Đường Thần quả thực sẽ không, anh từ trước đến giờ còn chưa từng dỗ dành bất kỳ người phụ nữ nào, đều là phụ nữ dỗ dành anh thôi có được không!
Đường Thần nhìn con thỏ nhỏ trước mặt đang tức giận xù lông, thật ra có chút do dự, nhưng dù sao, anh vốn là một ông chủ, làm gì có nhân viên nào dám uy h.i.ế.p ông chủ như thế!
Nhưng, nghĩ lại, thỏ con này uy h.i.ế.p cũng không phải không có lý!
Người đầu tư lớn nhất của hạng mục này chính là anh, chính anh đã đê tiện vô sỉ, vừa đe dọa vừa dụ dỗ cướp đoạt quyền lợi theo đuổi Trần Sa Sa của Trình Thiên Vũ, nếu lại đùa quá khiến cho con thỏ con này chạy mất, anh làm sao có thể giải thích cho những người khác đây?
Ngón tay Đường Thần dừng trên đôi má trơn bóng của Trần Sa Sa lung tung lau mấy lần, bực bội không hề thương hương tiếc ngọc, không thể tiếp tục phát giận, bằng không chưa kịp ăn thịt con thỏ nhỏ này thì cô đã chạy đi mất rồi.
Mê Truyện Dịch
Anh cúi đầu, cơ hồ cắn lấy vành tai Trần Sa Sa: “Hiện tại tôi tuyên bố, bạn học Trần Sa Sa, từ chức không có hiệu quả.”
Người nào đó tự giác rút lui, nhìn đôi mắt to hồng hồng của cô, thật sự cực kỳ giống một con thỏ con đáng yêu, Đường Thần lúc này mới giơ tay nhẹ nhàng xoa lên đôi má cô, từng chút một gạt đi nước mắt: “Được rồi, ăn chút gì đó bổ sung ít năng lượng, chúng ta nói chuyện tử tế, thế nào? Lần này lấy thân phận bạn học để nói, được không?”
Hốc mắt Trần Sa Sa đỏ lên: “Đường Thần, anh khinh người quá đáng, anh nhìn thấy tôi không có người quan tâm, mới dễ dàng bắt nạt tôi như thế……”
Trần Sa Sa càng nói càng ủy khuất cuối cùng khóc lớn.
Đường Thần câm nín, giơ tay nhéo nhéo cằm Trần Sa Sa, trừng mắt nhìn cô: “Lại khóc, tôi sẽ hôn em, còn khóc, tôi sẽ trực tiếp làm em ở đây, sau đó, tôi sẽ nói cho toàn bộ người ở công ty, là con thỏ nhỏ như em câu, dẫn tôi!” Giọng điệu anh ngả ngớn, mang theo nụ cười xấu xa.
“Đê tiện, anh, anh, anh vô liêm sỉ……” Trần Sa Sa quả thực không thể nhịn được nữa.
“Hửm? Nhân viên mà đi nhục mạ ông chủ cũng không phải nhân viên tốt, là phải trả giá rất đắt, hiểu không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4981-khong-duoc-cuong-hon.html.]
Trần Sa Sa cảm thấy cứ cùng Đường Thần như vậy cũng không phải chuyện tốt, gạt cái tay của anh ra, quay mặt đi: “Anh không phải muốn nói chuyện với tôi sao? Vậy ngồi xuống đàng hoàng nói chuyện!”
Không phải anh không nói chuyện đàng hoàng với cô, rõ ràng là do con thỏ nhỏ này hôm nay phát giận với người nào đó!
Mới có mấy năm không thấy mà nhanh mồm nhanh miệng lên không ít, hôm nay quả thực còn làm cho Đường tam thiếu anh đây phải mở rộng tầm mắt, từ sáng sớm mới mở mắt đã so đo cao thấp cùng anh, chưa kể nghe nói vừa nãy còn vuốt ve Tân Miêu bằng một cái tát ngay trong phòng thiết kế, thật sự cô khiến Đường Thần phải rửa mắt nhìn lại!
Lúc này Đường Thần mới xem như ôn nhu hơn một chút, giữ lấy tay cô kéo cô ngồi chỉn chu trên chiếc ghế sô pha xong. Mới mở ra chiếc hộp được đóng gói ba tầng ngoài ba tầng trong kia, bên trong vậy mà là một chiếc bánh kem lành lạnh được đựng trong hộp sứ, trông vô cùng xinh đẹp, tươi ngon đến mức làm người ta muốn chảy nước miếng!
Trần Sa Sa dừng ánh mắt bên trên vỏ ngoài chiếc hộp, mới phát hiện nó là được vận chuyển từ nước ngoài theo đường hàng không đến đây.
Đường Thần dùng chiếc muỗng xúc lấy một miếng đưa đến miệng Trần Sa Sa: “Há mồm, a?”
Mà Trần Sa Sa lại ngượng ngùng để Đường Thần dỗ dành từng chút như thế, quay mặt đi: “Tôi, tôi tự ăn được.”
Đường Thần trừng mắt liếc nhìn Trần Sa Sa, giữ lấy khuôn mặt của cô, cơ hồ mạnh mẽ nhét miếng bánh kem kia vào miệng của cô.
Một mùi hương thơm ngọt nồng đậm của chocolate và trái cây tràn ngập trong miệng cô, không khỏi làm Trần Sa Sa cong cong khóe môi: “Oa! Bánh kem này của anh ngon thật đấy!”
Đường Thần cạn lời, con thỏ nhỏ ngu ngốc này, đáng yêu quá đi mất, dễ thỏa mãn như vậy! Một miếng bánh kem thôi đã cười ngây ngô như thế rồi!
Đường Thần đưa tay mở ra hộp đựng trà, lấy ra một ít lá trà, bắt đầu pha trà: “Ăn ngon sao?”