Trần Sa Sa đứng hình, liếc nhìn Cao Hi Mạn bên cạnh, hi vọng có người giúp đỡ cô, cô không thể không minh bạch như vậy mà bị bán cho một người xa lạ!
Cao Hi Mạn nở nụ cười chuyên nghiệp mà thỏa đáng: "Sa Sa, Kiều Ân tiên sinh mấy ngày nay sẽ đem hết toàn lực hướng cho tác phẩm của cô, chủ yếu là phục vụ cho tác phẩm thời trang đem đi tham dự Tuần lễ thời trang Paris lần này. Cô cũng không cần phải tạo áp lực cho chính mình quá nhiều, đều là những tác phẩm cô đã trình bày trong lần trước, Kiều Ân tiên sinh lại đưa ra một số gợi ý là được."
"Ồ! Vậy thì, cảm ơn Kiều Ân tiên sinh, cảm ơn ngài!" Trần Sa Sa nói và gật đầu nhẹ với Kiều Ân!
Trên khuôn mặt con lai của Kiều Ân, anh ta nhướng đôi lông mày rậm, quét qua quét lại giữa Trần Sa Sa và Đường Thần đang muốn nói cái gì thì bị Đường Thần trừng mắt nhìn: “Nhanh đi quan sát tại chỗ đi, xong rồi còn tiến vào làm việc."
Kiều Ân lại nhún vai một cách bất lực, và lẩm bẩm: "Có vẻ như tôi đã rơi vào hang sói, tôi sẽ bị tra tấn đến c.h.ế.t bởi sự tham công tiếc việc của anh."
Vẻ mặt tức giận củaTân Miêu đều trở nên xấu xí, trong lòng hận đến nỗi nghĩ sao ngày hôm đó Trần Sa Sa lại trúng độc nhẹ như vậy! Cái người hạ độc kia cũng đủ ngu ngốc, nếu đã dám hạ độc vì cái gì không hạ độc mạnh tay một chút đâu.
Nếu ra tay đủ nặng, thì ngày hôm nay Trình thị làm gì còn có chuyện của cô.
Màn hình lớn mở ra và toàn bộ hành trình cuộc triển lãm đã được cắt gắp chỉnh sửa hoàn hảo đang được phát trên màn hình
Kiều Ân là một lão đại trong giới làm phục trang trên thế giới, đương nhiên anh ta có quyền lên tiếng, hơn nữa quan điểm và lời phê bình của anh ta không ai có thể phản bác kể cả Lôi Nặc Tây,thầy của Trần Sa Sa.
Trong bất kỳ ngành nghề nào, người đứng đầu là người có quyền quyết định, và đúng như vậy, hơn nữa “Tường Vi Trắng” đang đứng trước thềm bước ra nước ngoài, vươn ra quốc tế, tất nhiên phải lắng nghe ý kiến của các nhà lãnh đạo quốc tế.
Thái độ làm việc của Kiều Ân rất nghiêm túc, nhìn vào màn hình lớn, mỗi khi đến điểm mấu chốt đều nói: "Stop!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4961-anh-keo-cho-co-them-rat-nhieu-thu-han.html.]
Từng bước từng bước xem qua các màn trình diễn, đặt ra vấn đề đối với Trần Sa Sa đang chưa chuẩn bị trước điều gì, đồng thời tại thành phố A xa xôi, sư phụ Lôi Nặc Tây và ông chủ Giang Thiếu Khanh cũng đang theo dõi.
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa cảm thấy bản thân mình giờ phút này chính là "hai mặt thụ địch"(*). Dù ẩn dụ này có chút hơi quá đà, nhưng đối với một cô gái chưa bao giờ nghĩ đến việc tiến xa đến mức này, cô ấy thực sự rất lo lắng và ngạc nhiên vui mừng!
(*) Hai mặt thụ địch: Bị bao vây tứ phía, mặt trước và mặt sau đều có địch.
Mặc dù học thiết kế thời trang chuyên nghiệp nhưng khi bước chân vào ngành này cô không nghĩ đến việc trở thành bậc thầy gì đó, cô chỉ nghĩ rằng mình có thiên phú trong phương diện này cùng với sự hiểu biết chuyên môn, chẳng sợ dù chỉ làm trợ lý nho nhỏ cho một bậc thầy cũng được. Chỉ cần đủ ăn là được, có quyrmoiws biết, như thế nào mà cô có thể đi được đến ngày hôm nay.
Theo lời của sư phụ Lôi Nặc Tây, đó là bởi vì cô có bảy phần thiên phú, chỉ cầm thêm ba phần cố gắng nữa là được, thế mà cô lại dùng bảy phần cố gắng, cho nên cô không muốn thành công cũng đều không phải do cô có thể quyết định.
Lúc đó sau khi nghe xong nhưng gì Lôi Nặc Tây nói Trần Sa Sa còn trợn mắt đầy khinh nói: "Sự phụ cảm thấy con dễ lừa như vậy sao!"
Ban đầu nghĩ rằng đứng cạnh Lôi Nặc Tây và mấy ông chủ lớn đã là thật sự mơ mộng viển vông. Nhưng chỉ trong thời gian ngắn này cô lại bị Đường Thần khiến cho mỗi bước chân đều phải đi một cách cẩn thận giống như đang đi trên mặt băng mỏng vậy. Hiện tại lại có một Kiều Ân từ trên trời rơi xuống, còn muốn cô bình tĩnh như thế nào được a!
Trần Sa Sa không dám qua loa, không dám nghĩ lung tung trong đầu, tập trung cao độ lắng nghe và ghi lại những lời bình và ý kiến của Kiều Ân, mà một số giám đốc điều hành cấp cao ở bên cạnh lại rất nghiêm túc đóng vai trò là người lắng nghe.
Được bậc thầy góp ý và hướng dẫn thì công việc cuối cùng cũng kết thúc sau hơn hai tiếng đồng hồ.Trần Sa Sa cảm thấy hơi choáng váng, hoa mắt chóng mặt, từ sáng đến giờ cô còn không có thời gian để uống một ngụm nước, đều phải trong trạng thái làm việc khẩn trương cao độ, điều này khiến cho cô chó chút không thể tiếp thu nổi.
Xét cho cùng, vụ trúng độc này đã khiến Trần Sa Sa, người vốn luôn yếu ớt mà nói chính là nguyên khí đại thương.