Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 262: Ly trà xanh thứ hai trăm sáu mươi hai
Cập nhật lúc: 2024-11-06 13:11:03
Lượt xem: 230
Ngày hôm sau, Tào Đại Cương mang khuôn mặt bầm dập của mình đến đồn công an tự thú.
Anh ta thừa nhận với công an, anh ta và Lưu Đông Xương đã thông đồng với nhau từ trước rồi.
Lưu Đông Xương hứa hẹn, chỉ cần đưa được Đồng Tuyết Lục vào tù, anh ta không chỉ đưa vị trí công việc nhân viên phục vụ trong tiệm cơm quốc doanh cho bạn gái Tào Đại Cương, mặc khác còn cho Tào Đại Cương thêm hai trăm tệ nữa!
Bạn gái Tào Đại Cương nói, chỉ cần cô ta có thể đến tiệm cơm quốc doanh làm nhân viên phục vụ, cô ta sẽ đồng ý gả cho anh ta sinh con dưỡng cái.
Anh ta nghèo khố rách áo ôm, ngay cả tiền cưới vợ cũng không có, bây giờ chỉ cần ăn chút thuốc trừ sâu, không chỉ có thể kiếm được một cô vợ, còn có thể có hai trăm tệ, chuyện làm ăn chỉ lãi không lỗ này, sao anh ta có thể từ chối?
Cho nên hôm sảy ra chuyện, anh ta đã bỏ một củ khoai tây đã ngâm thuốc trừ sâu từ trước vào trong người, sau khi đến tiệm cơm nhân lúc mọi người không để ý, anh ta bỏ khoai tây vào trong đĩa thịt kho tàu.
Đợi đến khi thuốc trừ sâu trong củ khoai tây ngấm vào thịt kho tàu, anh ta mới ăn hết củ khoai tây kia.
Rất nhanh sau đó, anh ta bắt đầu nôn mửa không ngừng.
Ngoài việc này ra, anh ta còn nhận tội trước đây từng xua chó đuổi theo Mạnh Thanh Thanh, ép cô ta phải nhảy xuống sông, chuyện này cũng do Lưu Đông Xương bày mưu tính kế với anh ta.
Sau khi làm xong chuyện đó, Lưu Đông Xương cho anh ta hai mươi tệ.
Vụ án đến đây đã không cần tiếp tục thẩm vấn nữa.
Sau đó công an viên lục soát ra đợc thuốc trừ sâu trong nhà bạn gái Tào Đại Cương, và hai trăm tệ Lưu Đông Xương cho anh ta.
Vụ án được phá, Quách Vệ Bình và thím Lâm được thả ra ngoài, còn Lưu Đông Xương thì bị cắt chức giám đốc tiệm cơm, phạt tù mười lăm năm, bị đưa đến nông trường tiếp thu cải tạo.
Hai người Đàm Tiểu Yến và Tào Đại Cương là tòng phạm, một người bị phán hai năm, một người bị phán bảy năm, cũng bị đưa đến nông trường cải tạo.
Đối với kết cục của đám người Lưu Đông Xương, mọi người đều vỗ tay tỏ ý vui mừng.
Đồng Tuyết Lục cũng cảm thấy rất hả giận.
Có điều sau đó biết nguyên nhân Tào Đại Cương đi tự thú, là vì bị Ôn Như Quy đánh một trận, cô lập tức chấn kinh ngay tại chỗ.
Người hở ra một cái là đỏ mặt trước mạt cô, vậy mà còn có một mặt đàn ông như thế?
Đúng là quá khó để tượng đượng ra được.
Ngày Lưu Đông Xương bị phán quyết, cô nấu một mâm cơm cảm ơn mọi người.
Khi cô ở trong phòng bếp nấu ăn, Ôn Như Quy vẫn xuống giúp cô như cũ.
Vân Chi
Nhân cơ hội ấy Đồng Tuyết Lục hỏi anh: “Nghe nói anh đánh cho Tào Đại Cương một trận, khiến mặt mũi anh ta bầm dập cả lên hả?”
Động tác gọt khoai sọ của Ôn Như Quy cứng lại: “Anh... Chỉ đánh anh ta vài quả thôi, ai biết da mặt anh ta mỏng như vậy, vừa đánh vài cái đã xanh tím rồi.”
Ngụ ý chính là, thật ra anh không hề cuồng dã, anh cũng không bạo lực, tất cả đều là do Tào Đại Cương quá vô dụng!
Nghe thấy thế, Đồng Tuyết Lục không nhịn được thiếu chút nữa đã phì cười.
Mắt cô ánh lên niềm vui, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Như Quy.”
Cả người Ôn Như Quy chấn động, cảm giác đầu quả tim lại bắt đầu ngứa ngáy: “Ừ, làm sao vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-262-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-sau-muoi-hai.html.]
Nói xong anh bỏ khoai sọ vào chậu, xoay người nhìn cô.
Đồng Tuyết Lục nghiêng đầu nhìn anh: “Lần trước em nói, chúng ta chính thức làm quen nhau một lần với mục đích không phải chơi lưu manh, anh còn nhớ rõ không?”
Đối mặt với đôi mắt long lanh phủ đầy sương mù của cô, trái tim Ôn Như Quy bắt đầu tăng tốc: “Anh nhớ.”
Đồng Tuyết Lục: “Em còn nói, nếu anh vượt qua khảo nghiệm của em, chúng ta sẽ bắt đầu quan hệ yêu đương.”
Ánh nắng cuối thu ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, càng tôn lên làn da trắng nõn mềm mịn của cô, đôi mắt cô động lòng người như nước hồ thu vậy.
Yết hầu Ôn Như Quy khẽ di chuyển lên xuống: “Đúng, em đã nói như vậy.”
Đôi môi đỏ mọng của Đồng Tuyết Lục cong lên, chiếc má lúm đồng tiền nho nhỏ xuất hiện bên khóe miệng: “Ôn Như Quy, bây giờ em chính thức thông báo cho anh biết, anh đã thông qua khảo nghiệm của em, cho nên từ hôm nay trở đi, anh chính là bạn trai của em!”
Thịch thịch thịch.
Đôi mắt đen nhánh của Ôn Như Quy đảo qua mặt cô, trái tim đập nhanh đến mức sắp vượt qua năng lực chịu đựng của anh rồi: “Em... Em nói thật sao?”
Đúng là đồ ngốc.
Đã đến lúc này rồi, vậy mà còn hỏi lại cô có phải sự thật không?
Ánh mắt tinh ranh của Đồng Tuyết Lục khẽ xoay chuyển, đột nhiên cúi người tới gần anh.
Cả người Ôn Như Quy lập tức cứng đờ, đứng thẳng tắp không dám động đậy.
Cô nhón chân lên, cánh môi nhẹ nhàng chạm vào mặt anh một cái, sau đó nhanh chóng rời đi.
“Ầm!”
Cảm giác mềm mại từ trên mặt truyền đến, khiến lỗ tai và cả cổ của Ôn Như Quy lập tức đỏ bừng.
Một dòng điện sinh ra từ nơi cô chạm vào len lỏi khắp toàn thân.
Anh ngơ ngác nhìn cô, không chớp mắt.
Cô ấy hôn mình.
Cô ấy! Hôn!! Mình!!!!
Ôn Như Quy cảm thấy trái tim mình sắp hỏng rồi.
Nhìn thấy anh như vậy, ý cười trên khóe môi Đồng Tuyết Lục càng đậm hơn: “Đồng chí Ôn Như Quy, vừa rồi anh đã bị em đóng dấu, từ nay về sau anh chính là người của em!”
Mặt Ôn Như Quy đỏ bừng, đáy mắt chứa chan tình cảm: “Được.” Từ hôm nay trở đi, anh chính là người của em.
Mãi cho đến khi rời khỏi nhà họ Đồng, bước chân Ôn Như Quy đều vui sướng lâng lâng như muốn bay lên.
Nhưng vẻ mặt anh vẫn rất bình thản hờ hững, cả đường đi không nói câu nào.
Phác Kiến Nghĩa nhìn anh vài lần, còn tưởng rằng anh cãi nhau với Đồng Tuyết Lục.
Anh ta không hề biết, thật ra Ôn Như Quy đang thẹn thùng.