Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 317: Ly trà xanh thứ ba trăm mười bảy
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:53:09
Lượt xem: 174
Sau khi hội nghị kết thúc, trưởng phòng Lâm bảo Đồng Tuyết Lục qua phòng làm việc của mình một chuyến.
Đồng Tuyết Lục còn tưởng rằng ông ta muốn nói với mình về chuyện gói gia vị, không ngờ ông ta vừa mở miệng chính là: “Giám đốc Đồng, không biết cô có hứng thú tới phòng thương nghiệp làm thư ký cho tôi không?”
Lời này vừa nói ra, đúng lúc thư ký Trác bê hai chén nước vào phòng.
Tay cô ra run lên, ca tráng men rơi xuống mặt đất kêu “Choang” một tiếng.
Trưởng phòng Lâm nhíu mày: “Sao thế?”
Sắc mặt thư ký Trác tái nhợt nói: “Xin lỗi, tôi bước hụt một cái, không đứng vững, để tôi đi rót hai cốc nước khác.”
Nói xong cô ta nhặt ca tráng men trên mặt đất lên, khi ra ngoài còn dùng ánh mắt phức tạp liếc nhìn Đồng Tuyết Lục một cái.
Trong lòng Đồng Tuyết Lục thầm mắng một tiếng thô tục, bên ngoài lại thở dài một hơi, nói: “Ánh mắt trưởng phòng Lâm sáng như đuốc, có thể được trưởng phòng Lâm công nhận, tôi vô cùng vui vẻ, chỉ là tôi không thích công việc này, từ nhỏ tôi đã thích nấu ăn rồi, hiện giờ có thể làm giám đốc tiệm cơm, tôi đã vô cùng thỏa mãn.”
“Hơn nữa tôi cảm thấy, nếu so sánh với nhau thì thư ký Trác càng thích hợp với chức vị này hơn tôi, tuy rằng tôi không tiếp xúc với thư ký Trác nhiều lắm, nhưng tôi vãn có thể cảm nhận được năng lực làm việc của cô ấy vô cùng mạnh, đối với công việc do trưởng phòng Lâm sắp xếp, cô ấy đều nhớ rõ ràng.”
“Có điều này chắc trưởng phòng Lâm không biết, tôi từng bị thương ở đầu, cho nên khi làm việc phải ghi chép lại mới nhớ kỹ, nếu không quay đầu lại sẽ quên sạch, người có tính cách bừa bãi giống tôi không thích hợp làm thư ký.
Thư ký Trác lại lần nữa bưng nước vào phòng, đúng lúc nghe được lời này của Đồng Tuyết Lục, trong lòng bị chấn động không ít.
Vừa rồi cô ta còn tưởng rằng nhất định Đồng Tuyết Lục sẽ đồng ý với trưởng phòng Lâm, sau đó cướp đi vị trí của mình.
Tuy rằng chức thư ký này nghe không có thể diện bằng giám đốc tiệm cơm, nhưng lại có thể quen biết rất nhiều người, lợi ích có thể lấy được trong đó chắc chắn không phải một giám đốc tiệm cơm có thể so sánh được.
Đương nhiên quan trọng nhất là, ngoài làm thư ký ra, cô ta không biết làm gì khác.
Nếu như bị Đồng Tuyết Lục cướp mất công việc này, vậy cô ta phải làm gì bây giờ?
Nghe thấy câu trả lời của Đồng Tuyết Lục, trưởng phòng Lâm chấn động: “Đúng là không ngờ cô còn có loại tật xấu này, vậy thì quá tiếc nuối.”
Làm thư ký ngoài cẩn thận ra, trí nhớ tốt cũng vô cùng quan trọng, đặc biệt khi ra ngoài mở họp, cần thường xuyên nhắc nhở ông ta một vài chuyện nhỏ.
Không thể nào để thư ký của mình luôn mang theo quyển vở đi họp được, nếu như không có vở ghi chép, vậy thì chẳng phải cô sẽ luống cuống tay chân sao?
Đồng Tuyết Lục cũng tiếc nuối,gật đầu: “Đúng vậy, nếu không mỗi lần qua tây tôi cũng sẽ không cần mang theo vở ghi chép, đúng là sợ mình không nhớ được.”
Thư ký Trác thích vị trí này, cô lại không thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-317-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-muoi-bay.html.]
Thật ra ngay cả vị trí giám đốc tiệm cơm cô cũng không thích lắm, đợi năm sau khi cải cách mở ra, có thể tự do buôn bán, chắc chắn cô sẽ trốn chạy.
Vân Chi
Có điều không thích là một chuyện, cô chắc chắn sẽ không thể hiện ra trước mặt bọn họ.
Tuy rằng sau này cô không định đi theo con đường chính trị, nhưng tạo mối quan hệ với những người này vẫn vô cùng cần thiết.
Khi ra khỏi phòng làm việc của trưởng phòng Lâm, thư ký Trác nhìn thấy Đồng Tuyết Lục, trên mặt vẫn có chút ngượng ngùng.
Để bồi thường lòng dạ tiểu nhân của mình, cô ta tiết lộ cho Đồng Tuyết Lục một tin tức.
“Giám đốc Đồng, hơn nửa tháng nữa Kinh Thị sẽ tiến thành một cuộc thi đấu đầu bếp, nếu có thể lấy được danh hiệu đệ nhất, sẽ có cơ hội chiêu đãi người nước ngoài.”
Chiêu đãi người nước ngoài?
Nghe thấy mấy chữ cuối, ánh mắt Đồng Tuyết Lục sáng rực lên.
Muốn chiêu đãi người nước ngoài, cần phải là tiệm cơm quốc doanh bậc một.
Tiệm cơm quốc doanh của cô hiện giờ thuộc cấp hai, không có tư cách chiêu đãi người nước ngoài.
Nhưng nếu như có thể thắng trong cuộc thi, như vậy tiệm cơm sẽ có thể thăng cấp.
Sau khi thăng cấp sẽ có thêm nhiều lợi ích, đầu tiên là tăng tiền lương, sau đó là có thể nhận được ngân sách để mở rộng sửa chữa tiệm cơm..
Thứ ba, cũng là quan trọng nhất, có thể lắp điện thoại trong tiệm.
Nơi ở hiện tại, và nơi làm việc của cô đều không có điện thoại, nếu như được lắp đặt, sau này muốn liên lạc với Ôn Như Quy sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Môi đỏ của Đồng Tuyết Lục khẽ cong lên, cười nói: “Cảm ơn cô, thư ký Trác, nau này có thời gian chúng ta cùng nhau đi dạo phố mua quần áo nhé.”
Thư ký Trác nghe thấy thế hai mắt cũng sáng lên, gật đầu liên tục: “Được, hôm nào nghỉ tôi sẽ tới tìm cô.”
Thư ký Trác cảm thấy Đồng Tuyết Lục không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, còn rất biết cách ăn mặc nữa, sau này phải nhờ cô ấy tư vấn cho mình một phen mới được.
Tất nhiên Đồng Tuyết Lục sẽ không từ chối.
Ra khỏi phòng thương nghiệp, Đồng Tuyết Lục bắt đầu tự hỏi phải làm thế nào mới có thể lấy được tư cách dự thi.
Rất nhanh, cô đã nghĩ ra được một biện pháp...