Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 224: Ly trà xanh thứ hai trăm hai mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-05 06:51:16
Lượt xem: 193
Thấy đối phương sững sờ, ngữ khí của Ôn Như Quy mới hạ xuống.
“Việc này cháu sẽ không nói với thầy, sau này cô đừng nhắc lại nữa, còn chuyện đồng chí Tiêu, cháu sẽ bảo ông nội mình lưu ý giúp xem có nam đồng chí nào thích hợp hay không.”
Sét đánh giữa trời quang.
Ngũ lôi oanh đỉnh.
Cứng họng vô ngữ.
Vừa rồi cho dù Ôn Như Quy hiểu lầm mình nhìn trúng Chu Diễm làm con rể, trong lòng bà ta cũng không khó chịu như vậy.
Nhưng hiện giờ vậy mà cậu ta lại nói, muốn để ông nội cậu ta giới thiệu bạn trai cho Uẩn Thi, ý tứ trong đó còn gì bà ra không rõ đâu?
Sắc mặt Chung Thư Lan lập tức trắng bệch, ngơ ngác nhìn Ôn Như Quy.
Ôn Như Quy thấy thế, nhíu mày nói: “Cô, cô không sao chứ?”
Một lúc sau Chung Thư Lan mới lấy lại tinh thần, động tác cứng đờ gật đầu: “Cô không sao, thời gian không còn sớm nữa cô phải về nấu cơm đây.”
Thấy sắc mặt đối phương khó coi như vậy, Ôn Như Quy lo lắng đưa bà ta ra tận cửa, nhìn theo cho đến khi bóng dáng bà ta biến mất sau chỗ ngoặt trên hành lang.
Xem ra bà ấy thật sự lo lắng cho chuyện chung thân của đồng chí Tiêu.
Nghĩ đến điều này, Ôn Như Quy lập tức khóa cửa ra ngoài.
Đầu tiên anh gọi điện cho ông nội mình, nói với ông ấy chuyện của đồng chí Tiêu, nhờ ông ấy để ý giúp xem có nam đồng chí nào thích hợp không.
Tất nhiên ông Ôn sẽ không từ chối, chỉ là trước khi đồng ý ông còn cười nhạo anh không có bạn gái vậy mà còn có thời gian quan tam đến chuyện tình cảm của người khác.
Đối với lời trêu chọc của ông nội mình, Ôn Như Quy đã tập mãi thành quen rồi.
Sau khi cúp điện thoại, anh đi đến phòng làm việc của viện trưởng, cũng nói với ông ấy về chuyện này một lần.
Thấy anh nói với mình chuyện này, tất nhiên viện trưởng đoán ra được anh không có ý tứ gì với Tiêu Uẩn Thi, nên cũng không gán ghép hai người, chỉ mở miệng đồng ý.
Phía bên này, Chung Thư Lan mang bộ mặt sững sờ đi ra ngoài, bị gió lạnh thổi vào mặt bà ta mới tỉnh táo lại.
Vừa tỉnh táo lại, bà ta lại không nhịn được đau lòng.
Vốn dĩ bà ta rất coi trọng chuyện của Ôn Như Quy và con gái Uẩn Thi nhà mình, không ngờ Ôn Như Quy lại không có chút tình cảm nam nữ nào với con bé, cho dù da mặt bà ta có dày hơn nữa, cũng không tiện mở miệng.
Trước đây bà nhờ Chu Diễm nói tốt trước mặt Ôn Như Quy, lần trước hỏi Chu Diễm, cậu ta nói không thành vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-224-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-hai-muoi-tu.html.]
Bà ta còn tưởng rằng ý là Ôn Như Quy không từ chối, cho nên mới đến đây một chuyến.
Không ngờ thiếu chút nữa đã làm ra chuyện mất mặt rồi!
Bà ta càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ, đồng thời cũng cảm thấy khó chịu thay con gái.
Chung Thư Lan không muốn để chồng và con gái nhìn thấy dáng vẻ này của mình, bà ta ngây người bên ngoài rất lâu mới về nhà.
Nói ra thì, Chu Diễm cũng có trách nhiệm trong chuyện này.
Sau khi Chung Thư Lan nhờ anh ta, anh ta luôn miệng đồng ý, sau đó đúng là cũng từng nhắc đến trước mặt Ôn Như Quy một lần.
Chỉ là cách nói chuyện của anh ta từ trước đến nay luôn cợt nhả, tràn đầy ý tứ trêu ghẹo, cho nên căn bản Ôn Như Quy không coi là thật, khi anh ta định mở miệng nói thêm đã bị Ôn Như Quy ngăn lại.
Sau đó công việc thí nghiệm bận rộn, anh ta đã quên mất chuyện này, cũng không nhắc đến trước mặt Ôn Như Quy nữa.
Sau đó Chung Thư Lan hỏi anh ta, anh ta cảm thấy coi như mình đã tận lực, chỉ là Ôn Như Quy không đồng ý mà thôi, sau đó anh ta lại nghĩ, nếu chỗ Ôn Như Quy không có tiến triển gì, sau này anh ta sẽ để ý đến nam đồng chí khác là được rồi.
Cho nên hiểu lầm đã sinh ra như vậy.
**
Qua trung thu cuối cùng cây ăn quả của mẹ Tiêu cũng được đưa tới.
Thấy bà ta tự mình mang đến, Đồng Tuyết Lục cảm thấy có chút băn khoăn, vì thế đã lấy ra bánh trung thu còn dư lại đưa cho bà ta mang về.
Ai ngờ mẹ Tiêu vừa nhìn thấy cô lấy ra bánh trung thu, đã cho rằng cô muốn lấy lòng bà ta, lập tức như gặp phải đại địch.
Bà ta lại nói một phen bảo cô đừng si tâm vọng tưởng, sau đó nghênh ngang cất bước ra về đầu không ngoảnh lại.
Làm Đồng Tuyết Lục dở khóc dở cười.
Khoảng thời gian trước vì chuyện trường học và chuyện nhà họ Khương, Đồng Tuyết Lục không có tâm trí nào để học tập, việc ôn lại kiến thức cấp hai bị trì hoãn.
Bây giờ mọi chuyện đều giải quyết xong rồi, cô lại lần nữa lấy sách giáo khoa ra.
Vân Chi
Hôm nay sau khi cơm nước xong xuôi,mấy chị em lại đến phòng để sách để học tập.
Cô nhóc Đồng Miên Miên cũng đi theo, ngồi dựa vào bàn, đôi tay bụ bẫm cầm chiếc bút chì, viết xiêu xiêu vẹo vẹo rất nhiều số một trên quyển vở.
“Chị, không phải chị đã tốt nghiệp rồi à? Sao còn phải đọc sách?”