Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 306: Ly trà xanh thứ ba trăm linh sáu

Cập nhật lúc: 2024-11-07 19:42:25
Lượt xem: 253

Sau khi quay về, Đồng Tuyết Lục chỉ mất hai ngày đã viết xong bản kế hoạch.

Có điều vì không tỏ vẻ mình cũng sốt ruột, cô để chậm lại hai ngày nữa mới mang đến phòng thương nghiệp cho trưởng phòng Lâm xem.

Nhìn thấy bản kế hoạch do cô viết, trong lòng trưởng phòng Lâm âm thầm tán thưởng một câu.

Trật tự rõ ràng, hơn nữa còn suy xét đủ các mặt.

Lần trước khi ở trong phòng làm việc, cô nói không cần phòng thương nghiệp phát cho bọn họ một đồng tiền trợ cấp nào, nhưng bây giờ trong bản kế hoạch, cô lại viết rõ sẽ nộp hết số tiền kiếm lên phòng thương nghiệp, sau đó phòng thương nghiệp dùng phương pháp trợ cấp phát cho bọn họ.

Thật sự rất khôn khéo.

Cứ như vậy, chuyện mọi người đến tiệm cơm bọn họ mua gia vị nấu lẩu sẽ được hợp pháp hóa.

Tuổi còn trẻ đã ổn trọng như vậy rồi, nếu cô ấy có thể đến phòng thương nghiệp giúp mình, chẳng phải mình sẽ có thêm một cánh tay đắc lực sao?

Trong lòng trưởng phòng Lâm nghĩ như vậy, nhưng tạm thời chưa định nói với Đồng Tuyết Lục.

Ông ta còn phải quan sát thêm.

Trưởng phòng Lâm giữ lại bản kế hoạch, nói sau quốc khánh mới có thể cho cô câu trả lời.

Đồng Tuyết Lục tỏ vẻ đã hiểu, sau đó chào tạm biệt thư ký Trác, rồi rời khỏi phòng thương nghiệp.

Vốn dĩ cô cho rằng đến ngày Quốc khánh chắc hẳn Ôn Như Quy sẽ được nghỉ, không ngờ anh lại phải đến căn cứ thực nghiệm.

Lễ mừng quốc khánh, tiệm cơm cũng được nghỉ hai ngày.

Đồng Tuyết Lục làm vài món ăn vặt mang đến khu tập thể gia đình quân nhân cho ông Ôn và chú Tông. Nhìn thấy mình cũng có phần, chú Tông kích động đến mức hai mắt đỏ bừng.

Sau đó cô dẫn ba anh em nhà họ Đồng đi chụp ảnh.

Không ngờ ngày quốc khánh lại rất nhiều người đi chụp ảnh, bọn họ phải xếp hàng.

Đồng Miên Miên dựa vào n.g.ự.c chị gái mình, khuôn mặt đỏ bừng nhỏ giọng hỏi: “Chị, hôm nay Miên Miên có đẹp không?”

Khi hỏi cô bé còn cố ý lắc lư cái đầu, vẻ mặt mong đợi nhìn Đồng Tuyết Lục.

Đúng là cô gái nhỏ điệu đà.

Thấy cô bé như vậy, Đồng Tuyết Lục bật cười: “Đẹp, hôm nay Miên Miên nhà chúng ta mặc quần áo mới, còn tết b.í.m tóc nhỏ, vô cùng xinh đẹp.”

Cô nhóc nghe thấy lời này, vui vẻ đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ hồng lên, khóe miệng cong cong lén lút nở nụ cười.

Đồng Gia Tín đang ôm Bánh Trung Thu ở bên cạnh làm mặt quỷ.

Vốn dĩ cô không muốn mang Bánh Trung Thu đi chụp cảnh cùng, nhưng Đồng Gia Tín kiên trì phải mang theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-306-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-linh-sau.html.]

Bánh Trung Thu là con ch.ó thành tinh rồi, vừa nghe thấy sắp được đi ra ngoài, đã sủa gâu gâu một lúc lâu.

Đồng Tuyết Lục đành phải bảo Đồng Gia Tín canh chừng kỹ Bánh Trung Thu, trong lòng có chút tiếc nuối mơ hồ.

Nếu Bánh Trung Thu có thể chụp ảnh gia đình cùng cả nhà, sao Tiểu Lục lại không thể?

Nhưng mà dắt chó ra ngoài còn coi như bình thường, mang theo con gà mái già thì hơi khôi hài.

Tuy rằng lần trước Đồng Tuyết Lục nói ba anh em bọn họ tử mình trả tiền chụp riêng, nhưng đến khi chụp ảnh, cô vẫn bỏ tiền ra.

Bọn họ chụp một tấm ảnh gia đình, hai chị em Đồng Tuyết Lục và Đồng Miên Miên chụp một tấm, ba anh em Đồng Gia Minh, Đồng Gia Tín và Đồng Miên Miên chụp một tấm, còn để ba anh em bọn họ mỗi người chụp một tấm riêng nữa.

Người xung quanh nhìn thấy bọn họ “Tiêu tiền như nước”, ánh mắt đều tập trung lên người bọn họ, vô cùng hâm mộ.

Lần này Đồng Gia Tín lại có cơ hội khoe khoang rồi.

Đồng Tuyết Lục thì cảm thấy bây giờ chụp ảnh lưu lại làm kỷ niệm, sau này lấy ra xem lại là chuyện rất có ý nghĩa.

Nếu không sau này bọn họ trưởng thành rồi, muốn nhìn lại dáng vẻ khi còn nhỏ của mình cũng không tìm thấy ảnh, thì rất đáng tiếc.

**

Qua ngày quốc khánh, thời tiết càng lạnh hơn, lá khô phủ kín con đường, mặt đất biến thành màu vàng rực.

Vừa qua quốc khánh, cuối cùng chế độ mười năm mang đến tai nạn nghiêm trọng cho nhân dân, cho đất nước cũng kết thúc.

Năm nay là năm bắt đầu hy vọng, cũng là một năm vô cùng nặng nề.

Vài người lãnh đạo quan trọng của quốc gia liên tiếp qua đời, nhân dân chìm đắm trong bi thương, mất mát.

Bên phía nhà họ Tô lại nhận được tin tức tốt liên tục.

Nhà họ Tô không chỉ lấy lại được tài sản và phòng ở trước đây bị chính phủ tịch thu, Tô Việt Thâm cũng được phục chức, quay về làm việc trong chính phủ.

Tô Việt Thâm được bổ nhiệm vào chức phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng, hơn nữa anh ta cũng đã phục hôn với Cố Dĩ Lam.

Từ khi bị Tô Việt Thâm đối đãi lạnh nhạt, nhà ho Cố như kiến bò trên chảo nóng, ngày nào cũng lo lắng Tô Việt Thâm sẽ không phục hôn với Cố Dĩ Lam.

Vân Chi

Cố Dĩ Lam lại càng đau khổ hơn, có lần còn đau lòng đến mức phải vào bệnh viện.

Ngày thứ hai sau khi Cố Dĩ Lam nhập viện, cuối cùng Tô Việt Thâm cũng xuất hiện.

Sau khi tỏ vẻ quan tâm, anh ta đưa ra ba yêu cầu.

Một muốn cô ta sau này phải coi nhà họ Tô và con trai là trọng tâm, hai muốn cô ta dù sảy ra chuyện gì cũng phải thương lượng với mình, ba muốn cô ta ít xen vào chuyện nhà mẹ đẻ và thân thích.

Nếu như nhà mẹ đẻ cô ta xảy ra chuyện, chỉ cần có thể giúp được anh ta sẽ giúp, nhưng có những gia đình thân thích tám trăm năm chưa từng liên hệ, thì không cần đưa chuyện của bọn họ tới trước mặt anh ta...

Loading...