Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 364: Ly trà xanh thứ ba trăm sáu mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:51:21
Lượt xem: 192
Từ khi bắt đầu đến khi kết thúc cuộc họp, tất cả mọi người đều hài lòng.
Hôm nay Đồng Tuyết Lục vẫn dẫn theo Quách Vệ Bình đi mua thực phẩm như cũ, cũng nói từ hôm nay trở đi bắt đầu lần lượt thay phiên, ngày mai đổi thành Tiểu Điền đi cùng cô.
Vân Chi
Tiểu Điền nghe thấy vậy, lập tưc kích động đến mức đỏ cả mặt.
Tiểu Điền là học trò của đầu bếp Lôi, nhìn thấy giám đốc Đồng coi trọng học trò của mình, trong lòng đầu bếp Lôi cũng cảm thấy rất dễ chịu.
Đi ra tiệm cơm, Đồng Tuyết Lục thở dài trong lòng.
“Bậc thầy chia nước” đúng là không dễ làm, có điều so với đấu đá nhau, cô vẫn hy vọng người của tiệm cơm hài hòa một chút.
Lúc này, nhà họ Tôn ở Tây Bắc cũng rất không hài hòa.
Sau khi chuyện nhà họ Tôn điều về Kinh Thị thất bại, hai người Tôn Vũ Dương và Tôn Mạn Nhu bị mắng đến m.á.u chó đầy đầu, sau đó chưa đầy hai ngày đã bị thông báo chuyển ra khỏi khu tập thể gia đình quân nhân.
Tôn Mạn Nhu còn định đi tìm Ôn Như Quy, nhưng Ôn Như Quy đã quay về căn cứ, ông Ôn bảo chú Tông trực tiếp đuổi cô ta đi.
Tôn Mạn Nhu cùng đường, chỉ có thể đi theo Tôn Vũ Dương quay về Tây Bắc.
Trở lại Tây Bắc, hai người vừa bước một chân vào cửa, hai cái bạt tai đã chia nhau quăng vào mặt bọn họ.
Cha Tôn giận dữ nói: “Hai đứa ngu ngốc chúng mày, rốt cuộc chúng mày có biết mình đã làm chuyện ngu ngốc gì hay không?”
Phá hoại tình cảm của người khác, bôi xấu danh tiếng đồng chí nữ, còn giật dây người khác cùng nhau làm chuyện phạm pháp, sao bọn chúng có thể làm như vậy?
Bọn chúng cho rằng bọn chúng là ai?
Ở Kinh Thị, nơi đó tùy tiện phun một ngụm nước bọt cũng có thể phun trúng người có bối cảnh thân phận cực kỳ ghê gớm, sao bọn chúng nghĩ bọn chúng có thể lấy thúng úp voi được?
Mấy năm nay, bọn họ rất vất vả nương theo tầng quan hệ với tư lệnh Tiêu cẩn thận leo lên trên, không ngờ lại bị hai đứa ngu ngốc này ra tay phá hủy tất cả!
Tư lệnh Tiêu đã gọi điện thoại đến nhà họ Tôn, nói sau này sẽ không hề thừa nhận Tôn Mạn Nhu là cháu gái nuôi nữa, từ giờ về sau, hai nhà Tiêu, Tôn cũng không còn quan hệ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-364-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-sau-muoi-tu.html.]
Lúc ấy, ông ta đã tức giận đến mức suýt nữa bệnh tim đã phát tác!
Nhà họ Tôn bọn họ vốn dĩ không có quan hệ, không có bối cảnh, một cái “Đùi vàng” vẫn là năm đó dùng thủ đoạn mới miễn cưỡng bám vào được, thế mà bây giờ cái gì cũng không còn nữa!
Tôn Vũ Dương bị tát một cái, cúi đầu xuống không nói lời nào.
Lúc ở Kinh Thị anh ta đã bắt đầu hối hận rồi, trước đây sao anh ta có thể vừa thấy Tôn Mạn Nhu rơi nước mắt đã bị ma quỷ ám ảnh như vậy?
Nhưng mà làm cũng đã làm rồi, anh ta thừa nhận anh ta ngu đần.
Điều khiến anh ta thất vọng đau lòng là thái độ của Tôn Mạn Nhu, từ giờ về sau anh ta coi như không có đứa em gái Tôn Mạn Nhu này!
Tôn Mạn Nhu ôm khuôn mặt bỏng rát, trong lòng cực kỳ hoảng sợ: “Bác cả, con biết sai rồi, lúc trước con không nên cả tin nghe theo lời anh ba, con nên khuyên nhủ anh ba thật tốt...”
Tôn Vũ Dương lạnh lùng cười một tiếng: “Tôn Mạn Nhu, đánh rắm cái con mẹ mày, mày còn nói thêm một câu như vậy nữa, thì mày cút ngay ra khỏi nhà tao!”
Tôn Mạn Nhu mở to mắt, không thể tin nổi nhìn anh ta: “Anh ba, sao anh có thể nói ra lời ấy, không phải anh nói em là em gái ruột của anh sao, nào có chuyện đuổi em gái ruột của mình ra khỏi cửa chứ?”
Tôn Vũ Dương mặc kệ cô ta.
Cha Tôn nhìn thấy hai đứa ngu xuẩn bọn họ, thì lại tức giận: “Hai người chúng mày ở lại bên cạnh chúng tao cũng vô dụng, bây giờ không có đơn vị nào dám nhận chúng mày nữa, tao nghĩ rồi, chúng mày xuống hết nông thôn làm thanh niên trí thức đi!”
Xuống nông thôn làm thanh niên trí thức?
Tôn Mạn Nhu như bị sét đánh: “Bác cả, sức khỏe con không tốt, xuống nông thôn con chắc chắn sẽ không chịu đựng được.”
“Nếu mày không muốn đi, vậy thì mày chuyển về ở chỗ mẹ mày đi!”
Trước kia, bác Tôn rất yêu thương đứa cháu gái này, nhưng trước kia có bao nhiêu yêu thương, bây giờ nhìn thấy lại có bấy nhiêu phiền lòng, đều là một lũ vô ơn.
Nói xong, cha Tôn xoay người rời đi.
Mẹ ruột của Tôn Mạn Nhu đã tái giá sinh hai đứa con từ lâu rồi, ngay từ đầu bà ta đã không cần đứa con gái Tôn Mạn Nhu này.
Ngực Tôn Mạn Nhu phập phồng dữ dội, mắt trợn trừng, lăn ra ngất xỉu.