Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 257: Ly trà xanh thứ hai trăm năm mươi bảy

Cập nhật lúc: 2024-11-06 10:31:54
Lượt xem: 104

“Chết người, c.h.ế.t người rồi!”

Tiếng thét chói tai vang lên trong tiệm cơm.

Người nằm trên mặt đất run rẩy, ôm bụng kêu to: “Có ai không, thức ăn của tiệm cơm có độc, bụng tôi đau quá...”

Nghe thấy lời này, tiệm cơm càng rối loạn hơn.

Rõ ràng có vài người không đau bụng, nhưng vừa nghe thấy thế lại có cảm giác bụng mình hình như cũng bắt đầu đau.

Đồng Tuyết Lục cũng hoảng sợ, có điều cô đã nhanh chóng trấn tĩnh lại.

Cô quay đầu nói với Phương Tĩnh Viện: “Tĩnh Viện, cô mau chạy tới đồn công an báo án đi, mời công an viên tới đây.”

Phương Tĩnh Viện cũng bị dọa sợ sắc mặt tái nhợt, bị Đồng Tuyết Lục đẩy một cái mới lấy lại tinh thần.

Cô ta gật đầu liên tục: “Được, được, tôi lập tức đi ngay!”

Ai ngờ cô ta vừa mới xoay người, đã bị Lưu Đông Xương giữ lại: “Không được đi, cô là bạn của đầu bếp, trước khi công an tới đây cô không được đi đâu cả.”

Đồng Tuyết Lục thật sự tức giận đến mức bật cười: “Giám đốc Lưu, anh làm vậy là có ý gì hả? Không phải anh định nói người trúng độc này có liên quan đến tôi đấy chứ?”

Lưu Đông Xương nhìn cô, ngoài cười nhưng trong lòng không cười: “Đồng chí Đồng, tôi chưa nói gì cả, huống chi sao cô biết người kia trúng độc mà không phải bản thân anh ta có bệnh?”

Đồng Tuyết Lục hận không thể cởi giày ra đập thẳng vào mặt Lưu Đông Xương: “Đầu óc anh bị vào nước, hay là tai anh điếc thế? Đồng chí này vừa mới nó anh ta trúng độc, tôi nói vậy chẳng qua là nói tiếp ý của anh ta mà thôi.”

Khuôn mặt Lưu Đông Xương tức giận đến mức đỏ bừng.

Đồng Tuyết Lục không cho anh ta có cơ hội mở miệng, lại nói tiếp: “Nếu giám đốc Lưu muốn tìm người cãi nhau thì để sau này nhé, việc cấp bách bây giờ là đưa người ta đến bệnh viện trước, nếu như xảy ra án mạng, tất cả người trong tiệm cơm trung ta đều không trốn thoát được trách nhiệm!”

Lưu Đông Xương oán hận nhìn cô một cái, nhờ hai khách hàng chia làm hai đường đến đồn công an báo án và đến bệnh viện gọi xe cứu thương.

Những khách hàng khác trong tiệm cơm phải làm nhân chứng, nên đều bị giữ lại trong tiệm.

Vân Chi

Phương Tĩnh Viện kéo tay Đồng Tuyết Lục, hỏi: “Chuyện này là thế nào vậy? Đang yên đang lành sao lại trúng độc?”

Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Tôi cũng không biết nữa, bây giờ chỉ có thể chờ đồng chí công an đến đây thôi.”

Phương Tĩnh Viện nhìn về phía Lưu Đông Xương, hạ giọng nói: “Sao tối cứ có cảm giác tên giám đốc đầu trọc kia có thành kiến với cô thế?”

Đồng Tuyết Lục: “Cảm giác của cô rất chính xác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-257-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-nam-muoi-bay.html.]

Trực giác nói cho cô biết, vở kịch ngày hôm nay nhằm vào cô.

Rất nhanh công an viên đã tới hiện trường.

Tổng cộng có ba người đến, hai nam một nữ, trong số đó nữ công an kia chính là đồng chí lần trước xử lý vụ kiện gia bạo nhà Tô Tú Anh.

Nhìn thấy Đồng Tuyết Lục, hình như cô ta còn có chút sửng sốt, có điều trong trường hợp này, tất nhiên cô ta sẽ không chủ động chào hỏi.

Xe cứu thương của bệnh viện cũng đến ngay sau đó.

Một nam công an đi cùng với nhân viên y tế đưa người bệnh đến bệnh viện, hai người khác ở lại lấy lời khai.

Bởi vì hiện tại còn chưa biết người gặp nạn kia bị trúng độc hay là bản thân có bệnh, cho nên hai vị công an viên chỉ lấy lời khai cơ bản.

Dò hỏi thời gian xảy ra vụ việc, trước đó đã từng xảy ra chuyện nào tương tự như thế chưa? Sau khi xảy ra sự việc thì xử lý thế nào... Sau khi ghi chép cơ bản xong, khách hàng trong tiệm cơm có thể tự do ra về.

Tuy rằng rất nhiều người muốn ở lại xem náo nhiệt, nhưng vì đều phải quay về làm việc, chỉ có thể quyến luyến rời khỏi chỗ này.

Phương Tĩnh Viện ra ngoài gọi điện thoại, rất nhanh đã quay lại.

Tuy rằng cô ta chưa nói gì, nhưng Đồng Tuyết Lục biết, cô ta ở lại vì mình.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, nam công an viên kia quay về từ bệnh viện, mang theo một tin tức:

“Bệnh viện đã chứng thực, người bệnh trúng độc organophospho, cũng chính là ăn phải thuốc trừ sâu, bởi vì lượng độc trúng phải tương đối nhỏ, nên hiện giờ người bệnh không có việc gì, người bệnh nói trước khi tới tiệm cơm anh ta chưa ăn gì cả, sau khi ăn thịt kho tàu của tiệm cơm mới nôn mửa không ngừng.”

Trúng độc thuốc trừ sâu?

Nghe thấy đáp án này, trong lòng Đồng Tuyết Lục không cảm thấy kỳ quái chút nào.

Ngược lại còn có cảm giác quả nhiên là thế.

Bởi vì tất cả đồ vật trong tiệm cơm đều được giữ nguyên hiện trạng, nên lúc này món thịt kho tàu mà Tào Đại Cương nói đến vẫn đang nằm trên bàn ăn.

Công an viên mang thịt kho tàu về đồn công an kiểm nghiệm, những người khác trong tiệm cơm tạm thời phải ở lại trong tiệm chờ đợi kết quả.

Bởi vì xảy ra việc này, tiệm cơm cũng tạm dừng kinh doanh.

Qua hai ba tiếng sau, kết quả xét nghiệm cuối cùng cũng chậm rãi đến, bên trong thịt kho tàu đúng là có thuốc trừ sâu.

Vì vậy, người trong tiệm cơm đều trở thành người bị tình nghi.

Loading...