Thì nghe thấy một tiếng “Phụt’ vang lên, một làn hơi bay thẳng vào mũi ông ấy.
“...”
Tư lệnh Tiêu bị xông đến nỗi mặt cũng tái đi rồi!