Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 375: Ly trà xanh thứ ba trăm bảy mươi lăm

Cập nhật lúc: 2024-11-08 19:19:52
Lượt xem: 156

Bình thường hai anh em giận nhau, Đồng Gia Tín luôn thích trêu chọc Đồng Miên Miên, có đôi khi còn thả rắm thối cho cô bé ngửi, Đồng Miên Miên thích nói dáng vẻ anh ba xấu xí, cô cũng chưa từng ngăn cản.

Cô cảm thấy bản tính trời sinh của trẻ con không nên bị ép buộc quá nhiều, nếu không sẽ mất đi linh tính.

Chỉ cần bọn họ không mắc lỗi quá lớn, không làm chuyện trộm cắp, không làm chuyện trái pháp luật, ra bên ngoài cũng không nên miệng lưỡi đê tiện, cô sẽ không ép buộc bọn họ.

Hơn nữa, giữa trẻ con có một loại phương thức ở chung đặc biệt thuộc về bọn trẻ, cho dù cãi nhau cũng được, đấu võ mồm cũng được, bọn trẻ sẽ tự tìm được cách giải quyết, người lớn can thiệp vào ngược lại sẽ không tốt.

Nhưng bây giờ Đồng Miên Miên nói là người ngoài, cô nhất định phải dạy dỗ cô bé.

Đồng Miên Miên còn nhớ rõ chuyện lần trước làm sai bị chị phạt, vội vàng gật đầu như gà mổ thóc: “Miên Miên không nói, Miên Miên rất ngoan!”

Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Em đi nói với anh ba, bảo cậu ấy không nên nói vớ nói vẩn, nếu không sau này chị cũng không tha cho cậu ấy đâu!”

Đồng Miên Miên gật đầu, sau đó đá chân ngắn chạy đi tìm anh ba của cô bé.

Mặc dù dáng vẻ anh ba không đẹp, nhưng anh ba vẫn rất thương cô bé, cô bé không thể đứng nhìn anh ba bị phạt.

Đồng Tuyết Lục quay đầu giải thích với Ôn Như Quy: “Jason là con trai người phiên dịch Tạ Thành Chu của Liên Hiệp Quốc, em cũng không biết sao anh ta lại đến đây, em qua xem thử.”

Ôn Như Quy: “Anh qua đó cùng em.”

“Được.”

Vân Chi

Lúc này Jason đã ngồi trong phòng khách.

Ông Ôn như đối diện với cường địch, đôi mắt giống như đèn pha quét tới quét lui trên người anh ta.

Ánh mắt của tư lệnh Tiêu nhìn anh ta cũng mang theo dò xét và soi mói.

Jason không ngờ vừa vào cửa đã đối diện với hai người ông lão.

Ánh mắt của hai ông ấy sắc bén như hai thanh lợi kiếm, khí tràng của người này còn mạnh mẽ hơn người khác, bị bọn họ nhìn chằm chằm như vậy, sau lưng anh ta chảy ra đầy mồ hôi lạnh.

Ngay lúc anh ta muốn bỏ cuộc giữa chừng, thì bóng dáng Đồng Tuyết Lục xuất hiện ở cửa.

Jason lập tức giống như nhìn thấy chúa cứu thế, vội vàng chạy tới: “Đồng chí Đồng, cuối cùng cô cũng đến rồi!” Nếu không anh ta lo lắng cái mạng nhỏ của mình sẽ không còn nữa.

Đồng Tuyết Lục cười nói: “Sao đồng chí Tiểu Tạ lại biết địa chỉ nhà tôi?”

Jason nói: “Là trưởng phòng Lâm đưa địa chỉ của cô cho tôi.”

Khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên, trong lòng âm thầm ân cần hỏi thăm toàn bộ tổ tông của trưởng phòng Lâm một lần: “Vậy sao anh lại đến đây một mình? Anh tìm tôi có chuyện gì sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-375-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-bay-muoi-lam.html.]

Jason: “Lần trước tôi chụp ảnh cho cô, mấy ngày hôm trước tôi đã rửa chúng, đến đây tặng cho cô.”

Nói xong, anh ta lấy từ trên người bốn năm tấm ảnh chụp đưa qua: “Đồng chí Đồng rất ăn ảnh, tôi cảm thấy cô rất thích hợp làm model, model nghĩa là người mẫu.”

Đồng Tuyết Lục nhận lấy ảnh chụp nhìn qua.

Nói ra thì, kỹ thuật chụp ảnh của Jason thực sự không tệ, cô mặc một bộ quần áo xám xịt, anh ta vẫn có thể chụp cô thành tiên nữ được.

Đương nhiên đây cũng là bởi vì vẻ ngoài của cô đẹp như tiên nữ, nếu không kỹ thuật có tốt đến đâu cũng vô dụng.

“Cảm ơn anh, những bức ảnh này chụp rất đẹp.”

Jason nghe cô nói như vậy, lập tức lộ ra hàm răng trắng tinh: “Cô thích là tốt rồi, tôi rất vui mừng khi nghe cô nói như vậy!”

Ôn Như Quy nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt, n.g.ự.c dâng lên cảm giác không thoải mái.

Loại cảm giác này trước nay chưa từng có, anh rất không thích người đàn ông trước mặt.

Anh bước chân lên trước nói: “Xin chào, tôi tên là Ôn Như Quy, là bạn trai của Đồng Tuyết Lục.”

Dường như lúc này Jason mới nhận ra sự tồn tại của Ôn Như Quy, anh ta giơ tay lên bắt tay Ôn Như Quy: “Xin chào, tôi là bạn của đồng chí Đồng, thật vui được quen biết anh!”

Dục vọng chiếm hữu của Ôn Như Quy, đây là lần đầu tiên Đồng Tuyết Lục nhìn thấy.

Có điều như vậy mới có hương vị đàn ông, cô thích.

Đồng Tuyết Lục cười nói: “Lát nữa đồng chí Tiểu Tạ muốn đi đâu, những người khác sẽ đến đón anh sao?”

Jason lắc đầu: “Cha tôi đi chúc tết nhà họ hàng, tôi cố ý tới tìm cô, bộ trưởng Cao nói cô sẽ dẫn tôi đi tham quan khắp nơi.”

“...”

Khóe miệng Đồng Tuyết Lục giật giật, trong lòng lại ân cần thăm hỏi tổ tông của bộ trưởng Cao một lần.

Bà nó chứ, ăn Tết vậy mà cũng không cho người ta nghỉ ngơi.

Có điều mắng thì mắng, cô cũng chỉ có thể nhận lấy còn kỳ đà cản mũi này.

Nếu Jason đã đến đây, Đồng Tuyết Lục nghĩ mình nên làm cơm trưa sớm một chút, cô cảm thấy chắc là anh ta đến ăn chực.

Bởi vì Ôn Như Quy thích ăn cá, cho nên trước Tết cô đã cố tình để lại hai con cá, chỉ đợi anh đến ăn.

Cô làm một con thành canh cá diếc, một con làm cá om dưa.

Sủi cảo ngày hôm qua vẫn còn, trực tiếp luộc hai đĩa, lại làm thêm một món măng đông xào thịt và rau cải xào cũng coi như xong rồi.

Loading...