Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 322: Ly trà xanh thứ ba trăm hai mươi hai
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:58:07
Lượt xem: 170
Đồng Tuyết Lục không có biểu cảm gì, gấp gọn tời giấy “Đánh cuộc” giữa hai người kẹp vào quyển vở: “Được rồi, đánh cuộc bắt đầu có hiệu lực từ bây giờ, ngày mai chị sẽ đến trường học cầu xin giáo viên và hiệu trưởng cho em quay lại trường tiếp tục học tập, có thể quay về đi học hay không còn phải xem số phận em thế nào.”
Nghe thấy lời này, trong lòng Đồng Gia Tín càng lo sợ không yên hơn.
Nếu như trường học không cho cậu quay về tiếp tục đi học, cậu phải làm sao bây giờ?
Chắc chắn chủ nhiệm lớp sẽ không nói tốt cho cậu ta, dù sao khi đi học cậu ta vẫn luôn nói chuyện riêng không nghe giảng, lần nào thi cũng không đạt tiêu chuẩn, lần trước còn gian lận nữa.
Đồng Gia Tín càng nghĩ càng cảm thấy mình quá hư hỏng, hận không thể tát cho mình hai cái.
Đồng Tuyết Lục không để ý tới cậu ta, tiếp tục viết ra bản kế hoạch.
Đến tối khi đi ngủ, Đồng Gia Tín vẫn đang suy nghĩ chuyện đi học.
Cậu ta lật qua lật lại như bánh rán trên giường, làm ồn khiến Đồng Gia Minh không có cách nào ngủ được.
“Em làm sao thế?”
Đồng Gia Tín: “Anh hai, khả năng em sắp bị đưa về quê quán Bắc Hòa rồi.”
Đồng Gia Minh nghiêng người sang một bên, không cho cậu ta nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng mình: “Không phải em vẫn luôn không thích đi học sao? Về quê nhặt phân heo cũng là lựa chọn không tồi, tốt xấu gì cũng có thể đổi được chút đồ ăn.”
Đồng Gia Tín: “……” Anh hai, anh không yêu em nữa rồi!
Đồng Gia Tín còn định nói gì đó, nhưng Đồng Gia Minh nói mai cậu phải học, sau đó không để ý đến Đồng Gia Tín nữa.
Đồng Gia Tín nhìn lên trần nhà, giơ tay trộm lau nước mắt.
Cậu đúng là heo mà, trước đây vì sao cậu lại cảm thấy đi học rất thống khổ nhỉ?
Trong bóng tối, Đồng Gia Tín hối hận lần thứ 1001.
**
Hôm sau tất nhiên Đồng Tuyết Lục sẽ không tới trường học.
Cô bảo Đồng Gia Minh đến nói với chủ nhiệm lớp Đồng Gia Tín một tiếng, nói Đồng Gia Tín đã khỏe lại, ngày mai có thể đi học được rồi.
Tất nhiên Đồng Gia Minh không có lý do nào để từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-322-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-hai-muoi-hai.html.]
Tối hôm qua Đồng Tuyết Lục đã viết xong bản kế hoạch rồi, chỉ là hôm qua cô vừa mới gặp thư ký Trác, hôm nay đã đến phòng thương nghiệp tìm trưởng phòng Lâm hiển nhiên sẽ không tốt lắm.
Cho nên cô dự định đợi thêm hai ngày nữa mới qua.
Bò viên và cá viên hôm qua đã bán hết rồi, hôm nay lại phải đi mua sắm.
Đồng Tuyết Lục dẫn Quách Vệ Bình theo, đi mua thịt bò.
Thợ bán thịt bò chọn cho cô một miếng thịt chân bò ngon nhất, rồi nói với Đồng Tuyết Lục: “Giám đốc Đồng, bảng vàng danh dự chỗ cô sao lâu rồi không phỏng vấn thêm, do chưa tìm thấy người phỏng vấn à?”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục vừa thấy thịt chân bò trên tay ông ta, trong nháy mắt đã hiểu ra: “Không phải không tìm thấy người, chỉ là bảng vàng danh dự không phải tùy tiện tìm người nào đó trên đường cũng có thể phỏng vấn được, cần phải trải qua điều tra nghe ngóng, sau khi xác định đối phương có đủ tư cách, tôi mới đi phỏng vấn.”
Thợ bán thịt bò họ Hoàng líu lưỡi: “Phức tạp như vậy? Thế chẳng phải tôi sẽ không có cơ hội sao?”
Đồng Tuyết Lục cố nhịn cười: “Chú Hoàng không tin vào bản thân vậy cơ à? Sau khi điều tra suốt một tháng qua, chúng tôi cảm thấy chú Hoàng rất phù hợp với tiêu chuẩn chỗ chúng tôi, ban nãy tôi đang định nói với chú Hoàng, không ngờ chú đã nhắc tới trước.”
Vốn dĩ chú Hoàng tưởng rằng mình không có hy vọng, ai ngờ niềm vui lại ập đến nhanh như vậy, trong lòng lập tức mừng như hoa nở: “Giám đốc Đồng, cô định khi nào thì phỏng vấn? Tôi lúc nào cũng rảnh.”
Đồng Tuyết Lục nói: “Ngày mai nhé, chiều ngày mai tôi sẽ qua đây.”
Nếp nhăn trên mặt chú Hoàng cười nở hoa, khi cân thịt bò cho Đồng Tuyết Lục, vẫn với số tiền hàng ngày nhưng trọng lượng lại nặng hơn không ít.
Quay về tiệm cơm, mọi người lại bắt đầu làm bò viên và cá viên.
Đến giữa trưa, khách ăn cơm lục tục tới cửa.
Khoảng thời gian trước ông Ôn thường xuyên tới tiệm cơm, sau đó nghe chú Tông nói ông bị tăng đường huyết, Đồng Tuyết Lục lập tức khuyên bảo ông ấy đừng tới đây mỗi ngày, thi thoảng tới một lần là được rồi.
Nếu đổi thành người khác nói ra lời này, chắc chắn ông Ôn sẽ không nghe, nhưng vì người nói là Đồng Tuyết Lục, ông Ôn lập tức biến thành học trò ngoan ngoãn vô cùng nghe lời.
Hôm nay người xếp hàng đầu tiên là một thanh niên trẻ tuổi cao lớn.
Vốn dĩ Đồng Tuyết Lục không chú ý tới anh ta, nhưng mà ánh mắt đối phương lại như có như không dừng trên người cô.
Từ xưa đến nay cô luôn mẫn cảm với ánh mắt của người khác, cho nên khi ánh mắt người trẻ tuổi kia dừng lại trên người cô lần thứ ba, cô lập tức xác định được đối phương đang nhìn mình.
Nhưng mà địch bất động ta cũng bất động, nếu đối phương không nói gì, cô cũng sẽ không dò hỏi.