Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 914

Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:43:13
Lượt xem: 49

Thời gian tổ chức hôn lễ đã được ấn định, cả nhà hừng hực khí thế bắt đầu chuẩn bị.

Chữ hỷ màu đỏ đã được dán lên, tám xã xung quanh đều biết xã viên xuất sắc Cố Nguyệt Hoài của đại đội sản xuất Đại Lao Tử kết hôn, đối tượng là một người tham gia quân ngũ, nhân lúc có chuyện mừng, lại có bà mối muốn tới cửa làm mai cho người đàn ông còn lại trong nhà.

Cố Tích Hoài đã sớm trốn đi, anh ấy gửi thư cho Lưu Úy Lam, hy vọng cô ấy có thể trở về tham gia hôn lễ của Cố Nguyệt Hoài.

Anh ấy đã quyết định, chờ kết thúc hôn lễ, anh ất sẽ đi theo Lưu Uý Lam vào núi làm trợ giảng.

Cố Đình Hoài đã có vợ, Cố Tích Hoài thì không phối hợp, mọi người đành chuyển chủ ý làm mai lên người Cố Duệ Hài, mọi người đều nghe nói anh ta đi theo mẹ làm quan, làm việc ở xưởng sản xuất nước tương trên thị trấn, ngoại trừ chân đi khập khiễng, thì không có gì không tốt.

Khi Cố Duệ Hoài tan làm, anh ta bị mấy bà mối cản lại, anh ta nghiêm mặt nghe bọn họ nói xong thì giật mình.

Anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y lái xe đạp, yết hầu căng chặt: "Cố, Cố Nguyệt Hoài sắp kết hôn?"

Bà mối sửng sốt, hoài nghi nhìn anh ta: "Cậu là anh hai của con bé, mà không biết chuyện con bé kết hôn?"

Mấy bà mối nhìn nhau, cho nhau một ánh mắt, xua tay rời đi, đợi bọn họ đi xa, Cố Duệ Hoài vẫn có thể nghe thấy tiếng thảo luận đầy khinh thường của bà mối: "Xem ra là thật sự bị đuổi ra khỏi nhà, nhà họ Cố cũng không nhận cậu ta, chúng ta làm mối cho một người què có ích lợi gì? Vẫn nên trở về hỏi lão Tam nhà họ Cố, cậu ấy là một chàng trai trẻ tuấn tú! Cậu ấy là một cây bút giỏi!"

Cố Duệ Hoài nhắm mắt lại, dưới ánh mặt trời, có cái gì đó trong suốt đảo quanh hốc mắt anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-914.html.]

*

DTV

Ba ngày nhanh chóng trôi qua.

Mấy ngày nay trong nhà đã dọn dẹp sạch sẽ, trong đó đương nhiên không thể không kể đến sự vất vả của Yến Thiếu Ly, Bạch Mân và Lôi Nghị, Uông Tử Yên, Kim Xán, hàng ngày bọn họ tan làm đều đến nhà họ Cố giúp đỡ, gần như bận đến nỗi chân không chạm đất.

Cố Nguyệt Hoài cũng không nhàn rỗi, cô bận việc ở nhà vài ngày, thêu chăn cưới, khâu váy cưới, buổi tối còn phải đi làm việc cùng Yến Thiếu Ngu, hôm nay cố gắng lắm mới có thời gian rảnh, cô chuẩn bị lên thị trấn một chuyến, để thông báo tin mình kết hôn cho bạn bè.

Lại nói người mà cô thật sự coi là bạn bè, đáng giá được mời cũng không có mấy người.

Vạn Thanh Lam, Hoàng Bân Bân, Trình Lăng, Lý Tự Ngôn ở bệnh viện huyện cũng được coi là một nửa thầy của cô, nên mời, những người còn lại như Diêu Mỹ Lệ, Chu Dung Dung, quan hệ không quá thân thiết, cũng không cần mời.

Cố Nguyệt Hoài không khỏi nhớ đến Ngụy Lac, nếu bà ấy không rời khỏi huyện Thanh An cùng Lý Hướng Tiền, cô nhất định sẽ mời bà ấy tới, hai người bọn họ vừa là thầy vừa là bạn, lại cùng nhau đối mặt với "sự kiện Hoàng Thịnh", vậy nên đương nhiên quan hệ có sự đặc biệt.

"Nghĩ gì vậy?" Khi Yến Thiếu Ngu đẩy cửa vào, anh nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài ngồi ở mép giường trầm tư.

Cố Nguyệt Hoài ngoái đầu nhìn anh, cô đứng dậy nắm lấy tay anh, cười khẽ nói: "Không nghĩ gì, hôm nay anh đừng làm việc, anh lên huyện với em một chuyến, mời mấy người bạn của em, được không?"

Yến Thiếu Ngu nhìn cô, anh duỗi tay xoa ấn đường của cô: "Làm như anh khó nói chuyện lắm vậy."

Loading...