Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 368: Ly trà xanh thứ ba trăm sáu mươi tám

Cập nhật lúc: 2024-11-08 16:12:15
Lượt xem: 249

Chuyện Đồng Tuyết Lục thăng chức lên làm giám đốc tiệm cơm bậc một, và chuyện cô là cháu gái ruột của tư lệnh Tiêu, mãi sau này nhà họ Đồng trong khu tập thể tổng cục hậu cần mới biết được từ trong miệng người khác.

Sau khi biết chuyện này, cả nhà họ Đồng đều trầm mặc.

Thăng chức lên làm giám đốc tiệm cơm cũng chẳng có gì, cùng lắm thì bọn họ không tới tiệm ăn cơm là được, nhưng mà cháu gái ruột của tư lệnh Tiêu thì....

Chuyện này quá chấn động rồi!

Bọn họ nghĩ nát óc cũng chẳng ngờ được người nhà họ Đồng lại có quan hệ với tư lệnh Tiêu!

Mặc dù cả nhà họ Đồng bọn họ đều làm việc trong đơn vị nhà nước, người ngoài nhìn vào thấy rất vẻ vang, thật ra chỉ là ngoài mạnh trong rỗng.

Sang năm ông Đồng sẽ về hưu, năng lực hai anh em nhà họ Đồng quá bình thường, muốn thăng chức thật sự còn khó hơn lên trời.

Nếu như biết trước Đồng Tuyết Lục là cháu gái ruột của tư lệnh Tiêu, kiểu gì bọn họ cũng sẽ tìm cách lôi kéo quan hệ.

Ban đầu nhà họ Đồng kia xảy ra nhiều việc như thế, ngay cả nhà họ Phương cũng vươn tay giúp đỡ, nhưng cả nhà bọn họ lại ngồi yên làm ngơ, bây giờ muốn đến gần lôi kéo quan hệ, nghĩ một chút thôi đã thấy ngượng muốn c.h.ế.t rồi.

Trong lòng chị dâu cả Trần Nguyệt Linh còn khó chịu hơn. Ban đầu chị ta và chồng muốn vươn tay giúp đỡ Đồng Tuyết Lục, nhưng mà mẹ chồng lại không cho bọn họ giúp đỡ, ngay cả đi thăm cũng không cho bọn họ đi.

Nếu như trước kia không phải do mẹ chồng ngăn cản, hiện giờ chị ta muốn lôi kéo quan hệ cũng không mất mặt như thế.

Nghĩ tới đây, trong lòng chị ta không khỏi oán trách mẹ chồng.

Trước đây được chồng mình khuyên nhủ, mẹ Đồng đã thôi không oán hận Đồng Tuyết Lục nữa rồi, chỉ coi như cho từ trước tới giờ chưa từng nhận đứa con gái nuôi nào như vậy.

Trong mắt bà ta, mấy chị em Đồng Tuyết Lục không cha không mẹ, còn bị một đám người nhà họ Đồng ở quê liên lụy, cho dù cô có bản lĩnh hơn nữa thì đời này cũng chỉ như vậy mà thôi.

Bà ta chẳng thể nào ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra, Đồng Tuyết Lục thế mà lại là cháu gái ruột của tư lệnh Tiêu, đối tượng của cô còn là cháu trai ruột của tư lệnh Ôn!

Nghĩ tới đây, khuôn mặt bà ta không khỏi nhăn nhó, trong lòng cũng bắt đầu hối hận.

Nếu như hôm đó ở trong bệnh viện bà ta không nói những lời ấy, vậy thì bà ta và Đồng Tuyết Lục cũng không trở mặt với nhau, bây giờ bà ta muốn lôi kéo quan hệ cũng không có bậc thang nào để bấu víu.

Nhìn dáng vẻ này của vợ mình, ông Đồng cũng đoán được trong lòng bà ta đang suy nghĩ điều gì.

Ông ta âm thầm thở dài một hơi, không nói gì.

Trong lòng ông ta cũng cảm thấy hối hận và đáng tiếc. Nhưng khi người ta xảy ra chuyện bọn họ đã giả vờ như không biết, bây giờ phát hiện người ta là cháu gái ruột của tư lệnh thì lại muốn lôi kéo làm quen, như vậy quá khó coi.

Trong cả gia đình đình, người sợ hãi nhất, người hối hận nhất và lo lắng nhất chính là Thái Xuân lan.

Lần trước khi tới tiệm cơm, Thái Xuân Lan đã tranh cãi ầm ĩ với Đồng Tuyết Lục một trận, còn nói xấu cô trước mặt nhiều người như thế. Sau đó khi quay về vì giận quá, cô ta còn đi tuyên truyền rằng Đồng Tuyết Lục là kẻ vong ơn bội nghĩa.

Bây giờ biết được cô là cháu gái ruột của tư lệnh Tiêu, cô ta càng nghĩ càng khó chịu.

Bởi vì lo Đồng Tuyết Lục sẽ đối phó mình, sau khi tan làm, Thái Xuân Lan chạy tới tiệm cơm Đông Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-368-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-sau-muoi-tam.html.]

Tiệm cơm Đông Phong có hai tầng, Đồng Tuyết Lục là giám đốc, có riêng một căn phòng nhỏ để nghỉ ngơi ở tầng hai.

Lúc không phải giờ cơm hoặc không có nhiều khách, cô sẽ chạy tới phòng nghỉ để nghỉ ngơi.

Lúc Thái Xuân Lan tới, Đồng Tuyết Lục đang đọc sách ở phòng nghỉ.

Mạnh Thanh Thanh chạy lên tầng: “Giám đốc Đồng, có một người phụ nữ tự xưng là chị dâu cô, lần trước đã từng tới đây, cô ta nói muốn gặp chị!”

Chị dâu hai?

Vừa nghĩ tới cái mặt bánh nướng của Thái Xuân Lan, Đồng Tuyết Lục đã thấy ngán rồi: “Không gặp!”

Mạnh Thanh Thanh chạy bình bịch xuống thông báo cho Thái Xuân Lan, sau đó lại bình bịch chạy lên: “Giám đốc Đồng, người phụ nữ đó nói nếu chị không xuống thì cô ta sẽ không đi!”

Đồng Tuyết Lục khẽ nhếch môi: “Nếu chị ta muốn ăn cơm thì để chị ta ăn cơm, nếu chị ta không muốn ăn cơm thì mời chị ta ra ngoài. Chị ta muốn đứng ở bên ngoài bao lâu là chuyện của chị ta.”

Mạnh Thanh Thanh nghe vậy lại chạy bình bịch xuống dưới.

Sau khi Thái Xuân Lan nghe xong thì tức giận đến mức đỏ bừng mặt.

Bây giờ ngoài trời lạnh như thế, tất nhiên chị ta không muốn đứng bên ngoài rồi. Nhưng mà chưa gặp được Đồng Tuyết Lục, chị ta không cam lòng bỏ đi như vậy.

Dưới tình huống không còn cách nào khác, chị ta chỉ có thể cầm tiền và phiếu tới mua đồ ăn.

Nhưng mà chị ta uống hết bát canh thịt dê này đến bát khác, bụng sắp không chống nổi nữa rồi, Đồng Tuyết Lục vẫn chưa xuống.

Tiền trên người chị ta không đủ, không lâu sau đã bị mời ra ngoài.

Thái Xuân Lan tức tối mặt chuyển thành màu gan heo, đứng bên ngoài nhất quyết không đi, còn cố ý làm ra vẻ rất đáng thương.

Nếu có người hỏi cô ta, cô ta sẽ nói là trước đây từng đắc tội Đồng Tuyết Lục, bây giờ muốn tới xin lỗi cô, không ngờ ngay cả gặp Đồng Tuyết Lục cũng không muốn gặp chị ta.

Sau khi Mạnh Thanh Thanh nghe xong, lại chạy lộp cộp lên tầng thông báo.

Vân Chi

Đồng Tuyết Lục cười nói: “Kệ chị ta, không phải chị ta nói tôi là đồ vong ơn bội nghĩa à? Nếu đã vong ơn bội nghĩa, thì không để ý tới chị ta không phải là chuyện đương nhiên sao?”

“...”

Mạnh Thanh Thanh suy nghĩ một lúc, cảm thấy lời này cũng có lý.

Vì thế cô ta cũng chẳng thèm quan tâm nữa.

Thái Xuân Lan đứng bên ngoài khoảng một tiếng, vẫn không chờ được Đồng Tuyết Lục xuống.

Cô ta bị đông cứng tím bầm hết môi, cả người cũng sắp đông lại.

Cuối cùng cô ta không chịu nổi nữa, chạy về nhà, đêm đó liền bị sốt cao.

Loading...