Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 362: Ly trà xanh thứ ba trăm sáu mươi hai
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:49:56
Lượt xem: 170
Thời tiết càng ngày càng lạnh, vào buổi sáng, một tầng sương trắng treo trên cành cây khô trong sân.
Đồng Tuyết Lục lấy áo bông dày của Đồng Miên Miên ra, mặc vào khiến cô bé tròn vo như một quả bóng.
Đồng Miên Miên gian nan từ trên giường bò xuống, tự mình đi đánh răng rửa mặt.
Đồng Tuyết Lục đi theo sau cô bé, thấy cánh tay ngắn ngủi của cô bé đánh răng rất khó khăn, mới hỏi cô bé: “Miên Miên, em muốn chị đánh răng giúp em không?”
Đồng Miên Miên lắc đầu, hồn nhiên nói: “Không cần, Miên Miên có thể tự mình đánh, chị xem Miên Miên đánh răng rất trắng.”
Nói xong cô bé há miệng ra, để lộ hàm răng nhỏ như vỏ sò, cực kỳ đều đặn và xinh đẹp.
Đồng Gia Tín từ trong phòng đi ra nghe thấy vậy, bước chân dừng một chút, có chút xúc động muốn quay đầu lại.
Nhưng ánh mắt sắc bén của Đồng Miên Miên đã nhìn thấy cậu ta rồi: “Anh ba, anh mau tới đánh răng đi, vì anh không thích đánh răng nên bây giờ mới không có răng giống như bà lão đấy!”
Đồng Gia Tín giống như bà lão: “...”
Bình thường trẻ con bốn năm tuổi đã bắt đầu thay răng, có thể là vì trẻ con thời này không đủ dinh dưỡng nên mới thay răng tương đối muộn, Đồng Gia Tín chỉ mới thay răng gần đây thôi.
Dường như do phải chờ đợi quá lâu, lần thay răng này cậu ta rụng liên tục bốn năm cái, bây giờ không chí nói chuyện lọt gió, hơn nữa còn không ăn được nhiều thịt.
Đồng Gia Tín đắng lòng mà không biết kêu ai.
Đồng Tuyết Lục rửa mặt xong thì vào bếp nấu hoành thánh.
Hoành thánh cô đã làm sẵn từ tối hôm qua, bây giờ chỉ cần bỏ vào nồi nước nấu lên là được.
Hoành thánh nhanh chóng làm xong, Đồng Tuyết Lục múc ra bốn bát, hai anh em Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín đã chờ trong nhà bếp từ lâu, bị mùi thơm làm cho bụng kêu lên ùng ục.
Lúc này vừa thấy hoành thánh đã chín, cả hai nhanh chóng bê bát đũa vào phòng khách.
Hoành thánh do Đồng Tuyết Lục làm, vỏ rất mỏng, nhân bánh gồm thịt lợn, nấm hương và mộc nhĩ, nước dùng bỏ thêm mỡ lợn, trên mặt rắc hành băm xanh biếc, nhìn qua đã khiến người ta cực kỳ thèm ăn rồi.
Đồng Gia Tín không quan tâm có bị bỏng hay không, vội vàng ăn một miếng hoành thánh, lập tức bị bỏng đến nỗi khiến cậu ta kêu oa oa, nhưng nửa phần cũng không nỡ nhổ ra.
Mộc nhĩ rất giòn kết hợp với nấm hương đậm đà, cộng thêm mỡ lợn và thịt lợn béo ngậy, hòa quyện cùng với nhau, ăn đến cuối cùng vị ngọt tràn ngập khắp khoang miệng, cực kỳ tươi ngon!
Thật sự ăn quá ngon!
Đồng Gia Tín không răng ăn một cái hoành thánh một miếng, ăn ngon đến nỗi mắt cũng híp lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-362-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-sau-muoi-hai.html.]
Sau khi ăn xong, Đồng Tuyết Lục dẫn Đồng Miên Miên đến nhà họ Ngụy, thuận tiện tặng chỗ hoành thánh chưa nấu cho bọn họ.
Phá bỏ cửa tiệm cũ, một lần nữa cải tạo xây thành tiệm cơm mới rất tốn kém, bộ phận tài vụ không muốn bỏ ra số tiền này, vì vậy sau khi bàn bạc, đã quyết định sửa chữa lại một quán trà bị bỏ hoang nhiều năm, sau đó đổi thành tiệm cơm.
Trước kia, quán trà ấy cũng đã chuyển thành quán trà nhà nước, chỉ có điều sau đó xảy ra ngộ độc thực phẩm c.h.ế.t người, mọi người không dám đến đó ăn cơm nữa, quán trà cũng không còn buôn bán được.
Đồng Tuyết Lục đến xem qua tiệm cơm mới, là một quán trà hai tầng kiểu cổ, bên trong còn giữ lại không ít đồ dùng cũ kỹ, cực kỳ có hương vị cổ điển.
Quán trà như vậy lại bỏ hoang không dùng, thật sự quá lãng phí, cũng may bây giờ sắp được bắt đầu tái sử dụng lại lần nữa rồi.
Đồng Tuyết Lục nói ra một vài yêu cầu và đề xuất của mình, cô rất thích loại kiến trúc mang hương sắc cổ kính này, cho nên định giữ lại vẻ đặc sắc ấy.
Tất nhiên hiện tại vẫn nằm trong thời kỳ tương đối nhạy cảm, cùng lắm chỉ có thể giữ lại đồ dùng trong nhà và thiết kế ban đầu của quán trà, nếu muốn treo danh họa của những danh nhân cổ đại là chuyện không có khả năng, muốn treo cũng chỉ có thể treo ảnh chân dung của chủ tịch.
Bây giờ sửa sang đã gần như sắp hoàn thành, cuối tuần là có thể khai trương.
Vừa nghĩ sắp được làm việc ở tiệm cơm mới, tâm trạng của Đồng Tuyết Lục càng tốt hơn.
Trên đường đến tiệm cơm, từ xa đã nhìn thấy trước cửa tiệm cơm có nhiều hơn ba người so với bình thường.
Nhìn thấy Đồng Tuyết Lục đi tới, sáu đôi mắt đồng loạt quét qua người cô.
Ba người Quách Xuân Ngọc, Mạnh Thanh Thanh và Quách Vệ Bình vội vàng chào hỏi: “Chào buổi sáng giám đốc Đồng!”
Đồng Tuyết Lục: “Chào buổi sáng.”
Ba người mới đến thấy vậy, vội vàng chào hỏi theo: “Chào buổi sáng giám đốc Đồng.”
Một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi nói: “Tôi là Lôi Đại Dũng, đầu bếp mới đến, tôi được trưởng phòng Lâm giới thiệu tới đây.”
Người thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi bên cạnh ông ta nói: “Tôi là học trò Tiểu Điền, tôi cũng được trưởng phòng Lâm giới thiệu vào đây.”
Cuối cùng là một đồng chí nữ khoảng hai mươi tuổi nói: “Tôi là nhân viên phục vụ Ngô Lệ Châu, tôi được vợ của trưởng phòng Lâm giới thiệu vào.”
Hai người được trưởng phòng Lâm giới thiệu tới, một người do vợ của Trưởng phòng Lâm giới thiệu tới.
Hiểu rồi, đều là quan hệ gia đình.
Đồng Tuyết Lục cong môi cười nói: “Hôm nay mọi người đã tới rồi sao? Tôi còn tưởng là phải qua hai ngày nữa mọi người mới đến nhận việc, bên ngoài rất lạnh, mọi người vào đi rồi nói sau.”
Vân Chi